Tang lễ của Quách Thanh Thừa diễn ra long trọng và trang nghiêm.
Bạn bè tứ phương ăn quần áo trang trọng đến thăm hỏi, chia buồn với gia đình.
Những người đến dự đám tang đều có những suy nghĩ riêng, suy cho cùng việc này liên quan đến nhiều quyền lợi sau này.
Nhiều người nhân cơ hội này cùng Quách Cao Minh chuyện trò, rốt cuộc sau khi Quách Thanh Thừa qua đời, Quách Cao Minh sẽ trở thành người thừa kế chính thức của nhà họ Quách.
Từ lâu, Quách Cao Minh đã quen thuộc với những lời tâng bốc, giả dối và vô lý này.
Trong trường hợp trang nghiêm như vậy, anh không thể tức giận đuổi những người này đi được.
Anh phải thay cho ông nội tiếp đãi những người này một cách nhã nhặn.
Nhưng điều ngạc nhiên nhất đối với Quách Cao Minh chính là mẹ của anh.
Là bà Quách, Giang Mỹ Linh luôn được biết đến là người xinh đẹp và đoan trang.
Hôm nay, bà mặc một chiếc váy dài màu đen, trang điểm tỉnh tế, trang nghiêm nhưng lại không giữ được vẻ khéo léo, đoan trang như thường ngày.
Trong nghĩa trang, khi sắp chôn cất linh cữu của cha, bà ta như phát điên lên.
Bà ta lao đến, đẩy người khiêng quan tài ra rồi ôm chặt lấy quan tài.
Bà ta bật khóc nức nở, nước mắt chảy thành hàng dài khiến lớp trang điểm trở nên nhem nhuốc.
“Quách Thanh Thừa, sao ông có thể, tại sao ông vẫn nghĩ đến cô ấy.
Tôi mới là vợ của ông, là vợ của ông… Ông không thể cứ thế mà rời đi được, tôi muốn ông nhìn cho thật rõ, rốt cuộc tôi mới chính là người vợ danh chính ngôn thuận của ông..”
Giang Mỹ Linh bật khóc như một người phụ nữ điên loạn.
Bà ta ôm chiếc quan tài trong tay, gào khóc không ngừng, giống như đang trút hết sự tức giận vào đó.
Người khác không thể hiểu được những lười bà ta nói, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng được nỗi buồn sâu sắc, sự bi thương, thống khổ của bà ta.
€ó tin đồn rằng thời điểm đó, Quách Thanh Thừa không có ý định lấy vợ.
Kết hôn với Giang Mỹ Linh đơn giản là vì muốn sinh con.
Mà với căn bệnh nghiêm trọng của Quách Thanh Thừa, thậm chí ông ta còn không thể làm được chuyện mà một người đàn ông bình thường cần làm.
Phải sau nhiều lần thụ tinh nhân tạo, Quách Thanh Thừa mới thành công, vậy nên người nhiều cho rằng giữa Quách Thanh Thừa và Giang Mỹ Linh vốn dĩ không có tình cảm vợ chồng.
Lúc này, Quách Cao Minh không thể hiểu nổi mẹ mình.
Tình cảm giả tạo? Để cuối cùng đổi lại là cái thể diện bà Quách sao?
Hay là mẹ thực sự yêu cha mình?
Quách Cao Minh cảm thấy thật nực cười, anh không giỏi mấy trò chơi tình cảm này, và anh cũng không có hứng thú tìm hiểu.
Khi còn nhỏ, anh bị bắt cóc, anh tận mắt chứng kiến cảnh mẹ mình ngoại tình.
Thậm chí bà và người tình bà còn âm mưu bắt cóc anh, đòi nhà họ Quách một khoản tiền khổng lồ, sau đấy muốn cao chạy xa bay.
Cuối cùng anh trốn thoát và họ cũng không nhận được số tiền lớn đó, những kẻ bắt cóc liên quan đều đã chết, mà mẹ anh vẫn làm bà chủ Quách cho đến ngày hôm nay.
Chuyện bẩn thỉu mà mẹ anh Giang Mỹ Linh đã làm ra, Quách Cao Minh không nói cho ai biết, ngay cả ông nội anh có hỏi, anh cũng không nhắc đến.
Vài ngày sau đám tang, Quách Cao Minh không vội vã rời đi mà theo quy củ, anh ở lại nhà họ Quách cùng ông nội, đây cũng được xem là điều hiếu thảo nhất mà anh đã làm trong suốt bao nhiêu năm qua.
Những người giúp việc trong gia đình lâu năm như ông quản gia và bác Lan Quế đều rất hài lòng, tuy ông cụ Quách không nói gì nhưng trong lòng cũng được an ủi ít nhiều.
Dù sao, ông cụ Quách cũng là một người đã trải qua bao phong ba gió lớn của đời người rồi, con trai ông mất vì bệnh tật, người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh, qua mấy ngày nay, tâm trạng cũng dần ổn định lại.
“Cuối cùng cha cháu đã không phải chịu đựng bệnh tật giày xéo qua ngày, cha cũng không phải sống vì người khác nữa rồi” Cháu trai của ông, Quách Cao Minh đã nói với ông câu này vào ngày hôm đó.
Ông cụ Quách chợt bừng tỉnh, suốt bao nhiêu năm nay, ông cứ cố gắng giữ lấy mạng sống của con trai mình, người cha già như ông đã quá ích kỷ rồi.
Con trai của ông, Quách Thanh Thừa, tính tình ôn hòa.
Con trai ông không bao giờ muốn bộc lộ sở thích bên trong của mình ra ngoài.
Nhưng ngược lại, cháu trai của ông Quách Cao Minh tính khí thối tha của thằng nhóc này lại khiến ông an tâm hơn.
Tuy nhiên, có một điều mà ông vẫn đang đau đáu khó nói: ‘Cháu không thích phụ nữ thì đừng có ở bên ngoài học mấy thói hư tật xấu rồi trở về!”
Dưới góc độ quan niệm bảo thủ của ông cụ Quách, giữa đàn ông và đàn ông không nằm trong phạm vi cho phép của ông, đặc biệt là con trai duy nhất của nhà họ Quách.
Con trai ông mất ng ấy vẫn còn phải tiếp tục chống đỡ nửa cái mạng già này, hy vọng đứa cháu bất hiếu này sinh thêm nhiều con cháu cho nhà họ Quách.
Vẻ mặt của Quách Cao Minh có chút ngạc nhiên, anh không hiểu tại sao ông nội lại đột nhiên nói chuyện với anh về một vấn đề nhàm chán như vậy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...