Tuần cuối cùng của tháng mà Pat thử việc tại Jian Group nên là thứ đáng sợ nhất trên đời.
Bởi vì Pat vừa bị sốc khi thức dậy với một cuộc gọi từ phi Ying và ánh mặt trời gay gắt lúc tám giờ.
Chết mất.
Tám giờ hai mươi lăm Pat lao ra khỏi nhà sau khi đi tắm và mặc quần áo nhanh nhất trong đời, trước khi tắc đường và thời tiết trở nên nóng bức.
Chạy đua với thời gian, trước áp lực của hàng tá tin nhắn, cuộc gọi dồn dập từ phi Ying, phi Prem và khun Jeng.
Kittinpong A: Vui lòng gọi lại cho tôi ngay lập tức (11.34 pm)
Từ tối hôm qua.
Tối hôm qua…
Ký ức cuối cùng sau khi trở về nhà từ Starbuck lúc 8 giờ tối.
Với một cốc cà phê khác Pat dự định sau khi đi tắm xong sẽ nấu mì ăn và tiếp tục làm việc.
Pat có ý định đó.
Nhưng chuyện xảy ra là Pat mệt quá ngủ thiếp đi lúc nào không hay và chỉ giật mình thức dậy bởi cuộc gọi của phi Ying ….
Tức tối và giận dỗi công việc mà Pat không làm.
Lúc đó Pat không hiểu gì hết.
Đôi mắt mơ hồ.
chỉ khi đó Pat mới nhận ra rằng mình cần phải nhanh lên.
“Họp lúc 9 giờ, nhanh lên.”
Đó là tất cả những gì Pat biết, Pat cảm thấy rất hoang mang không biết từ bao giờ mà mình phải đi họp.
Pat chưa thấy ai báo lịch họp cả.
Lên xe mới có thời gian xem tin nhắn của tối qua..
và vừa mới hoàn thành câu chuyện.
Ying” Khun Jeng yêu cầu Pat tham gia buổi họp cập nhật hàng tuần với Kako vào ngày mai” (9.37p.m)
Tin nhắn hiện lên khi Pat đang ngủ.
Và nó đi kèm với hồ sơ công việc từ phi Ying.
Tin nhắn tiếp theo khiến Pat tức giận suýt rơi khỏi xe Grab.
Mức độ tức giận của Pat đã vượt qua những lời nói làm Pat nắm chặt tay quá nhiều thật sự.
Đến văn phòng lúc 8h59, nhấn thẳng lên tầng 49, là tầng của phòng họp trung tâm.
Tay đều lạnh.
Cảm xúc lẫn lộn Pat đi theo bảng chỉ dẫn đến phòng họp A05 và thấy căn phòng sáng trưng.
Ngắm nhìn những bóng người di chuyển qua bức tường kính mờ.
Như thể mọi người đều ở trong phòng.
Ngoại trừ khun Jeng và phi Ying đang ngồi căng thẳng đối diện nhau.
“Bật máy tính lên ngay”
Pat không thể kiềm chế sự tức giận của, nhưng phi Ying sẽ làm cho mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn bằng cách nói bằng giọng điệu này.
Pat chỉ gật đầu thay cho câu trả lời.
Cố gắng kìm nén mọi thứ.
Lấy máy tính ra, mở và tải tệp công việc mà phi Ying đã gửi vào lúc 10 giờ đêm hôm qua.
Ying
Pat cần phải dịch lại.
Khun Jeng yêu cầu tôi điều chỉnh nội dung (10.03pm)
Đã gửi một tập tin
Nhanh lên gửi lại trước 5h (10.03pm)
Tôi phải gửi nó lại cho khun Jeng.
Anh ấy đang đợi để kiểm tra.(10.04pm)
Tôi đã xin lùi lịch họp lại một chút.
Anh có nửa giờ để hoàn thành”
Pat nghe thấy vậy, nhưng không quay lại trả lời gì cả.
Pat nhấn để mở tệp công việc.
Pat phải kiểm chế đễ tâm trạng bình tĩnh lại.
Do cách sắp xếp phông chữ và hình ảnh lộn xộn và phân tán.
Dàn đều như khi Pat chưa chỉnh sửa.
Thậm chí ở trang mới được thêm vào còn tệ hơn lẽ ra Pat phải quen với điều đó.
Với thói quen làm việc cẩu thả kiểu này của phi Ying.
