Cha Tổng Giám Đốc Quá Càn Rỡ

"Con....." Ninh Trúc Mặc khiếp sợ một câu cũng không nói nên lời, ông ngơ ngác nhìn Hàn Khuynh Thược, cảm xúc trên mặt không biết là vui hay buồn!

Hàn Khuynh Thược không nói một câu, chở trừng to hai mắt nhìn Ninh Trúc Mặc. Bây giờ nó không muốn hồ ly thối biết rõ quan hệ của họ.

Trước tiên, nó không biết mẹ nó có ý kiến gì về chuyện này. Nhưng bình thường nó cũng có thể thấy, mẹ nó có tình cảm với hồ ly thối. Nó từng nói, mẹ nó thừa nhận, nó cũng sẽ thừa nhận. Thứ hai, hồ ly thối này dựa vào cái gì lại không biết sự hiện diện của nó, đều này lam cho nó rất tức giận. Con hồ ly thối này, món nợ này bọn họ phải từ từ tính!

"Ông cố......" Hàn Khuynh Thược hơi tựa vào vai Ninh Trúc Mặc, dùng giọng nói chỉ hai người họ mới có thể nghe được: "Tạm thời đừng cho hồ ly thôi biết."

Hai mắt Ninh Trúc Mặc sáng ngời, dùng giọng nói vui vẻ đáp lại: "được được."

Tuy không biết đây là có chuyện gì, nhưng ông tin tận đáy lòng, cô bé này là cháu cố gái của ông!


Ông đã có cháu cố rồi, hơn nữa còn là một nhân vật lợi hại. Hợp khẩu vị với ông, hợp khẩu vị với ông!

"Ha ha ha.... ...." Ninh Trúc Mặc đột nhiên cười to làm Hàn Mộ và Ninh Doãn Ngân đều sửng sốt.

Sao có thể cười đến vui vẻ như thế?

"Ông nội!" Ninh Doãn Ngân nghi ngờ nhìn Ninh Trúc Mặc. Ngược lại cô bé này rất lợi hại. Không chỉ gợi lên sự hứng thú đối với anh, anh có cảm giác, giữa hai người họ có mối quan hệ mật thiết. Đây là lần đầu tiên cô bé gặp ông nội lại có thể làm cho ông nội vui vẻ như thế. Ông nội nhà anh không nể mặt một ai nhưng.... .......

"Thược Thược." Hàn Mộ lên tiếng gọi Hàn Khuynh Thược. "Chúng ta cần phải đi!"

Có lẽ quan hệ tình thân như nước, dường như giữa Thược Thược và Ninh Trúc Mặc lại rất giống nhau.


"Dạ." Hàn Khuynh Thược từ trên người Ninh Trúc Mặc nhảy xuống, chớp mắt nói với Ninh Trúc Mặc: "Được rồi, con đi đây."

"Được." Ninh Trúc Mặc vỗ bả vai nhỏ gầy của Hình Khuynh Thược.

Cô bé này làm cho ông rất hài lòng.

"Ông nội!" Ninh Doãn Ngân mở miệng, thật sự để cho các cô đi sao?

"Hả?" Ninh Trúc Mặc bất mãn nhìn Ninh Doãn Ngân một cái. Thằng bé ngu ngốc này! Khi nào dẫn về món nợ phong lưu của mình cũng không biết! Nhưng đối với việc này, cho ông thêm một cháu cố cưng!

"Có chưa tính sổ với con đâu?"

"Bye bye......." Hàn Khuynh Thược nắm tay Hàn Mộ, tiện thể làm cái mặt quỷ đối với Ninh Doãn Ngân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui