Người trợ lý nghe xong lập tức gật đầu đồng ý, dùng ánh mắt ra hiệu với vài vệ sĩ đứng bên cạnh, để cho bọn họ hành động.
Dương Vi Tiếu còn chưa đến bên cạnh di hài của chồng mình, liền bị một nhóm người ngăn cản lại, nói: “Phu nhân, nơi này không phải là nơi để cô đến.”
“Van xin các người, để cho tôi nhìn Nguyên Tục lần cuối, có được không?” Dương Vi Tiếu vẻ mặt tái nhợt, nước mắt nóng bỏng rơi xuống, bờ môi run run nhẹ nhàng nói cầu xin.
“thật xin lỗi, đây là lệnh của lão phu nhân.” Vệ sĩ hơi khó xử nhìn cô một cái, sau đó mạnh mẽ kéo cô ra ngoài.
Dương Vi Tiếu muốn giãy giụa, nhưng cô không có một chút sức lực nào, hơn nữa, trong bụng cô còn có cục cưng, cô không muốn mình mang đến nguy hiểm gì cho cục cưng, vì vậy chỉ có thể tùy ý để bọn họ kéo ra ngoài.
Sau khi kéo Dương Vi Tiếu ra ngoài, hai tên vệ sĩ lập tức xoay người đi vào đại sảnh.
Dương Vi Tiếu đứng ngây ngốc bên ngoài cửa nhìn dòng người qua lại, trên mặt không có một tia cảm xúc nào.
……………………………………………………………………….
Cả ngày tinh thần Đào Du Du có chút không yên, buổi sáng Ngả Cầm Thị đưa công chúa Daisy đi tham quan khu di tích ở thành phố Định Khôn, mà Vũ Văn Vĩ Thần ra nước ngoài phỏng vấn, trong phủ Tổng Thống hơi nhàn rỗi.
Trong lòng cô nhớ đến Dương Vi Tiếu, nhưng lại không thể rời khỏi phủ Tổng Thống, phải hiểu rõ, trước khi Ngả Cầm Thị ra ngoài cũng không nói rõ với Đào Du Du là bà có về ăn cơm hay không.
Ngồi trong phòng làm việc một hồi, cô nhịn không được liền bấm điện thoại gọi cho Dương Vi Tiếu, nhưng di động kết nối lại không có ai nhận, trong lòng cô dần dần có chút bất an.
Ngược lại là gọi điện thoại cho Lý Mỹ Ngôn , điện thoại vừa vang hai tiếng đã kết nối.
“Mỹ Ngôn, xin chào.” Đào Du Du mở miệng nói.
“Du Du à, xin chào, lâu rồi không gặp cậu, gọi điện thoại có chuyện gì không?” Lý Mỹ Ngôn thấy Đào Du Du gọi điện đến dường như có chút ngoài ý muốn.
“Ừ, ông xã của Vi Tiếu qua đời rồi, cậu có đi phúng viếng không?”
“Nghe nói hôm nay mới bắt đầu nghi thức vĩnh biệt di hài, dường như di hài sẽ đặt ba ngày, mình đang chuẩn bị đi, nhưng anh cả và chị dâu mình đi trước rồi, chị dâu về nói với mình, dường như Vi Tiếu bị mẹ chồng của cô ấy bắt buộc không cho tham gia nghi thức vĩnh biệt, cô ấy đến nhà tang lễ, đều bị đuổi ra ngoài.” Lúc Lý Mỹ Ngôn nói những lời này trong giọng nói có chút đồng tình.
“Cái gì? sao lão phu nhân này lại quá đáng như vậy?” Đào Du Du nghe xong, cảm thấy tức giận không thôi.
“Đúng vậy, vì vậy mình không có đi, Vi Tiếu cũng không có ở đây, nhà mình thay mặt đi rồi, mình còn đi làm nữa.”
“hiện tại Vi Tiếu nhất định rất đau khổ, mình muốn đi gặp cô ấy, vừa mới gọi điện thoại cũng không nghe máy, bây giờ nghe cậu nói vậy, thật sự lo lắng sợ cậu ấy sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”
“thật vậy sao? Chúng ta cùng đi đi, bây giờ cậu đang ở phủ Tổng Thống sao? Mình lái xe đến đón cậu.” Lý Mỹ Ngôn nghe Đào Du Du nói vậy, lập tức nói.