Pat khó có thể kiểm soát đôi tay run rẩy của mình.
Anh chỉ có thể hít thở sâu để tập trung như khun Jeng đã nói, anh chỉ có nửa tiếng, có thể không đọc hết trang nhưng ít nhất cũng phải đọc hết nội dung.
“Để tôi giúp…”
“không cần đâu, khun Jeng”
Toàn thân bủn rủ khi Pat vô tình giơ tay gạt phải bàn tay của khun Jeng đang vươn về phía máy tính của anh ấy..
Pat im lặng trước khi xin lỗi và quay lại công việc.
Pat cảm thấy áp lực khi cảm thấy có một cặp mắt khác đang nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính và nhiều lần Pat đã bắt đầu mở một trang slide mới mà chưa kịp xác đinh sẽ gõ gì.
Sẽ luôn có giọng nói từ một người bên cạnh bạn, người sẽ luôn nói một số bản dịch tiếng anh.
Quay lại để liếc nhanh và thấy rằng khun Jeng đang mở slide đó từ ipad của mình và tiếp tục giúp đỡ để đọc.
Pat cảm thấy tồi tệ hơn.
Nó không phải là vấn đề của một người quản lý phải làm loại công việc này.
Họ trở lại phòng họp đúng lúc.
Pat uống hết chai nước trong khi phi Ying mở slide và bắt đầu nói.
Mà Pat bây giờ mới bắt đầu hiểu điều tại sao slide của phi Ying không thể vừa dán ảnh vừa viết chủ đề, tại sao Pat cứ phải dịch rất nhiều nội dung.
Bởi vì P Ying hoàn toàn không thể tự nói.
Phi Ying chỉ có thể liên tục đọc các slide của Pat, một số từ còn phát âm sai.
Pat chỉ là một đứa trẻ và không muốn chỉ trích một chút nào.
Nhưng…
Chỉ cần làm theo các slide.
Một slide mà gần như chính mình không làm.
Ném cho những người trẻ dịch hộ, sắp trang cho mình mà không hề chỉ dạy gì cả.
Làm trợ lý giám đốc như vậy có được không?
Những thắc mắc, bình luận của mọi người trong phòng sau đó đều có khun Jeng trợ giúp trả lời.
Pat chỉ biết ngồi im lặng lắng nghe và suy ngẫm không dám nói gì vì đủ rồi.
Anh liếc nhìn từng người trong phòng.
Ngay cả khi anh giơ tay, nó cũng sẽ bị bỏ qua.
“Khun Ying nội dung ấn tượng như mọi khi” Lời khen đó từ khun James khiến Pat mở rộng tầm mắt.
Nội dung tốt để làm gì? Bởi vì dó làm nội dung từ một agency.
Pat có phần nghi ngờ trong lòng.
Hôm nay nhóm của họ đến để trình bày chiến lược, kế hoạch và một phần của một số quảng cáo mà công ty đã đưa ra đã đưa ra các mô hình đồ họa với nhiều nội dung khác nhau, mà trong tuần qua team agency đã làm và gửi tới để xem trước.
Pat chưa bao giờ nhìn thấy team của phi Ying đã bình luận điều gì đó tốt.
Hãy quay lại.
Thấy gì cũng bảo là oke, Ngay cả khi Pat nhìn thấy lần đầu tiên thật khó để phản đối rằng khẩu hiệu được sử dụng không phù hợp với giọng điệu mà thương hiệu sử dụng để nói với nhóm khách hàng tuổi teen.
Nhưng tôi biết rằng nếu tôi nói ra, tôi sẽ bị tấn công sau khi tham dự cuộc họp này.
Vì vậy Pat đã bí mật bối rối khun James là người đại diện khu vực của thương hiệu Kako, anh ấy không nghi ngờ gì sau khi nghe những điều này hay sao?
“Tôi biết rằng nội dung là phần quan trọng nhất.
“ James tiếp tục “ Tuy nhiên tôi thích một bản trình bày chuyên nghiệp hơn.
Giống như cách bạn đã làm một vài lần trước đó”
“Ồ haha, vội vàng, lần này có chút vội vàng” P Ying miễn cưỡng sắp xếp các từ một cách lộn xộn.
Tôi có điều phối viên của tôi giúp đỡ.
Anh ấy đã làm nó như thế này”
“…”
Được rồi nếu có thể nắm tay chặt hơn Pat có thể có khả năng gãy tay.
