“Sao lại đột ngột vậy, ở quân đội có việc sao?” Chạng vạng An Cầm Lệ vừa về tới, người đàn ông đã nói với cô ta, kì nghỉ tạm thời bị hủy bỏ, phải lập tức trở về quân đội ngay.
Lần này Chu Hậu Đông cũng chỉ xin nghỉ mấy ngày, anh vốn định trở về xem thử, ai ngờ bản thân lại vì nữ sắc mà dây dưa kéo dài thời gian, ở trong quân đội bao nhiêu năm rồi, trước giờ chưa từng phạm giới như vậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Lần này anh trở về, cũng gấp gáp quá, em cũng luôn ở nhà mẹ, vất vả lắm mới về, còn chưa kịp làm món gì ngon cho anh.” Trong giọng nói của An Cầm Lệ mang theo ý xin lỗi.
“Không sao, em không ở nhà, Tiểu Dịch rất biết cách chăm sóc người khác.” Chu Hậu Đông không muốn có bất kỳ tiếp xúc gì với An Cầm Lệ nữa, An Dịch đứng ở phía sau, anh không muốn bây giờ cô sẽ không vui.
An Dịch đối diện với ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông, cô quay qua một bên, hormone chết tiệt không có chỗ phát tiết, người đàn ông lại động dục với cô.
“Vậy anh đi nhanh đi, bây giờ đi sáng mai là đến rồi.”
“Ừm, vậy tôi đi đây.” Chu Hậu Đông vẫn luôn nhìn cô gái ở phía sau, nhưng nét mặt của cô, tới một ánh mắt cũng không thèm cho anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
An Dịch biết người đàn ông có ý gì, anh phải về quân đội nhưng vẫn muốn làm cô, không biết xấu hổ.
Chu Hậu Đông phải về quân đội nên anh đặc biệt thay lên bộ quân phục, thân hình cao lớn rắn rỏi dù mặc gì lên cũng đẹp, thay quân phục, làm tôn lên bẻ uy mãnh và trưởng thành khác của anh, hoàn toàn không giấu nổi mùi vụ nam tính, mặc dù An Dịch nhìn thấy liền động lòng, nhưng ai bảo mấy ngày nay người đàn ông bắt nạt cô thê thảm như vậy, nên cô sẽ không để cho anh sắc mặt tốt.
Chu Hậu Đông không cam lòng mà lên xe, trước khi lái xe đi anh còn cố ý hạ cửa kính xuống nói: “Tôi đi đấy.”
Giọng điệu rất nặng nề, anh không tin nhóc con kia không hiểu anh có ý gì.
An Dịch chờ người đàn ông lái xe ra khỏi sân, cô theo An Cầm Lệ về nhà, khoảng chừng một tiếng sau, cô mới cảm thấy mình đã sai, người đàn ông kia đi rồi, lần sau trở về quên mất cô thì phải làm sao, không được!
Lấy cớ ra ngoài vứt rác, An Dịch đuổi theo, cô tưởng rằng người đàn ông đã đi rồi, ai ngờ chiếc xe quân đội màu xanh quen thuộc đang dừng ở đầu ngõ, người đàn ông đang dựa vào đầu xe hút thuốc, hình ảnh kia có thể khiến cô nhớ cả đời.
“Chu Hậu Đông!” An Dịch gọi thẳng tên của người đàn ông.
Chu Hậu Đông nhìn thấy cô nhóc thì không ngạc nhiên chút nào, dường như anh xem đó là chuyện đương nhiên, anh nhả ra từng làn khói, sau đó ném điếu thuốc xuống đất, rồi nói với cô gái: “Mẹ kiếp, em còn không qua đây.”
Thật ra An Dịch rất kích động, cô cũng không che dấu, chạy như bay qua, nhảy lên quấn lấy người anh.
“Sao chú chưa đi?” An Dịch dựa vào lòng anh rầu rĩ lên tiếng.
“Em nói xem, ai bảo người nào đấy không chịu nói với tôi câu nào.” Chu Hậu Đông lưu manh đỡ lấy mông của cô gái.
