Cha nuôi Cầm thú : Bảo bối,Đừng sợ!
Chương 78 : Đại gia đình đoàn tụ (1)
Hắn dìu cô vào nhà,là biệt thự Lãnh gia,là nó đã nuôi sống cô 17 năm trời,là tuổi thơ của cô.
"Lâu rồi không tới,anh biết em sẽ có biểu cảm này mà"
Hắn đỡ cô xuống ghế,xoa xoa đầu cô.
"Em không biết bản thân thân sao nữa,chỉ là khi biết anh gặp nạn,em đã rất lo sợ,sợ mất anh..... À mà này,sao anh lại học loại võ quỷ quái kia hả?"
Hắn vác chân lên ghế,ánh mắt mông lung nhìn cô.
"Lúc em nhìn anh với đôi mắt vô hồn không còn tình cảm chan chức như trước kia,anh đã thề là sẽ báo thù bọn người trưởng lão độc ác ích kỷ đó,song Niệm Niệm lại bị hạ độc,dù ít hay nhiều thì con bé cũng là con đầu lòng của anh.Con bé bị mù,thử nghĩ mà xem,1 đứa bé mới 1 tháng tuổi mà đã bị mù,anh thật sự....."
Cô vòng tay qua ôm cổ hắn,để cổ hắn dựa vào vai của mình,tiếp tục an ủi.
"Anh nhất định phải đánh thắng 2 người bọn họ"
"Nhưng mà này,người hạ độc là ai? Nếu là mẹ anh,chúng ta có thể hỏi mẹ về thuốc giải"
Hắn xoa xoa tóc cô,nghĩ một chút rồi ôm cô lên giường.
"Ừ,lát nữa chúng ta sẽ đi hỏi,giờ thì em nên nghỉ ngơi đi.Ngày mai sẽ mệt mỏi lắm"
"Ừm"
-- OoO--
"Mẹ không biết,mẹ chỉ hạ độc nhưng thuốc giải ở chổ của Lãnh Diệm"
Mẹ hắn đã được ba hắn chữa trị bằng cách cho bà xem những bức ảnh gia đình của họ,ba hắn cũng đã kể về chuyện có rất nhiều. Nên mẹ hắn dù ít hay nhiều cũng đã xác định bản thân có gia đình và có con trai.
Hắn ẵm Niệm Niệm nhỏ bé trên tay,con bé dường như cảm giác được hắn nên quơ tay quơ chân,miệng ' a ' ' a' vài tiếng làm nhiễu nước bọt cả một vùng vào áo của hắn,nhưng hắn cũng không ngại mà vẫn ôm con bé,đôi lúc cũng giỡn với con bé.
Mẹ hắn nhìn hắn và Niệm Niệm,cảm giác bản thân là một bà nội tồi tệ,cư nhiên lại hại chính cháu gái của mình.Con bé lại đáng yêu như vậy,hoạt bát như vậy.Nhỡ đâu Dục không lấy được thuốc giải,con bé sẽ hận người bà như bà mất.
"Uống ly cacao,không cần tự trách bản thân nữa,em là vô tình thôi"
Ba hắn chậm rãi đi đến,đưa ly cacao còn nóng bốc hơi lên cho mẹ hắn,chậm rãi ngồi xuống. ( Tâm lý quá <3 )
Hắn cũng gật đầu đồng ý, hắn biết tình huống đó,nếu như ba hắn không nói dối thì chắc hẳn mẹ hắn sẽ rất hoảng loạn.
Nhưng nói đi phải nói lại,hắn đương nhiên cũng rất gượng gạo và có một chút xa lạ với mẹ hắn.
Vì sao hắn không hận mẹ hắn? Làm con,máu mủ ruột thịt thì đương nhiên không hận chính mẹ ruột của mình được,huống chi đây là tình huống mà mẹ hắn vô ý gây nên,với lại bây giờ Lạc nhi cũng quay về bên hắn,việc quan trọng bây giờ là phải chữa mắt cho Niệm Niệm và chăm sóc thật tốt cho con bé,một phần là vì lời hứa với Dương Vũ Ngạn,phần còn lại chính là tình cảm,không nhiều cũng ít,hắn thừa nhận trong lúc cùng đi siêu âm với Vũ Ngạn,nhìn từ chiếc bụng phẵng lì,trở thành một cái bụng tròn to,bản siêu âm từ nhỏ như hạt đậu và đến khi nghe được nhịp tim của em bé trong bụng.
Hắn thật sự rất tin tưởng và đặt niềm tin vào Niệm Niệm,cảm giác lần đầu được làm cha thật rất tốt.
Thế nhưng nhiều chuyện đã xảy ra,hắn thật không thể bận tâm Niệm Niệm,đã không thể tổ chức lễ thôi nôi,tiệc chọn đồ vật cũng như đã không thể thêm tên con bé vào hộ khẩu,vào cổ phần của Lãnh gia.
1
"Con trai,mẹ tin con,rồi Diệm và anh Siêu sẽ hiểu thôi,họ rất tình cảm,thật đó.Họ đối xử với mẹ rất tốt"
Mẹ hắn để ly cacao xuống,đi vòng qua xoa xoa đầu hắn.
"Chà,em hiểu họ quá nhỉ?"
Ba hắn hắng giọng,giọng giễu cột lên tiếng.
"Đúng,họ thay nhau nấu ăn cho em,chúng em cùng nhau trò chuyện về mọi thứ,họ nói họ có một người anh trai rất hay ghen tỵ,còn hay tra khảo người khác,còn ngu ngốc nói vợ của mình là vợ của người khác, cũng không biết vợ của mình thương anh ấy rất nhiều"
Mẹ hắn cười tủm tỉm,hắn nhìn ba hắn đang đơ người thì ra dấu cho ba hắn.
"Ôi trời ơi,Nguyệt.....Nguyệt nhi,em nhớ lại rồi sao? Thật tốt quá....anh...anh yêu em rất nhiều!!"
Ba hắn vứt bỏ vẻ trầm tính thường ngày,chạy qua định ôm mẹ hắn,hắn định lên tiếng thì đã có người lên tiếng hộ hắn.
"Ông chú à,còn đợi gì nữa,bay qua ôm hôn dì đi,phản ứng này....chậc,cha nào con nấy,thật y chang tiểu Dục nha!"
Hết chương 78
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...