Không cần đợi ánh mắt của những người trong phòng hoặc ánh nhìn trong màn hình cuộc gọi quay lại nhìn theo hướng tay chỉ về phía Pat.
Vì Pat quyết định giơ tay cao, kêu gọi sự chú ý của mọi người nhìn vào mình.
“Tôi là điều phối viên của cô ấy.
Tôi tên Pat” Tôi cảm thấy tay mình run lên và miệng cũng run run, nhưng Pat vẫn phải hoàn thành câu nói này ”Rất cảm ơn sự phản hồi của bạn.
tôi thừa nhận lần này tôi đã làm lỗi, các slide, chúng trông không đủ chuyện nghiệp”
Mọi con mắt trong phòng đều nhìn chằm chằm vào Pat, Pat thấy gần như tất cả mọi người.
Trừ khun Jeng và phi Ying đang ngồi cùng một phía.
“Nhưng cũng cảm ơn vì lời khen Mr.
James” Pat tiếp tục và lần này Pat quay lại và mỉm cười với phi Ying “Bởi vì tôi là người đã sắp xếp chỉnh sửa các slide, những slide trông chuyên nghiệp từ các cuộc họp trước”
Từ giờ trở đi chắc còn khó sống sót hơn rất là nhiều…
Pat có thể cảm nhận được điều đó kể từ khi anh nhận được ánh mắt căm phẫn trên đường ra khỏi phòng họp và bước xuống bàn làm việc.
Phi Ying được khun Jeng gọi đến để nói chuyện, rèm trong phòng được đóng kín nên không khó để nhận ra tình hình đáng sợ bên trong, Pat chỉ có thể ngồi thiền tại bàn, chuẩn bị để bị gọi vào để bị nguyền rủa thêm.
“Pat khun Jeng gọi” Chưa đầy mười phút sau, đã đến lúc, giọng điệu của Phi Ying người vừa bước ra ngoài mang theo sự bực bội nhưng nhẹ nhàng hơn nhiều so với Pat tưởng.
Trước đó Pat đã chuẩn bị tinh thần rằng mình thậm chí sẽ bị đánh mạnh đến bầm tím người.
Anh đẩy cửa mới bước vào được ba bước đã bị giọng nói từ người bên trong phòng chăn lại.
“Bài tập về nhà sao rồi? Sẵn sàng để gửi chưa?”
“Sẵn sàng rồi..”
Pat không biết liệu mình có cảm thấy nhẹ nhõm khi không bị mắng về cuộc họp hay không.
Pat bước lại bàn.
In bài thuyết trình.
Trước khi mang máy tính trở lại phòng.
Sau đó bắt đầu trình bày trên máy tính trên bàn của khun Jeng.
Nửa giờ đã trôi qua.
Bài thuyết trình của Pat đã kết thúc và anh ấy gật đầu khi khun Jeng nói rằng cần lấy bài thuyết trình để xem trước.
Hẹn sẽ phản hồi vào ngày mai, Pat tắt máy chuẩn bị đứng dậy.
Nhưng khun Jeng vẫn chưa nói xong.
Pat, tôi muốn nói về chuyện của sáng nay”
Tới rồi…
“Vâng” Pat trả lời và xoay người ngồi lại chỗ của mình nhưng không thể tựa lưng vào ghế.
Giọng nói của khun Jeng nghe có vẻ bình tĩnh nhưng biểu cảm đầy căng thẳng.
Pat biết mình sẽ bị nguyền rủa.
Và đủ để đoán nó là gì.
“Tôi đã nói trước đây rồi phải không? Bản dịch, bố cục, slide đó không phải là nhiệm vụ của bạn”
“..”
“Tôi đã nói điều đó vào tuần trước nhưng bạn vẫn đang làm điều tương tự”
“Pat-“
“Tại sao gì chứ? Bạn sẽ nói là bởi vì Khun Ying và khun Prem đã nói bạn phải hoàn thành nó ư?”
“…”
“Tôi hiểu rằng tùy theo vị trí cua khun Ying và khun Prem có thể giao việc cho bạn.
Nhưng tôi vừa cảnh báo khun Ying.
Tôi đã nói rằng các slide mà khun Ying làm.
Cô ấy chỉ phải biên dịch nội dung từ các slide của agency và hợp nhât chúng với các phần nội dung của chúng ta.
