Cave Xóm Trọ FULL
Trà bị bắt cóc đưa tới một nơi rất xa cô bị nhốt trong một ngôi nhà bỏ hoang và bị đánh đập một cách tàn nhẫn tới mức thân tàn ma dại và không ai nhận ra cô là Trà nữa , mái tóc dài của đã bị cắt ngắn cụt và lởm chởm cô bị đấm gãy răng mặt mũi tím bầm tới khi cô ngất lịm đi không biết gì nữa
“Mang xô nước ra dội vào mặt nó đi”
Trà bị dội cả xô nước bẩn vào mặt cô tỉnh lại toàn thân cô đau nhức tới nỗi cô cảm giác toàn thân sắp tê liệt.
.
Một người đàn ông lại gần cô và nói
-Mày có biết vì sao mày bị bắt cóc tới đây không hả??
Trà ú ớ
-Tôi… không biết… xin tha cho tôi
-Vậy để tao nói cho mày nghe nhé vì mày giám có tình ý với cháu trai của ông chủ tịch đấy… mày đã hiểu chưa.
.
một con cóc ghẻ mà muốn làm phượng hoàng à , mày cũng mơ cao quá nhỉ?
-Tại sao tôi lại không thể ở bên anh ấy chứ.
.
, tại sao?
-Vì mày không xứng….
Mày không hiểu à?
-Vì tôi nghèo … tôi không có gì ư?
-Đúng thế với lại ông chủ tịch đã nhận một người khác làm cháu dâu rồi cái thứ cóc ghẻ như mày mà cũng đòi làm cháu dâu của ông chủ tịch thì tao cũng lạy mày đấy…
-Xin tha cho tôi.
.
, tôi sẽ không như thế nữa… xin tha cho tôi.
Người đàn ông đó bóp cổ Trà và nghiến răng nói
-Tao muốn tiễn mày về chầu trời lắm nhưng ông chủ tịch muốn giữ lại mạng sống cho mày nhưng mày sẽ phải biến mất và không bao giờ được phép xuất hiện trước mặt cậu chủ Lâm Phong nữa…, mày biết ông chủ tịch là người như thế nào rồi đấy… ông ấy đưa mày tới đây được thì việc cho mày đăng xuất là điều rất dễ dàng ông ấy chỉ cần có tiền thôi còn việc giết mày đã có người khác lo , tao chỉ muốn nhấn mạnh với mày rằng nếu mày muốn sống thì mày hãy biến thật xa cậu chủ Lâm Phong ra nếu không sớm muộn gì mày cũng chết thảm đấy.
Trà đau đớn cô nằm lê lết trên nền đất cô đau đớn tới nỗi cô không thể chịu nổi nữa cô ngất lịm đi… lại một xô nước ao nữa dội thẳng vào mặt Trà từ từ mở mắt ra người đàn ông kia nói
-Bây giờ mày có hai sự lựa chọn 1 là sống 2 là chết mày chọn đi.
-Tôi muốn sống….
-Được … ông chủ tịch cho mày một số tiền đủ để mày sống thoải mái cả đời, mày cầm tiền và biến khỏi cậu Chủ Lâm Phong… nếu mày không giữ lời thì mày sẽ chết mất xác vào một ngày đẹp trời nào đó… mày hiểu chứ?
-Tôi hiểu rồi…
Người đàn ông đó ném bọc tiền lớn lại cho Trà và rời đi… Trà nằm đó cô kìm nén cơn đau cô gồng người chịu đựng để tìm cơ hội sống sót ở cái nơi vắng vẻ này…
….
Buổi sáng Lâm Phong tỉnh giấc anh vội lấy điện thoại ra và gọi điện cho Trà nhưng không ai bắt máy cả… anh mở điện thoại ra và phát hiện Trà đi vứt rác từ tối qua và chưa về nhà , nhưng thùng rác ở cách xa cổng lại khuất nên không có camera chiếu ở góc đó nên Lâm Phong không nhìn thấy gì cả anh vội gọi trợ lí Nam
-Nam ơi Nam?
-Dạ mới sáng ra anh gọi gì em thế?
-Trà ở nhà gặp chuyện rồi,,, cậu đặt vé cho tôi đi tôi phải về ngay
-Anh bình tĩnh lại đi sáng qua em vẫn thấy anh gọi về cho Trà mà.
-Tôi vừa gọi cô ấy không được tôi check cam thì cô ấy đi vứt rác từ tối qua và chưa về nhà,trời ơi tôi phát điên mất thôi cậu mau đặt vé cho tôi ngay.
-Vâng vâng anh bình tĩnh lại đi có khi cô ấy đi đâu chơi thì sao?
-Không đâu nếu cô ấy đi đâu chơi cô ấy sẽ bảo với tôi mà…
Lâm Phong bỏ luôn công việc dang dở để bay về nhà tìm Trà.
