“Mua cho em một chai nước này.” Triệu Tiệp đưa cho An Dịch chai nước mà cậu ta vừa mua ở căn tin trường.
“Anh cứ uống đi.” An Dịch không nhận, đêm qua cô ngủ không ngon nên giờ mắt cứ díp cả lại.
“Sao thế, em lại thức đêm hả?” Triệu Tiệp nhận ra được sự mệt mỏi của An Dịch.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không phải, đêm qua em bị mất ngủ.” An Dịch chống cằm, cô híp mắt, uể oải gật gà gật gù.
“Anh để ở đây nhé, tan học rồi uống cũng được.” Triệu Tiếp vuốt gáy An Dịch một cái, chuông báo vào lớp đã vang lên.
An Dịch và Triệu Tiệp đã ở bên nhau được một tháng, là Triệu Tiệp tỏ tình, lúc ấy An Dịch nhất thời xúc động nên đồng ý ngay, hỏi cô có hối hận không hả? Hình như không hối hận lắm.
Cả ngày hôm đó, An Dịch đều rất mệt mỏi, cô bị thầy giáo gọi tên rất nhiều lần. Cô cố gắng để khiến tinh thần tỉnh táo, nghĩ đến thầy dạy Toán là “lão Đàm” cơn uể oải trong người dường như giảm bớt đi được chút ít.
Kết thúc tiết tự học buổi tối, đại đa số những người trong lớp đã về rồi, An Dịch làm hết một nửa số bài tập, nhìn đồng hồ thấy cũng nên thu dọn đồ đạc rồi thì Triệu Tiệp bỗng đi vào.
“Anh đã quét tước, dọn vệ sinh xong rồi, chúng ta về thôi nào.” Triệu Tiệp chủ động vác cặp sách của An Dịch lên vai.
An Dịch nhìn đầu đinh mới cắt của Triệu Tiệp, nói: “Sao hôm nay tốt như vậy, còn quét dọn vệ sinh nữa”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không phải là do anh đang chờ em à!” Triệu Tiệp cố ý bĩu môi, bày ra vẻ mặt tủi thân.
An Dịch cười, nói: “Hôm nay anh đưa em về nhà, có được không?”
Triệu Tiệp mong được đưa An Dịch về nhà nên lập tức gật đầu: “Được chứ!”
Phố nhỏ nơi An Dịch ở cách trường khá xa, nhất định phải… đi xe đạp. Mỗi ngày cô đều tự đi học, hôm nay cô nổi hứng để Triệu Tiệp đưa mình về.
Đến nơi, Triệu Tiệp dừng xe ở đầu hẻm, cậu ta với An Dịch sóng vai đi về phía trước, chậm rãi nói: “Sao con hẻm này lại không có đèn đường thế nhỉ.”
“Hỏng rồi, mấy hôm trước nó vẫn còn sáng lắm.” An Dịch trả lời.
“Vậy không phải càng đúng dịp sao.” Triệu Tiệp nghĩ thầm.
“Phía trước là nhà em rồi, đưa cặp sách cho em nào.” An Dịch không muốn Triệu Tiệp đưa mình thêm nữa, chẳng may bị An Cầm Lệ thấy thì không biết có cãi nhau hay không.
“Vội thế?” Triệu Tiệp không đưa cặp sách cho An Dịch mà giữ chặt tay cô lại.
“Anh muốn làm cái gì?” Lòng bàn tay An Dịch ma sát với lòng bàn tay Triệu Tiệp, xúc cảm ngứa ngáy khiến cho da gà trên tay An Dịch nổi hết cả lên. Cô quá nhạy cảm.
“Lâu rồi chúng ta không làm chuyện ấy.” Triệu Tiệp thấy xung quanh không có ai nên gan cũng lớn hơn.
“Không được, anh cũng không để ý xem đây là đâu à?” An Dịch từ chối.