Và sau đó dịch một chút, sắp xếp các slide để nhìn gọn gàng và đẹp mắt.
Khun Ying đã ở vị trí cao rồi.
là người đứng đầu dự án.
Cô ấy sẽ có thể tự mình chịu trách nhiệm về phần này”
“…”
“Tôi đã nói với khun Ying và lần này tôi sẽ nói lại với bạn rằng nếu bạn thực sự muốn làm việc nhóm.
Những gì bạn nên giúp là làm hỗ trợ về nội dung.
Trong cả tuần vừa trôi qua.
Tôi biết rằng là bạn vẫn làm những việc này.
Việc dịch những slide như thế này là một sự lãng phí thời gian vô ích.
Mặc dù tôi đã nói điều đó không phải việc của bạn, khun Ying vẫncũng biết điều đó”
“…”
“Nhưng khun Ying cũng nói rằng là khi khun Ying đến hỏi Pat.
Pat hứa là sẽ giúp đỡ.
Việc đó khiến bản thân tôi cố gắng thấu hiểu.
Bạn muốn thể hiện lòng tốt.
Nó có thể quan trọng về mối quan hệ cá nhân của bạn với nhóm của bạn.
Vì vậy tôi không muốn nói nhiều vào thời điểm đó”
“…”
“Nhưng khi thấy những việc như thế này.
Tôi muốn nói với bạn hãy suy nghĩ kỹ lại.
Việc có lòng tốt không phải là điều xấu.
Và sẽ không có vấn đề gì nếu bạn hứa và làm được, hoặc nếu bạn không thể làm được thì ngay từ đầu bạn không nên nhận”
“…”
“Bởi vì ngay bây giờ, vấn đề của bạn là bạn cam kết thực hiện nó nhưng không thể đáp ứng thời hạn.
Điều đó có vẻ vô trách nhiệm”
“…”
Pat không nhớ nổi mình bị chửi nhiều như vậy là khi nào.
Và thực tế là những lời dài dòng đó.
Pat ngồi nghe vừa sợ vừa giận… cho đến khi bắt kipj sự chú ý nhưng cũng không bao nhiêu.
Nhưng chỉ một câu vừa rồi thay vào đó khiến toàn thân tê liệt.
“Về cuộc họp hôm nay” Khun Jeng vẫn tiếp tục mặc dù Pat nghĩ đả đủ rồi, càng tiếp tục sẽ càng nản long hơn nữa ”Tôi hiểu rằng bạn không hài lòng, như thể bạn đã bị đóng khung.
Còn khun Ying cũng không đúng Làm nhân viên cấp cao mà lại đổ lỗi cho nhân viên của mình trước mặt đội khác, đâu sẽ là đại diện cho brand.”
“…”
“Nhưng nếu Pat biết kiềm chế cảm xúc như người lớn.
Hay bình tĩnh hơn một chút, với tư cách quản lý của tôi.
Tôi sẽ bảo vệ bạn thay vì điều trị lòng tốt của tất cả các bên và hình ảnh của đội được duy trì”
“…”
“Bạn vẫn còn trẻ và rất mới.
Có thể chưa hiểu về uy tín và hình ảnh của đội.
Tôi chỉ nói về bộ phận nội bộ, bộ phận tiếp thị kỹ thuật số là một bộ phận mới củ tập đoàn Jian, tách biệt với bộ phận truyền thông và tiếp thị, điều đó có nghĩa là chúng tôi phải sử dụng nhiều tài nguyên của công ty hơn.
Nên nó được mong đợi sẽ đem đến những kết quả tốt hơn”
“…”
“Nhưng những gì các sếp lớn nhìn thấy bây giờ chỉ là cấu trúc nhóm không hoàn hảo, trước khi bạn đến, những người mới đến và rời đi cách tháng tỷ lệ thay thế cao, vượt trên toàn công ty, lãng phí tài nguyên.
Đó là những hình ảnh các sếp lớn nhìn thấy”
“…”
“Không có tinh thần đồng đội, công việc cũng vẫn không có gì nổi bật.
Bởi vì ngày nay tất cả những người trong team đều là các nhân viên cũ của của team Marketing với rất ít kinh nghiệm kỹ thuật số.
Cộng với cách các bạn làm việc.
Bạn chỉ cần dựa vào dữ liệu các nhóm khác chuyển giao.
Khi họ gửi một cái gì đó, nó đều được cho qua không có ý kiến trao đồi gì cả.
