“Dạ!” Cô cúi đầu trả lời, Nghe giọng nói của Vũ Văn Vĩ Thần nói chuyện, hình như không có ý muốn tán thưởng hành động lần này của cô, chẳng lẽ trong lòng anh ta còn tức giận chuyện buổi sáng cô gọi anh thức dậy?
“Cô biết mục đích của vị Chung Đại sứ lần này đi nước ngoài không?” Vũ Văn Vĩ Thần không quay đầu lại, anh tiếp tục hỏi.
“Không biết.” Cô làm sao có thể biết, cô chỉ là một người dân nhỏ bé, chưa có một lòng thanh thản để đi quan tâm chuyện quốc gia đại sự.
“Cô cũng không xem tin tức?” Vũ Văn Vĩ Thần hơi bất ngờ đối với câu trả lời này của Đào Du Du.
“Không xem.” Cô lắc đầu trả lời. Con mẹ nó, ngược lại cô muốn nhìn xem, nhưng anh có cho cô thời gian a, mỗi ngày ở đây rất mệt mỏi, đòi hỏi gánh vác nhiều tài liệu như vậy, phải biết nhiều người như vậy, cô đâu có tâm trạng để xem mấy cái tin tức kia.
“Nếu ở Phủ Tổng Thống, không có việc gì làm thì nên xem nhiều tin tức, hiểu rõ tình hình chính trị hiện nay, để tránh làm ra những việc ngu xuẩn.” Vũ Văn Vĩ Thần rất lạnh nhạt nói, sau đó đứng dậy đi về phía hoa bách hợp ở cách đó không xa, Chung Kế Hải cũng đứng dậy xem xét.
Đào Du Du nghe anh ta nói khắc khe với mình như vậy, trong lòng rất bực tức, nhưng lại không dám phát cáu, đành phải chịu đựng, hai tay nắm chặt thành quyền, mày cũng nhẹ nhàng nhếch lên, bộ dáng như mưa gió sắp đến.
Đúng vậy, cô lớn như vậy chưa từng bị người khác soi mói, lúc trước còn làm quản gian, nhưng ngài Nghị trưởng và phu nhân Nghị trưởng đối xử với cô thật tốt, nhưng tại sao cô vừa đến cái phủ Tổng Thống chết tiệt này, lại bị Vũ Văn Vĩ Thần nói những lời công kích đả thương người như vậy.
Cô không biết mình có thể nhẩn nhịn bao lâu, nhưng cô phải cố gắng kiềm chế tính tình của mình, không cho bạo phát ra, vì hai đứa con, cũng là vì cái mạng nhỏ này…………
……………
Buổi chiều sau khi tiễn Chung Kế Hải đi, rốt cuộc Đào Du Du cũng có được giây phút nhàn rỗi, cô nhanh chóng mở máy tính ra xem tin tức Đại sứ Vân Quốc viếng thăm Thương Quốc, sau khi xem xong mới cảm thấy giật mình, thì ra Vũ Văn Vĩ Thần không mắng sai mình, chuyện lần này, quả thật cô chưa hiểu rõ.
Thì ra, lần này Chung Kế Hải đến Thương Quốc, là vì thương lượng chuyện binh lính Vân Quốc gay rối ở biên giới Thương Quốc, hiện tại Thương quốc vẫn duy trì thái độ dĩ hòa vi quý, bên kia Vân Quốc không biết có biến động hay ma chướng gì, chính mình làm sai việc, lại còn chân cao khí ngang.
Vì tình hình thực tế căng thẳng như vậy, Vũ Văn Vĩ Thần kêu gọi Tổng huống Vân Quốc đầu hàng: “Nếu ngài không cho binh lính của mình cút về nước, vậy cũng chỉ có thể đánh trả lại thôi.”
Tổng thống Văn Quốc nghe vậy, thấy Thương Quốc tức giận, mà còn hung hăng, Vũ Văn Vĩ Thần tụ họp với Thành Quốc và cùng Thành Quốc luôn đứng trên một mặt trận thống nhất, đồng thời Kiền Quốc cũng lên án mạnh mẽ đối với Vân Quốc, Tổng thống Vân Quốc thấy tình hình không ổn, liền phái Đại sứ sang xin lỗi.
Cho nên, đối với một quốc gia như vậy, hoàn toàn không cần tiến hành cách đối đãi long trọng như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...