“Ừ, mình đang ở phủ Tổng Thống, mình chờ cậu.” Đào Du Du nói xong, lập tức cúp điện thoại.
Lo lắng lan tràn trong lòng, cô không hiểu rõ vì sao lão phu nhân kia lại nhẫn tâm như thế, nhất định phải nhẫn tâm đối với người phụ nữ yêu thương con trai mình như thế sao?
cô nhớ lúc trước Thác Ngọc Mộ Dã nói lão phu nhân lại gây khó xử với Dương Vi Tiếu, Thác Ngọc Mộ Dã này nói cô ốc không mang nổi hình ốc, không có nghị lực để quản Dương Vi Tiếu, chẳng lẽ anh ta lừa gạt cô sao?
Cứ nghĩ cho tới bây giờ với năng lực của cô có thể bảo vệ Dương Vi Tiếu, thật sự không có khả năng, mà người duy nhất ở Thác Ngọc thị có thể trấn được lão phu nhân chỉ có thể là Thác Ngọc Mộ Dã thôi.
Càng nghĩ, cô quyết định vì bạn mình, mặt dày đi tìm Thác Ngọc Mộ Dã một chút.
Trong sổ ghi chép các nhân viên có liên quan đến phủ Tổng Thống, cô thật vất vả mới tìm được số điện thoại của Thác Ngọc Mộ Dã, trong lòng hơi khẩn trương do dự một hồi, trong đầu suy nghĩ lựa lời thật tốt, rốt cuộc cô cũng bấm số điện thoại kia.
“đô đô” hai tiếng, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói ngọt ngào: “xin chào, đây là văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Thác Ngọc thị.” đọc chương mới nhất tại .
“cô……..Xin chào, Xin hỏi Thác Ngọc tiên sinh có ở đó không?” Đào Du Du vừa nghe đến giọng nói ngọt ngào của đối phương cảm thấy có chút không được tự nhiên.
“Tổng giám đốc đang họp, xin hỏi ngài tìm?”
“Tôi là bạn của anh ta, tôi tên là Đào Du Du, xin hỏi cuộc họp của ngài ấy bao lâu mới kết thúc?”
“Đào tiểu thư, xin chào, thật xin lỗi, bây giờ vẫn chưa xác định được khi nào tổng giám đốc mới họp xong, đây là số điện thoại của cô sao? Chờ ngài ấy họp xong tôi sẽ chuyển lại giúp cô, có được không?”
“Được, vậy cám ơn cô.”
“Đừng khách khí, chúc cô vui vẻ, hẹn gặp lại.”
Cúp điện thoại, không thể liên lạc trực tiếp với Thác Ngọc Mộ Dã làm Đào Du Du hơi thất vọng, cô để điện thoại di động lên bàn, tay xoa xoa huyệt thái dương, dựa lưng vào ghế ngồi.
……………………………………..
Mười giờ rưỡi sáng.
Phòng họp ở tầng 99 của tập đoàn Thác Ngọc rốt cuộc cũng mở cửa.
Thác Ngọc Mộ Dã cùng với trợ lý từ phòng họp đi ra, đi về phía văn phòng làm việc của tổng giám đốc.
Vừa đi đến cửa phòng, thư ký ngồi bên ngoài nhìn thấy hai người, lập tức đứng dậy nói với Thác Ngọc Mộ Dã: “tổng giám đốc, lúc nãy ngài có vài cuộc điện thoại.”
“Đưa danh sách cho Chu Diệp.” Thác Ngọc Mộ Dã không ngừng bước chân, ngón tay chỉ về phía trợ lý đứng phía sau mình.
“Vâng ạ.” Thư ký nghe xong lập tức đem danh sách đưa cho trợ lý Chu Diệp.
Chu Diệp nhận lấy danh sách rồi đi vào văn phòng làm việc của tổng giám đốc.
“Là những người nào?” Ngồi xuống trước bàn làm việc, Thác Ngọc Mộ Dã vừa lật tài liệu trong tay, cũng không ngẩng đầu lên liền hỏi.
“Có một phóng viên của báo tài chính kinh tế Trung Ương, đại khái là hẹn thời gian phỏng vấn ngài, còn có CEO chi nhánh bên Châu Âu gọi đến, một cái là…………..” Chu Diệp nhìn thấy tên Đào Du Du, lập tức không nói nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...