Công việc không có sự phát triền.
Cá nhân tôi mong đợi bạn là một người mới bạn nên có một số ý tưởng trình bày.
Gần đây bạn đã tham gia nhiều cuộc họp với team.
Nhưng cuối cùng, bạn vẫn lãng phí thời gian của mình để làm những việc này”
“…”
“Bộ phận của chúng ta được thành lập.
Bởi vì chúng tôi muốn tiếp tục làm digital marketing một cách nghiêm túc.
nhưng nếu chúng tôi chỉ muốn thuê một đại lý làm việc cho chúng tôi, không muốn tham gia chia sẻ những ý tưởng.
Các sếp lớn có thể không thấy sự cần thiết của bộ phận này và có thể quay lại cùng team marketing như trước đây cũng được”
“…”
“Bây giờ bạn đã hiểu tác động của tất cả những việc này chưa?”
- -------
Pat đã rời khỏi văn phòng khoảng năm phút, trùng với giờ nghỉ trưa nên văn phòng vô cùng yên tĩnh.
Mọi người ra ngoài ăn.
Pat cầm điện thoại và ví tiền bước tới nhấn nút thang náy nhưng anh không bấm xuống tầng trệt được nên Pat cứ đi dọc hành lang dài trong tòa nhà.
Mọi thứ anh nghe thấy nặng trĩu trong đầu.
và Pat không thể nói bất cứ điều gì.
Bởi vì Pat bối rối.
Bởi vì trước đây..
Pat đã từng nghĩ rằng mình chỉ là một sinh viên trẻ mới ra trường, mới hơn hai mươi tuổi.
Một người làm việc để có tiền nuôi sống bản thân, có đường thăng tiến lên vị trí cao hơn.
Tuy nhiên sự hiểu biết đó dường như lu mờ bởi những cân chuyện vừa được học và nghe được.
Cơ cấu bộ phận mối quan hệ nhóm mang trách nhiệm và kỳ vọng của công ty hình ảnh bộ phận hay bất cứ gì.
Đó có phải là câu chuyện mà Pat phải thực sự suy nghĩ từ bây giờ?
Pat mới làm việc chưa đầy một tháng.
Vị trí của Pat chỉ là một nhân viên thực tập.
Nhưng Pat chỉ mới phát hiện ra mình đã gây chuyện lớn chỉ vì hôm qua ngủ sớm và sáng nay dậy muộn.
Chỉ vì đến một cuộc họp không được hẹn trước.
Chỉ vì Pat phải giúp đỡ những nhiệm vụ thậm chí những nhiệm vụ đó không phải là việc của Pat.
Áp lực công việc và Pat không thể từ chối chỉ vì Pát nhỏ tuổi nhất.
LÀ người nhỏ tuổi nhất trong team nên phải nghe lời.
Và khun Jeng, người biết mọi việc P Ying đang làm với Pat một cách sai cách.
Một người chưa bao giờ nghĩ đến việc sử dụng quyền lực quản lý mà anh ấy có đề giúp đỡ giải quyết các vấn đề trước đây.
Nhưng lại đến để tuyên bố anh ấy là quản lý và quở trách Pat rằng nóng tính, là một đứa trẻ không thể kiểm soát được tính nóng nảy của mình.
Làm xấu đi hình ảnh của đội xuống cấp đến mức sẽ làm cho đội có nguy cơ bị giản tán.
Khun Jeng vừa nói rằng Pat sai hoàn toàn trong khi Pat hoàn toàn không hiểu gì cả.
Mới vào làm chưa được một tháng và hoàn toàn không biết gì về các vấn đề của nhóm trước đây.
Và Pat chỉ nghĩ rằng anh chỉ muốn tập trung làm tốt nhất mọi việc có thể.
Tại sao thế giới công sở lại khó hiểu đến như vậy.
- ---
Pat dựa vào bức tường trong phòng vệ sinh.
Anh mở dòng chat của Papa, vào xem bấm đọc tin nhắn được ghim ở đầu đoạn chat.
Tin nhắn được gửi bởi Ba vào ngày đầu tiên làm việc của Pat.
Và nó cũng là ngày ba mới mua bàn phím, ba đã đánh máy rất lâu với một tin nhắn dài.
Khiến Pat trêu rằng lần sau ba hãy gưi nó bằng email thay thế.
