Sau khi thử nhiều lần liên tiếp lại bị Hồ Ứng cho một dấu gạch chéo thật to, cô đã hối hận.
Đúng vậy, thiên hạ có bữa trưa miễn phí, nhưng không phải người nào cũng có lộc ăn này.
Ví dụ như bây giờ Đào Du Du giống như một đứa bé, cô hoàn toàn mất đi hứng thú đối với bữa ăn này.
Không ngừng đổi lễ phục khiến sự kiên nhẫn của cô mất sạch, hiện tại cô thầm nghĩ muốn bỏ cuộc, bỏ cuộc bỏ cuộc!!!
Nhưng mà có bài hát đã hát như vậy: tình yêu không phải là thứ bạn muốn mua là có thể mua được.... .......
Đặt vào người Đào Du Du, thì phải là: không phải cô muốn bỏ cuộc là có thể bỏ được.... ......
Vì vậy Đào Du Du không thể vứt bỏ chỉ có thể chấp nhận lập đi lập lại,
thay quần áo, mặc quần áo, mở cửa, đóng cửa lại thay quần áo, mặc quần
áo giống như cái máy đang làm việc.
Vào lúc cô thử lễ phục đến sắp không chịu nổi, sau khi đêp hết tất cả
trang sức xa xỉ của cửa hàng lên người, thì Hồ Ứng nhìn cô chằm chằm hồi lâu, cuối cùng cũng gật cái đầu cao quý.
Đúng vậy, chính là lễ phục màu sâm banh đệm cổ hình tròn vai khảm kim
cương đã chinh phục ánh mắt Hồ Ứng, tất nhiên cũng chinh phục được ánh
mắt của Vũ Văn Vĩ Thần đang ngồi trên xe.
Cuối cùng người soi mói vô địch này đánh một cái dấu hoa lệ lê trên tấm hình kia.
Tiếp theo chính là thử giày, cô nhân viên phục vụ chọn cho cô một đôi
giày cao gót cao 8 centimet, sợi dây tinh tế ưu nhã quấn lên cô chân
mảnh khảnh của cô, làm nổi bật thêm làn da trắng nõn của cô.
Vẫn là nhãn hiệu nổi thiếng nhất, mang vào chân cảm thấy rất thoải mái, tuyệt đối không bị đau chân.
Đào Du Du nghĩ rằng kết quả cũng không tệ, ngay lúc cô chuẩn bị xoay
người rời khỏi cửa hàng, Hồ Ứng gọi cô lại, sau đó nói với nhân viên
phục vụ bên cạnh: “ Các cô vui lòng mời nhà chuyên gia trang điểm giỏi
nhất tạo kiểu tóc cao quý nhất cho cô ấy.”
Lần này thì Đào Du Du cũng không hiểu nổi.
Hôm nay là thế nào chứ?
Vũ Văn Vũ Thần muốn đi coi mắt, hình như lại trang điểm cho cô giống như một tiên nữ.
Nhưng mà anh ta đã không thích cô, tại sao còn làm bộ dạng chowfmong như vậy chứ?
Rốt cuộc đáng làm cái gì vậy?
Đào Du Du nghĩ mãi cũng không hiểu, ngay lúc trong đầu cô tràn đầy nghi
vấn, người đã bị kéo lên cửa hàng xa xỉ phẩm trên lầu hai.
Thì ra nơi này không chỉ bán những mặt hàng xa xỉ phẩm hù chết người
kia, mà còn tặng kèm trang điểm, trên đầu đã thay đổi thành một kiểu tóc rất đẹp.
Cô nhìn mình trong gương, phản ứng đầu tiên chính là, đây không phải là
diễn viên Hepphurn? ( Audrey Hepburn, một nữ diễn viên xinh đẹp được yêu thích nhất, hóa thân mỹ lệ, tin rằng rất nhiều bạn đọc yêu quý cũng
không xa lạ gì với cô ấy. Hy vọng bạn nào thích nhìn mỹ nữ có thể lên
Baidu một chút để xem nữ thần Hepburn của chúng ta. Một tạo hình của cô
ấy thường vô cùng vô cùng mỹ lê, quý phái, lẵn thần màn ảnh lớn kinh
điển chân chính.)
