Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài
Sau khi thầy giáo Mark gọi Kiều Bích Ngọc đến phòng làm việc riêng của mình, đến tận khi hết tiết học, anh cũng không trở lại phòng học.
Vị giáo viên mới này hành động quá bốc đồng, bỏ mặc nhiều học sinh như vậy, cũng không thèm quan tâm đến tiến độ của chương trình học.
Chẳng biết anh ta muốn làm giáo viên kiểu gì nữa Mãi cho đến lúc tiếng chuông tan học vang lên, hầu hết các bạn học đều ùa ra ngoài phòng học như ong vỡ tổ nhưng vẫn không quên khe khẽ xì xào bàn luận về việc Kiều Bích Ngọc bị bắt quả tang khi đang ngủ trong lớp, chắc chẳn cô sẽ lại bị xử phạt nghiêm khắc.
“Người đàn ông đó, anh ta là giáo viên ở đây sao?” Sau khi tan học, Tư Viễn An vội vàng hỏi Phương Mai.
Từ lúc Tư Viễn An bước vào căn phòng học này rồi nhìn thấy Quách Cao Minh đứng trên bục giảng, toàn thân cậu ta đã căng cứng.
Câu †a bàng hoàng không biết tại sao người đàn ông này lại là giáo viên trong trường học, không hiểu sao cậu ta luôn có cảm giác căng thẳng và cảm nhận được áp lực trong giờ học.
Người đàn ông này không giống một giáo viên chút nào.
Phương Mai biết cậu ta đang ngạc nhiên vì điều gì, lập tức nói thẳng: “Cậu muốn nói rằng anh ta không giống giáo viên đúng không…
“Anh ta rất được hoan nghênh ở trong trường học, không nhìn thấy tất cả mọi người đều tranh nhau sứt đầu mẻ trán để có thể vào được lớp của anh ta sao.
Tôi chỉ cảm thấy sự xuất hiện của anh ta rất kỳ lạ”
“Tính ra thì anh ta chỉ đến sớm hơn cậu nửa tháng, anh ta đột nhiên tới đây dạy học sau khi khai giảng.”
Tư Viễn An đột nhiên chuyển trường đến đây, vị giáo viên Mark này còn kỳ lạ hơn, có vẻ như nhà trường đã khẩn cấp thành lập một môn học mới chỉ dành riêng cho anh vào chương trình học của khối mười hai.
“Không biết hiện tại Kiều Bích Ngọc thế nào rồi nhỉ?” Châu Mỹ Duy rất lo lắng cho Kiều Bích Ngọc.
“Dù sao hiện tại cũng đã tan học, chúng ta đến phòng làm việc của giáo viên xem một chút đi”
Cả ba người họ đi đến phòng làm việc của giáo viên, lấp ló ở bên ngoài nhìn vào bên trong văn phòng.
Bọn họ ngó qua ngó lại mấy lần nhưng vẫn không nhìn thấy vị giáo viên Mark kia cùng với Kiều Bích Ngọc đâu.
Có vẻ như hôm nay các giáo viên tổ chức một buổi liên hoan, một số giáo viên đang thảo luận sôi nổi bên ngoài hành lang, Phương Mai đã trở thành lãnh đạo của Hội học sinh ngay từ năm đầu tiên bước vào trường trung học phổ thông, đương nhiên cô ấy rất quen thuộc với những giáo viên này.
Vì vậy, cô ấy đi thẳng lên trước, đứng trước mặt các giáo viên, lễ phép hỏi: “Thầy cô ơi, cho em hỏi, thầy giáo Mark đã rời đi chưa ạ?”
“Mark sao?”
“Thầy cô không rõ về chuyện của anh ta lắm” Tổ trưởng nhóm giáo viên dạy tiếng Anh xích lại gần, lặng lẽ nói: “Anh ta có chút ngạo mạn, luôn tỏ ra thái độ xa cách, có vẻ như khinh thường việc giao tiếp với thầy cô.”
Phương Mai không hề cảm thấy ngạc nhiên, thầy giáo Mark cũng thể hiện mình không phải là người thân thiện và dễ hòa đồng mỗi khi dạy học cho bọn họ.
Cô ấy ngại nói với những giáo viên này rằng một trong những bạn học của cô ấy đã bị giáo viên Mark gọi đến phòng làm việc.
Sau khi suy tư một hồi, cô ấy hỏi.
“Vừa rồi thầy giáo Mark dạy học cho lớp chúng em, em có một vài vấn đề không hiểu, cho nên muốn để lại tờ giấy ghi câu hỏi lên mặt bàn của thầy ấy, không biết bàn làm việc của thầy ấy ở đâu…”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...