PAPA
(Dành cho nhân viên mới)
Công việc đầu tiên trong đời nếu muốn trải nghiệm đầy đủ
Đừng vội vàng tập trung vào việc bạn thích
Hoặc giá trị lợi ích được nhận lại
Bởi vì cuối cùng chúng ta không thể biết
Những gì chúng ta thực sự thích điều gì
Sở thích của chúng ta thay đổi theo thời gian
Và mặc dù là
Tiền thật sự cần thiết để trang trải cuộc sống
Nhưng nó vẫn không phải là câu trả lời cho mọi thứ.
Công việc đầu tiên..
có thể chúng ta không được lựa chọn nhiều
Nhưng chúng ta có thể chọn ở lại hoặc tìm một con đường mới
Và trước tiên hãy chọn một nơi chúng ta sẽ gặp được một ông chủ tốt
Vì người chủ tốt sẽ chỉ dạy chúng ta phát triển
Cho cơ hội để học được bình tĩnh
Không phàn nàn về những điều vô nghĩa
Hiểu rằng chúng ta chỉ là những đứa trẻ
Chúng ta có thể sẽ phạm sai lầm
Dạy chúng ta vươn lên lần nữa, tin tưởng để cung cấp các cơ hội mới
Nó khiến chúng ta học hỏi và trở nên tốt hơn
Trong tương lai, bất cứ nơi nào chúg ta đi
Những điều tốt đẹp sẽ gắn bó với chúng ta
Không có vấn đê gì, Pa chỉ xin cho con trai khỏe mạnh
Công việc có thể khó khăn, Pat có lẽ sẽ mệt mỏi
Pat có thể cảm thấy chán nản, hay cảm thấy mình không thể làm được
Hãy tự tin vào bản thân tiếp tục chiến đấu
Ba yêu con nhé Pat
Than Tangwattana
Pat mỉm cười khi thấy tên Ba ở cuối tin nhắn, Cho đến bây giờ Pat không thể nhìn rõ tên của Ba.
Pat đã biết nhiều người sếp từ những ngày đi thực tập.
Mỗi người đều có những ưu diểm và khuyết điểm.
Cũng giống như mọi người khác trên thế giới.
Và Pat cũng không thể nói Khun Jeng là một người sếp tồi.
Bởi vì khun Jeng rất giỏi.
Pat cảm thấy biết ơn về việc anh ấy luôn kiểm tra bài tập về nhà như thể khun Jeng thật sự muốn giúp Pat học hỏi thêm.
Nhưng những gì xảy ra hôm nay, Những gì khun Jeng lên tiếng ném toàn bộ gánh nặng của bộ phận lên vai Pat, Pat không biết mình phải làm gì.
Không thể nói khun Jeng là một người sếp tồi.
Nhưng khun Jeng là kiểu sếp thế nào? Người khiến cho những người trong đội như Pat cảm giác rất chán nản.
Nó giống như việc Pat không thể tự mình giải quyết vấn đề và còn tạo ra nhiều vấn đề hơn cho team.
Tòa nhà trong giờ ăn trưa rất yên tĩnh.
Không có ai trong nhà vệ sinh.
Pat mở của bước vào một phòng trống.
Làm việc trong ba tuần Pat vẫn luôn cố gắng.
Pat mệt mỏi nhưng Pat vẫn luôn chiến đấu vì Pat nghĩ đó là chuyện bình thường.
Nhiệm vụ đầu tiên thường khó khăn.
Làm việc trong ba tuần Pat nghĩ rằng dù khó khăn đến đâu cậu sẽ chịu đựng được và sẽ tiếp tục chịu đựng.
Nhưng một cơ thể mệt mỏi với tâm trí..
như thể đã vỡ tan vào hôm nay và Pat đã âm thầm khóc trong nhà vệ sinh lần đầu tiên.
Nhưng khóc xong thì sao? Chỉ có thể tự an ủi bản thân, đi ra rửa mặt, rửa mắt, âm thầm đi xuống mua trà sữa trân châu nạp năng lượng chữa lành trái tim.
Rồi tiếp tục vào cuộc họp.
Mọi người ngồi xung quanh chiếc bàn chữ U.
Trên màn hình ti vi treo tường trong phòng họp, khun Jeng đang mở.
Trước bài thuyết trình và đứng cạnh màn hình mô tả việc tuyển dụng chuyên viên digital Marketing và các vị trí khác trong nhóm để giúp hổ trợ hệ thống làm việc mới.