“Hừ! Chú mau cút đi.” An Dịch bảo người đàn ông cút nhưng lại dựa vào ngực anh, không chịu ngẩng đầu lên.
“Chờ tôi sờ đủ rồi sẽ cút.” Xung quanh không có người nên Chu Hậu Đông cũng to gan hơn.
“Khốn kiếp.” Da mặt người đàn ông này cũng thật dày mà, không biết xấu hổ.
“Mẹ em đâu? Không theo ra đây chứ.” Chu Hậu Đông ôm lấy cơ thể mềm mại của cô, trong lòng lại suy nghĩ lung tung, nghĩ đến việc mình phải rời đi mấy tháng không được chạm vào cô, anh lại xót xa thay cho tiểu huynh đệ phía dưới của mình.
“Đang ở nhà xem tivi.” An Dịch cảm nhận rõ ràng vật cứng rắn dưới đáy quần người đàn ông.
“Có muốn ngậm nó cho tôi không.” Chu Hậu Đông không biết xấu hổ đề nghị.
“Chú cút đi cho tôi.” An Dịch cảm thấy mình thật sự bị người đàn ông này lừa rồi, rõ ràng trước đây nghiêm túc lạnh lùng lắm cơ mà, lúc đó có quyến rũ thế nào cũng không được, bây giờ thì ngược lại, không cần kích thích, phía dưới đã cứng lên.
“Nói thật, tôi đi rồi thì trong vòng mấy tháng em sẽ không được ăn nó đâu.” Chu Hậu Đông ưỡn hông ma sát với cô gái bằng nơi đang cương cứng.
“Tôi không ăn đâu, chú mau đi đi.” An Dịch tránh khỏi lồng ngực của người đàn ông.
“Nếu em đã không ăn, vậy tôi đi trước nhé, ở quân đội có rất nhiều người tranh nhau đấy.” Chu Hậu Đông xoay người đi.
“Chú! Chú!” An Dịch thật sự phục rồi, cô do dự mãi, cuối cùng vẫn ngăn người đàn ông lại: “Chú đừng đi, lại đây.”
Đúng là gừng càng già càng cay, Chu Hậu Đông thật là thủ đoạn, anh ôm cô gái chui vào trong chỗ tối.
“Lấy nó ra!” Chu Hậu Đông gấp gáp không chờ nổi đẩy hông về phía cái miệng nhỏ của An Dịch.
An Dịch ngửi thấy mùi hương đặc thù ở thân dưới của người đàn ông, cô lại rất thích, vươn tay ra sờ lên nơi căng phồng ở đũng quần, cô dứt khoát cởi thắt lưng trên eo người đàn ông ra.
Vừa cởi thắt lưng, bộ quân phục liền tán loạn, bên trong anh mặc chiếc ba lỗ màu trắng, quần quân phục phía dưới không còn thắt lưng, vòng eo mạnh mẽ giữ lấy lưng quần, đường nhân ngư gợi cảm như ẩn như hiện, rất hoang dã.
“Nó không có gì khác cả, chỉ có lớn thôi, em nhanh lấy ra, ăn nó đi.” Chu Hậu Đông đã nhịn không nổi, quy đầu cũng muốn chui ra.
An Dịch nuốt nước miếng “Ừng ực”, tay cô run rẩy kéo khoá xuống, quần lót màu đen bao lấy cự vật đang say ngủ phác họa ra hình dạng to lớn, độ cong cường tráng kinh người.
Chu Hậu Đông không còn kiên nhẫn nữa, trực tiếp cởi quần lót của mình ra, cự vật lập tức bật ra, chuôi thân tím đen mạnh mẽ to dài, hơi cong xuống, nhưng cũng không thẳng tắp.
Dương vật của đàn ông thì muôn hình vạn dạng, nhưng thứ đồ chơi này của Chu Hậu Đông thì thuộc dạng hoàn hảo, không nói đến việc to lớn, còn hơi cong một chút
An Dịch đã nhìn qua này của người đàn ông ông ít lần, nhưng vẫn thấy kinh hãi, sao có thể lớn như vậy được chứ?
