Cha Vương Gia Tuổi 20
Điệp Tiết Châu trợn trắng mắt. Lắp bắp hỏi:
- Ngươi... ngươi tìm ta làm cái gì a!? Muốn bắt cóc ta sao? Có giỏi thì ngươi thoát ra khỏi đó đi!
Nhất Minh im lặng không nói. Y dùng sức vận nội lực rồi phi thân đến chỗ nàng mặc kệ tiếng động do mình tạo ra.
Y ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé kia. Dùng mũi cọ vào cái cổ trắng nõn của nàng. Tham lam ngửi lấy mùi hương từ cơ thể nàng mới có thể bình ổn lại tâm trạng kích động của y.
Giọng y run run, tiếng nói khe khẽ như thì thầm mang theo sự bi thương không cách nào che giấu rơi vào tai nàng:
- Tiết Châu... Tiết Châu... Tiểu bất điểm của ta... Ta thật sự rất nhớ nàng...
Bầu không khí tương phùng này quả thật rất tốt (
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...