Pat chỉ có thể lén lút tròn mắt khi nghe phi Ying và những người khác gật đầu đáp lại một cách nhỏ nhẹ.
Nhưng Pat có thể đoán rằng sau khi rời khỏi phòng họp họ sẽ thay đổi sắc mặt và khó chịu với các thay đổi.
Nó khiến Pat bối rối bởi vì tất cả họ đã nói xấu về khun Jeng.
Ý là Pat giờ mới nhận ra nó như thế nào.
Nhưng một giờ sau, Pat đến và thấy rằng mọi người đang chế tạo một nhân cách mớinhư sẽ đồng ý với mọi thứ từ khun Jeng.
Sau đó lại đem ra để chửi rủa?
Pat không hiểu những người ở đây cho lắm, và không thể thích nghi được.
Trong suốt cuộc họp không ai nói bất cứ điều gì với ngoại trừ khun Jeng, vẫn tiếp tục nói chuyện với vẻ mặt bình tĩnh như thường lệ và giọng nói dữ dội của khun Jeng vẫn như trước..
Nhưng ngày hôm nay của Pat thật tệ vì sáng dậy muộn phải chạy vội lên công ty.
Công việc trong phòng họp nó cũng bị hỏng kể từ khi Pat giơ tay lên phát biểu ý kiến để bảo vệ bản thân cho đến khi bị hỏng hoàn toàn không còn sót lại gì khi bị gọi để nguyền rủa trong nửa giờ.
Thế là giờ đây Pat chỉ biết ngồi im nghe họp.
Và phải cố gắng kiềm chế cảm xúc vẫn còn đang nhạy cảm.
“Theo kế hoạch mà tôi đưa ra.
Chúng ta có thể cầnlàm việc chăm chỉ hơn một chút, trong thời gian này công việc sẽ có nhiều khác biệt so với trước đây.
Bởi vì trong quá khứ công việc dường như được thực hiện một cánh ngẫu nhiên.
Đến nay sau 1 năm chúng ta vẫn là một bộ phận vô dụng cộng với không có kết quả công việc."
“…”
“Còn về việc phân bố lại công việc, công việc sẽ như sau”
Khun Jeng ấn vào chiếc điều khiển trên tay.
Hiển thị slide tiếp theo.
"Jian Group đã nhập khẩu 6 thương hiệu lớn.
Tôi sẽ phân bố cho mỗi đội riêng biệt.
Công việc của mỗi đội kéo dài cả năm trời cho chính xác và quen thuộc.
Bởi vì tôi thấy vấn đề làm việc trước đây làm việc kém hiệu quả.
Không nắm bắt được insight của từng thương hiệu như lẽ ra phải như thế.
Kinh nghiệm làm việc nhiều năm của các bạn dường như vô dụng làm cho team không thể đua ra các phản hồi tốt cho công ty và đối tác.”
Khun Jeng đang giải thích một điều quan trọng.
Nhưng đoạn sau Pat bắt đầu mất tập trung vì mắt anh dán vào màn hình … vào tên của chính mình trên bảng phân công công việc.
Q1 Team
Ying/Arm/Fai/Manao= Team A
Beli Food (ID)
Jardenia (SG)
MPW (SG)
Prem/Aoey/Pum/Khaopod= Team B
Kako (SG)
BOH (MY)
KINORI (JP)
Tại sao Pat không tham gia nhóm của bất kỳ ai… rồi tại sao…
Pat
Forge
Măc dù không có ai cùng nhóm với Pat.
“Giai đoạn này có thể hơi khó khăn trong khi chờ tuyển thêm thành viên.
Bây giờ quý đầu tiên chỉ còn chưa đầy một tháng nữa.
và tôi nghĩ chúng ta vẫn có thể điều chỉnh cho phù hợp “ Khun Jeng tiếp tục.
Và Pat chưa kịp lấy hết can đảm giơ tay định hỏi thì người đầu bàn bên kia đã quay sang nhìn cậu trước.
Nhìn…
Cùng với câu trả lời cho một số nghi ngờ và điều đó như một quả bom giáng xuống cuộc đời của Pat.
“Đối với dự án Forge mà mọi người thấy, chỉ có tên Pat, vì tôi sẽ tự mình kiểm tra.
Điều này có nghĩa là nhóm Forge trong giai đoạn đầu này sẽ bao gồi hai người là Pat và tôi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...