Cha Tổng Giám Đốc Quá Càn Rỡ
"Tôi nghĩ hợp tác giữa chúng ta không cần nữa!"
Lời nói của Hàn Mộ làm cho Ninh Doãn Ngân chấn động cả người, lông mày hơi nhíu lại.
Nhưng mà chưa đến năm giây, anh đã khôi phục lại trạng thái bình tĩnh tự nhiên.
"Ý của tổng giám đốc Hàn, tôi nghe không hiểu!"
Ha ha ha......." Hàn Mộ che miệng cười, gương mặt tràn đầy chế giễu nói: "Đúng không?"
Hàn Mộ đi đến bên cạnh ghế sô pha, tự mình ngồi xuống: "Chậc chậc chậc.... ......Chỉ số thông minh của Ninh thiếu tôi thật sự không dám khen tặng. Aiz, vậy xem ra, có thể thấy được, chuyện làm ăn của Ninh thiếu nhất định cũng không cao!"
"Cô......" Ninh Doãn Ngân bị sắc đến không nói nên lời.
Người phụ nữ này miệng lưỡi đủ độc.
Chẳng trách cô bé kia cũng như thế, thật có thể nói là "trò giỏi hơn thầy, hậu sinh khả úy"!
Hai mẹ con này đúng là khắc tinh của anh!
Mậu Tư Vân ngồi một bên nghe lời Hàn Mộ nói, lông mày hơi nhíu lại, một ngụm nước đang uống trong miệng suýt chút nữa phun ra ngoài.
Ninh thiếu tiếng tăm lừng lẫy cũng sẽ có lúc lại như thế! Mắc nghẹn.......Hơn nữa còn thua trong tay một cô gái. Tuy cô gái này là tổng giám đốc HM!
Ninh Doãn Ngân nắm chặt quả đấm, mỉm cười nói:" Tổng giám đốc Hàn, cô muốn thất hứa?"
Trên mặt Ninh Doãn Ngân nở nụ cười.
Cô nhất định sẽ không thất hứa. Nếu thất hứa, chỉ cần bội ước vàng có thể xây xong mấy tòa nhà cao cấp.
Trên đời này không có người nào ngu ngốc không có việc gì làm đốt tiền chơi?
"Đúng!" Hàn mộ quét mắt nhìn Ninh Doãn Ngân. Ninh Doãn Ngân nhìn vào ánh mắt cô: "Anh xem như tôi nhiều tiền, muốn đốt tiền chơi đi!"
Ninh Doãn Ngân sửng sốt lần nữa, vẻ mặt hơi thất vọng.
Sao anh đã quên, tổng giám đốc HM còn không thèm nhìn ngó đến bảo tàng nhà họ Ninh, sao để số tiền này trong mắt chứ?
"Vì cái gì?" Ba chữ trực tiếp phá vỡ Hàn Mộ "Dù sao cô cũng phải cho tôi một lý do!"
"Anh cũng biết, Ninh thiếu" Hàn Mộ như cố ý tránh ánh mắt Ninh Doãn Ngân.
Cô đã nói, giải quyết xong việc, cô không muốn tiếp tục ở A thị một giây phút nào.
"HM còn nhiều việc chờ tôi giải quyết. Tôi không nhàn rỗi như Ninh thiếu vậy!"
"Đúng không?" Ninh Doãn Ngân cười lạnh.
Người phụ nữ này đang trốn tránh. Sao anh cảm thấy cô đang trốn tránh chuyện gì.
"Cô đang trốn tránh cái gì....."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...