Sau khi làm thủ tục nhập học xong, Sở Lệnh Nghi tìm được căn phòng có biển số "519" trong bảy tòa ký túc xá, cô nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào."Chào mọi người."Sau khi chào hỏi mấy người bạn cùng phòng xong, Sở Lệnh Nghi bắt đầu chậm rãi thu dọn hành lý của mình.
Trước khi đến đây, cô còn lo mình sẽ không thể chung sống hòa thuận với bạn cùng phòng, nhưng sau khi giao lưu với bạn cùng phòng, cô cảm thấy bốn năm sắp tới đây, cô và mọi người sẽ ở bên nhau rất vui vẻ.Ký túc xá xếp bốn người một phòng, ở trên là giường, ở dưới là tủ sách, tủ quần áo và bàn học, ngoài ra còn có ban công độc lập, nói chung là môi trường ở ký túc xá cực kỳ tốt.Sở Lệnh Nghi và bạn cùng phòng - Diệp Tử đã hẹn nhau cùng tham gia buổi phỏng vấn tuyển thành viên mới cho ban Tin tức của Hội Sinh viên, may là cả hai đều đậu vòng phỏng vấn thứ hai và trúng tuyển vào ban Tin tức của khoa Kinh tế và Quản lý.Thứ ba tới đây khoa Kinh tế và Quản lý với khoa Cơ khí sẽ có một trận đấu bóng rổ, Sở Lệnh Nghi và Diệp Tử được phân công đến trận đấu với một đàn chị năm hai để chụp ảnh, tiện thể giúp đỡ các công việc hậu cần cho ban Đời sống (*).(*) Ban Đời sống là một ban quan trọng của Hội Sinh viên, có trách nhiệm phản hồi kịp thời các ý kiến và đề xuất của sinh viên về cơ sở chất sinh hoạt của nhà trường và quản lý nhà ăn cho các bộ phận liên quan của nhà trường, truyền đạt các quy định và yêu cầu của nhà trường về quản lý cuộc sống và hậu cần, đồng thời hỗ trợ nhà trường trong việc giải thích và hướng dẫn.Các cô gọi cô nàng thường ở lì trong ký túc xá - Từ Lâm và đại ca của ký túc xá - Yến Tầm Hoan ra xem thi đấu.Chiều thứ ba, trận đấu giữa khoa Quản trị Kinh doanh và khoa Cơ khí được tổ chức ở nhà thi đấu.
Sở Lệnh Nghi và Diệp Tự đều được phân công quay chụp ảnh nên tới nơi thi đấu từ rất sớm.Các cầu thủ của hai khoa cũng đã có mặt để khởi động làm nóng người, đàn anh tóc húi cua đen nhìn thấy Sở Lệnh Nghi đến thì lấy cánh tay đẩy đẩy tay của Trần Húc Nghiêu đang thu dọn quần áo: "Ê, A Húc, em gái kia lại tới kìa."Trần Húc Nghiêu liếc nhìn Sở Lệnh Nghi đang đi tới từ phía cửa, bộ ngực căng phồng của cô đung đưa theo từng bước chân, chọc vào mắt người ta.
Làn da trắng nõn và non nớt của cô dưới ánh mặt trời lại trắng đến mức phát sáng, khuôn mặt mũm mĩm.Anh vô thức xoa xoa ngón giữa và ngón cái, trong lòng thầm nghĩ mặt núc ních thịt như vậy, không biết bóp một cái sẽ có cảm giác gì nhỉ, cuối cùng anh nói: “Ừ.”Khoa Quản trị Kinh doanh có sói con Trần Húc Nghiêu, khoa Cơ khí thì có anh chàng cao to tỏa nắng Ngô Tuấn Nam, các bạn học hâm mộ danh tiếng tới ngồi đầy hai bên nhà thi đấu, còn có nam sinh cùng khoa, có cả nữ sinh kéo hội chị em bạn dì tới xem nam thần chơi bóng.