Cầm lấy cự vật, há miệng nhỏ ra, cô không trực tiếp ngậm lấy, mà lấy lưỡi đặt trên quy đầu càn quét.
“Shit! Con mẹ nó!” Cự vật của Chu Hậu Đông không nhịn được liền chấn động, dùng đầu lưỡi liếm thì khoái cảm còn mãnh liệt hơn so với việc ngậm lấy nuốt xuống.
An Dịch không khách sáo mà dùng đầu lưỡi khảy lên xuống, đầu lưỡi linh hoạt quấn lấy quy đầu to lớn rồi liếm, không bỏ qua cả nơi khe rãnh, liếm kỹ càng từng vòng một, quy đầu căng trướng bị liếm toàn là nước miếng.
“Em đúng là yêu tinh ăn thịt người không nhả xương mà, tôi sắp bị em mê hoặc chết rồi đấy.” Chu Hậu Đông không chịu được khoái cảm liền cong eo lại, phần hông đẩy về phía trước.
Cự vật thô dài phình to lên, tuyến tiền liệt chảy ra dịch tanh nồng, An Dịch đang quấn lấy mã mắt liếm, đã ăn đầy miệng, cô cũng không ghét bỏ mà nuốt hết xuống, sau đó cái miệng nhỏ liền mở ra nuốt quy đầu xuống.
“Hừ… Tôi thật sự chết mất.” Chu Hậu Đông sống hơn ba mươi năm, đây là lần đầu tiên có loại cảm giác lưu luyến không nỡ dứt, đều do lỗi của nhóc con phóng đãng này.
Cô gái ngồi xổm dưới chân anh, miệng nhỏ ngậm lấy quy đầu liếm mút, anh có thể cảm thận được khoang miệng đang tiết ra một lượng lớn nước miếng, mặc cho cô đang nắm lấy nó nuốt vào nhả ra, cự vật vẫn sưng to khó chịu.
An Dịch ra sức tăng nhanh tần suất nuốt vào nhả ra, khiến người đàn ông sinh ra khoái cảm, nhưng cự vật quá lớn, cái miệng nhỏ cũng đã tê dại.
“Ngậm sâu một chút, thật thoải mái!” Chu Hậu Đông ấn gáy cô xuống, tăng nhanh tần suất nuốt vào khiến anh thoải mái thô lỗ gầm ra tiếng.
Cái miệng nhỏ của An Dịch bị quy đầu căng lên hết cỡ, quy đầu va chạm lung tung trong khoang miệng, vách miệng bị cọ đỏ bừng, trong miệng đầy mùi tanh nồng, cô khép chặt cái miệng nhỏ, người đàn ông ở trên không nhịn được cả người run rẩy.
Dục vọng nóng bỏng, khẩu giao sướng đến tận trời, cái miệng nhỏ chặt chẽ, tất cả những điều này đều thúc giục người đàn ông bắn ra, vào thời khắc then chốt, An Dịch bỗng nhả ra.
Cô nắm lấy viên cầu chặt chẽ của người đàn ông nói: “Chú ở quân đội sẽ cùng người khác làm sao?”
Chu Hậu Đông nghe thấy cô nói, mắt đỏ lên, trong giọng nói mang theo tình dục nồng đậm nói: “Tinh dịch đều giữ lại hết cho em, khi tôi từ quân đội trở về sẽ bắn đầy cái huyệt nhỏ của em.”
An Dịch rất hài lòng với đáp án của người đàn ông, cô ngậm lấy quy đầu, đầu lưỡi đảo quanh mã mắt ma sát, dưới tiếng thở thô nặng của người đàn ông, dòng tinh dịch đậm đặc bắn vào khoang miệng cô.
Vừa đậm đặc vừa tanh nồng, lại còn nhiều, tinh dịch của người đàn ông có mùi vị như thế này, An Dịch cô sẽ nhớ suốt đời.
Chu Hậu Đông đi rồi, An Dịch ngậm đầy một miệng tinh dịch, đứng ở đầu ngõ một lúc lâu.
Cô chờ người đàn ông từ quân đội trở về bắn đầy huyệt nhỏ của cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...