Cha Nuôi Cầm Thú Bảo Bối Đừng Sợ Full
Cha nuôi Cầm thú : Bảo bối,Đừng sợ!
Chương 35 : Hoan Lạc triền miên (1)
"A~ được về nhà rồi"
Cô ngã người vào chiếc giường thân thuộc 3 năm,lăn qua lăn lại.
Hắn cởi áo khoác,mặc áo sơ mi trắng sau đó trực tiếp ôm cô,đầu dựa vào hõm cổ cô mà hít hà vài cái.
"Ta ăn chay 3 năm rồi"
Cô xoa xoa mái tóc màu trắng của hắn,nhận ra lời nói tràn đầy ái muội của hắn.Lòng thầm khinh bỉ. Cha nuôi cũng thật quá cầm thú.Cô cũng mới 20 thôi.
"A vậy sao? Vậy sao anh không ăn mặn đi?"
Cô đánh trống lảng,mắt lơ đãng nhìn sang chỗ khác.
Hắn nhéo mông cô một cái.Tiểu hư hỏng này lại chọc ghẹo hắn.
Lật người cô xuống,hắn đè lên người cô.Cười gian trá một cái.
"Ta muốn ăn con ngay bây giờ"
Cô giựt giựt khoé môi.Vốn dĩ cô chỉ muốn trêu cha nuôi một tý thôi,sao bây giờ lại thành cái việc này?
Hắn nâng cầm cô,lưỡi nhanh nhạy cạy hàm răng của cô,xâm nhập mật động.
"Buông buông....um..."
Cô vùng vẫy,tay đẩy nhẹ ngực hắn ra.
"Làm sao?"
Giọng hắn hơi trầm so với bình thường,hắn rút kinh nghiệm rồi.Sẽ đánh nhanh thắng nhanh đem tiểu bảo bối này thuộc về hắn.Không như những lần 'hụt' như trước.
"Bao"
Cô ngượng đỏ mặt, chỉ chỉ.
Hắn phì cười,tuỳ tiện lục trong túi quần lấy ra 2 cái bao cao su.Cô lén nhìn,là nhãn hiệu Durex nổi tiếng thế giới.
2
"Lạc nhi thích mùi dâu hay là mùi sữa?"
Hắn xé 2 cái bọc ra,giơ giơ trước mặt cô.Nhướn nhướn mày.
Cô tuỳ tiện chỉ về phía bên phải.
"Hắc? Lạc nhi thích mùi sữa sao? Đúng rồi,lát nữa ta sẽ thoả mãn nguyện vọng của Lạc nhi"
Hắn cười yêu mị một cái,cởi áo của bản thân ra.
Đến khi hắn chuẩn bị cởi áo của cô ra thì cô bắt đầu luống cuống,lắp bắp nói.
"Đèn....đèn"
"Đèn cái gì?"
"Đèn còn sáng"
Hắn bực bội đi tới tắt đèn,đem cô đặt dưới thân,áp mặt cô lại gần rồi phả một hơi nóng vào mặt cô.
"Hiện giờ đã được chưa? Lãnh phu nhân?"
Hết chương 35
Tiểu du : Bệnh lười tái phát,chương này ngắn,mọi người thông cảm nha.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...