Thiếu niên thường có lúc xúc động, lúc nào cũng muốn làm chút chuyện xấu xa, Triệu Tiệp lại là học sinh thể dục, một đóa hoa đẹp như An Dịch bày ở trước mặt, tất nhiên là cậu ta muốn mỗi ngày đều được gặm một cái rồi.
“Triệu Tiệp!” An Dịch bị Triệu Tiệp đè trên tường, cô không dám kêu to, chỉ có thể thấp giọng cảnh cáo.
“Không sao đâu, không có ai cả, sẽ không bị ai nhìn thấy đâu.” Triệu Tiệp nói, miệng đã dán lại gần gặm nhấm cái miệng nhỏ của An Dịch.
“Anh…” Cái miệng nhỏ của An Dịch bị cạy mở, Triệu Tiệp đẩy đầu lưỡi vào, cô bị ôm chặt, giữa những nhịp thở đều là mùi hormone nồng đậm của thiếu niên.
Giống đực đều có bản năng với chuyện làm tình, dù Triệu Tiệp còn nhỏ tuổi nhưng cậu ta cũng biết hôn môi như thế nào, chỉ là chưa được thuần thục, đầu lưỡi cậu ta càn quét trong khoang miệng An Dịch, thô bạo mà liếm hút, đã lâu không tiếp xúc thân mật, cậu sắp quên mất hương vị của cái miệng nhỏ này rồi.
“Đừng…” An Dịch bị cưỡng hôn, không thở nổi, cô cảm nhận được sự nhiệt tình của chàng trai, thân thể dần mềm nhũn, cô gái đang ở độ tuổi dậy thì khó chịu nổi việc bị kích thích, đã nếm thử tư vị tình dục thì không thể trốn được.
Triệu Tiệp đưa tay vào trong áo An Dịch, cậu sờ từ eo rồi nhích dần lên, da thịt trơn mềm kích thích lửa dục của cậu ta, bàn tay thô ráp lưu luyến thân thể gợi cảm. Triệu Tiệp kích động thở dốc, cơ bắp cường tráng căng chặt, đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi của An Dịch, hai người trao đổi nước miếng, nuốt lẫn nhau.
“Đừng mà…” Bộ ngực đầy đặn đang phát dục trước người An Dịch bị Triệu Tiệp bắt lấy, gấp gáp dùng tay xoa nắn, bàn tay nóng bỏng đụng chạm nụ hoa mẫn cảm, kích thích làm cô rên rỉ ra tiếng.
Triệu Tiệp là một con sói con chưa hề khai trai trước đó, sa chân vào tình dục thì không biết nặng nhẹ, thân thể căng cứng, vừa hôn vừa đổ mồ hôi, cậu ta nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực một lát thì thấy thỏa mãn, cự vật dưới háng cũng cứng, đũng quần nhô lên. Cậu ta biết xung quanh không có người, giờ làm chuyện xấu cũng sẽ không bị ai nhìn thấy.
Bàn tay to của Triệu Tiệp buông bầu ngực ra, rồi sờ dần xuống, cậu ta dọc theo lưng quần mà vuốt xuống.
Khuôn mặt trắng nõn của An Dịch đã phiếm hồng, tên này lại muốn sờ phía dưới của cô.
“Đừng… Không được sờ.” An Dịch bất mãn giữ tay Triệu Tiệp lại.
Tên đã lên dây, Triệu Tiệp đã động tình, cự vật cương cứng dưới háng chống lên đùi An Dịch, cổ tay bị giữ lại cũng không ngăn được dục vọng đang mãnh liệt, cậu ta thoát khỏi trói buộc, sờ chỗ giữa hai chân cô.
Hai người dây dưa không dứt, không hề biết có một chiếc xe hơi đã đi tới từ lúc nào.
Bàn tay Chu Hậu Đông nắm chặt vô lăng, vẻ mặt anh nghiêm túc, dưới ánh đèn xe chiếu rọi, tư thế ôm nhau của hai người đằng trước không hề che dấu được hình ảnh đôi tay của chàng trai đang để giữa hai chân cô gái. Hình ảnh này làm lí trí anh bị chấn động mạnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...