.
, anh vô cùng lo lắng khi thấy Trà mất tích điện thoại Trà để ở nhà , quần áo và đồ dùng vẫn còn nguyên trong phòng nhưng người không thấy về Lâm Phong đã báo cảnh sát và đi tìm kiếm Trà khắp nơi nhưng không thấy Trà đâu cả.
.
Ông nội tới thấy Lâm Phong đang ở nhà thì ông ngạc nhiên hỏi
-Lâm Phong sao giờ cháu lại ở nhà giờ này cháu phải ở trong kia giải quyết công việc chứ?
-Cháu xin lỗi ông nhé cháu đã tạm dừng công việc ở trong đó rồi ông ạ.
-Thế có việc gì à?
-Một người bạn của cháu mất tích cháu về tìm bạn cháu ông ạ, khi nào tìm thấy bạn cháu rồi cháu sẽ vào đó giải quyết công việc sau.
-Bạn nào vậy cháu?
-Bạn gái của cháu ông ạ…
-Có phải cô bé mà hôm trước làm giúp việc cho cháu đúng không, một cô gái làm giúp việc mà khiến cháu phải lo lắng bỏ cả công trình mấy trăm tỷ để về tìm họ sao?
-Trước cô ấy là giúp việc của cháu nhưng giờ cô ấy là bạn gái của cháu rồi ông ạ.
-Ừm vậy tuỳ cháu ông không can thiệp vào chuyện của cháu nữa, ông về đây.
-Vâng cháu chào ông ạ.
Ông chủ tịch ra ngoài xe ô tô và nghĩ
“Cháu sẽ không bao giờ tìm được con bé nghèo khổ đó đâu Phong ạ, vì con bé đó không xứng đáng “
….
Một tháng trôi qua Lâm Phong vẫn không tìm thấy Trà… phía cảnh sát cũng không có tin tức gì cả.
.
, Lâm Phong vô cùng chán nản dạo này anh đi uống rượu nhiều hơn … sau đó ông nội thường xuyên động viên anh và cho rằng Trà đã cố tình bỏ anh đi nên anh sẽ không bao giờ tìm được cô ấy nữa.
.
Thế nhưng Lâm Phong vẫn không tin Trà bỏ anh đi anh đi tìm Trà khắp nơi nhưng vẫn không thấy Trà đâu cả….
Những đêm anh say rượu anh đã gọi tên Trà trong cơn say
….
Một năm trôi qua Lâm Phong đã kết hôn với Quỳnh theo ý của ông nội anh , Quỳnh vẫn theo nghề diễn viên cô đi suốt ngày một tháng cô về nhà một lần nhưng Lâm Phong cũng không thèm bận tâm anh vẫn thờ ơ lạnh nhạt với Quỳnh như vậy anh đã nói trước với Quỳnh rồi nhưng Quỳnh vẫn cố chấp lấy anh , nên bây giờ Quỳnh phải chịu thôi, Đã một năm trôi qua Lâm Phong tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn không thấy Trà đâu cả… Trà cũng không về quê rốt cuộc là Trà đi đâu?
Lâm Phong ngồi trong phòng làm việc suy tư trợ lí Nam đi vào hỏi
-Anh đang suy nghĩ gì vậy?
-Theo cậu Trà đi đâu nhỉ?
-Em cũng không biết nữa, lạ thật sao cô ấy lại trốn kỹ thế nhỉ, chúng ta tìm cô ấy cả năm rồi đấy.
-Nhất định tôi phải tìm được cô ấy tôi muốn hỏi cô ấy tại sao lại bỏ tôi mà đi như vậy?
-Nếu cô ấy đã trốn tránh thì em sợ chúng ta sẽ không tìm được cô ấy đâu anh ạ.
-Cậu nghĩ cách gì đi , cậu thông minh thế cơ mà cậu mau nghĩ ra cách gì đó để cô ấy xuất hiện đi mà.
-Em vẫn đang giúp anh đây nhưng lần này cô ấy trốn kỹ quá em không thể tìm được ý.
-Nhất định phải tìm được cô ấy cho tôi.
.
-Vâng em nhớ rồi à có thông tin vợ anh đang ở trong khách sạn với trai lạ đấy.
-chụp ảnh rồi quay video gửi cho ông nội tôi nhé còn tôi không cần thiết đâu có vấn đề gì liên quan tới Quỳnh cậu cứ gửi thẳng cho ông nội tôi ý không cần thông qua tôi đâu.
-Vâng em hiểu rồi ạ.
Lâm Phong ngồi anh mở ảnh của Trà ra ngắm rồi lẩm bẩm
“Trà em đang ở đâu thế, em xa anh một năm 2 tháng rồi đấy em không nhớ anh à, anh nhớ em lắm khi nào anh tìm được em thì em chết chắc với anh “
[.
.
].
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...