Tạo hình phục cổ vén lên thật cao khiến Đào Du Du cũng không nhịn được chảy nước miếng.
Đẹp, thật sự rất đẹp.
Nhưng mà, việc này vẫn chưa xong, tiếp theo quan trọng nhất là phần trang điểm.
Ngày thường, Đào Du Du vì công việc nên trang điểm rất nhạt, nhưng hôm
nay tạp hình của cô rất đẹp, vì vậy trang điểm kết hợp với tự nhiên
tương đối đẹp đẽ. Vì thể hiên sự cao quý đoan trang trên người cô, lúc
nhà tạo mẫu trang điểm cho cô, cũng chọn màu sắc hài hòa trái ngược với
hình tượng của cô, vì vậy cảm giác đáng yêu trên người cô biến mất
nhiều, thay vào đó là sự trang nghiêm như bậc mẫu nghi thiên hạ, đẹp đẽ
quý giá.
Tất cả đã được chuẩn bị xong, lúc cô đứng lên từ chỗ ngồi một cô nhân
viên xinh đẹp mang bao tay cầm một cái hộp tinh xảo, mở hộp ra, một sợi
dây chuyền nằm lẳng lặng bên trang được tạo thành từ hàng chục viên ngọc có kích thước khác nhau.
Vì tóc của Đào Du Du được bới lên cao nên cái cổ thon dài lộ ra bên
ngoài, phối hợp với sợi dây chuyền này thật sự là đẹp không sao tả xiết.
Nhưng giờ phút này, Đào Du Du chợt nhận ra điều gì, cô đẩy sợi dây
chuyền trước mặt ra, quay đầu hỏi Hồ Ứng đang đứng bên cạnh: “ Đây rốt
cuộc là đang làm gì? Tại sao tôi phải ăn mặc thành bộ dạng này?”
“ Cô không cần biết nhieuf như vậy, chuẩn bị xong thì đi xuống lầu thôi, ngài ấy còn chờ ở bên ngoài đó.” Hồ Ứng quyết định từ chối trả lời câu
hỏi của Đào Du Du, anh chỉ nói ra lênh của chủ mình.
Đào Du Du không còn cách nào khác, bây giờ đã đâm lao thì phải theo lao, đành phải tùy ý đeo sợi dây chuyền kia vào, sau đó ngay lúc một nhóm
nhân viên tụm lại, cô đi xuống lầu, đi đến bên cạnh chiếc xe.
Hồ Ứng mở cửa xe cho cô, cô cảnh giác nhìn anh ta, sau đó tâm không cam tình không nguyên bước vào trong xe.
Trên xe, Vũ Văn Vĩ Thần chờ đợi muốn ngủ gật, hiếm khi vào lúc này anh
lại không nổi giận, sau khi nhìn thấy Đào Du Du, lại ngạc nhiên nhìn cô
chằm chằm.
Đào Du Du bị ánh mắt của anh nhìn chằm chằm có chút không được tự nhiên, vì vậy liếc anh một cái nói: “ Nhìn cái gì vậy? Chưa từng thấy người
đẹp sao?”
“ Thì ra trang điểm lại quan trọng như thế.” Vũ Văn Vĩ Thần không có ý châm chọc cô, chỉ cảm thán nói.
“ Đúng vậy, anh chưa từng nhìn thấy những minh tinh kia không trang điểm sao? Nói không chừng bỏ lớp trang điểm ra còn không xinh đẹp bằng tôi
đâu.” Hôm nay tâm tình của Đào Du Du rất vui, hiếm khi Vũ Văn Vĩ Thần
thừa nhận vẻ đẹp của cô.
“ Xin hỏi sự tự tin của cô từ đâu đến?” Vũ Văn Vĩ Thần thấy hôm nay Đào
Du Du nổi lên sắc tâm, vì vậy không nhịn được đả kích cô.
Khóe miệng âm thầm giật giật, Đào Du Du cười gượng hai tiếng, quyết định không đấu lại anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...