Sở Lệnh Nghi và Diệp Tử chào hỏi bạn cùng phòng xong thì bắt đầu tự làm phần việc của mình.Hôm nay Sở Lệnh Nghi mặc một chiếc áo ngắn tay màu xanh lam, phối với váy chữ A màu đen ngắn ngang đùi và một đôi giày thể thao, cả người trông trẻ trung, hoạt bát đáng yêu cực kỳ, không phí da thịt mềm mềm.Cô giúp dời một thùng nước nhỏ đến vị trí của các cầu thủ.Trần Húc Nghiêu đang cúi đầu thu dọn đồ đạc của mình thì ngửi thấy mùi sữa thơm ngào ngạt ở bên cạnh, anh liếc nhìn thoáng tay mình, thấy Sở Lệnh Nghi vừa khéo cũng ngồi xổm xuống, đặt thùng nước nhỏ cạnh băng ghế của anh.
Cô khom lưng cúi người khiến cổ áo mở rộng, để lộ xương quai xanh và bộ ngực.Từ góc độ của anh thì anh có thể nhìn thấy hai con thỏ trắng lớn đang đung đưa trước mắt mình, còn thấy được hôm nay cô mặc nội y màu trắng hoa nhí, rất phù hợp với hình tượng của cô.Trần Húc Nghiêu đỏ mắt ngẩng đầu lên, trong đầu tự động hiện lên một số hình ảnh không thể diễn tả được, anh thầm nghĩ tại sao cô bé con này lại vừa thơm vừa trắng đến vậy chứ?Anh tỉnh rụi nhìn đồng đội của mình, áp đầu lưỡi vào hàm trên, thay đổi góc độ cơ thể, vừa vặn chặn cảnh xuân bị lộ ra của Sở Lệnh Nghi.Sau khi Sở Lệnh Nghi chuyển nước xong thì quay lại chỗ mình chụp ảnh rồi đứng ngay ngắn ở đó, chờ trận đấu bắt đầu để chụp lại những khoảnh khắc tuyệt vời trên sân đấu.Bắt đầu thi đấu.Chỉ thấy đội trưởng hai đội, Trần Húc Nghiêu khoa Quản trị Kinh doanh và Ngô Tuấn Nam khoa Cơ khí nhìn chằm chằm vào quả bóng rổ trong tay trọng tài.
Trọng tài ném quả bóng rổ lên không trung, khoảnh khắc bóng rơi xuống, Trần Húc Nghiêu lập tức nhảy bật lên đập bóng xuống sân, trận đấu chính thức bắt đầu.Trong suốt trận đấu, các nữ sinh và nam sinh đều lớn tiếng cổ vũ cho khoa và đội bóng của mình.
Trái tim của các cô gái nhảy bình bịch như một chú thỏ nhỏ, đôi mắt dán chặt vào mọi chuyển động trên sân.Hiệp đầu tiên sắp hết giờ, đàn anh tóc húi cua - Tiết Xuyên chuyền bóng cho Trần Húc Nghiêu, Trần Húc Nghiêu tung người nhảy lên ném bóng vào rổ, một đường parabol hoàn hảo, quả bóng bay về khung rổ một cách hoàn mỹ.Theo tiếng còi của trọng tài vừa vang lên, hiệp thi đấu đầu tiên đã kết thúc.
khoa Quản trị Kinh doanh thắng hiệp đầu tiên với tỷ số 23:20.Sở Lệnh Nghi ở một bên ghi lại cảnh tượng đặc sắc này, cảnh cô chụp được là bóng lưng của Trần Húc Nghiêu lúc ném bóng, trên áo thi đấu có ghi mấy chữ: Số 9 Trần Húc Nghiêu.Suốt khoảng thời gian thi đấu, tim cô cứ đập thình thích như con thỏ nhỏ, cô cảm thấy dường như lúc Trần Húc Nghiêu chơi bóng rổ có mang bộ lọc, cảm thấy anh đẹp trai quá xá.Diệp Tử làm xong công việc thì chạy đến tìm Sở Lệnh Nghi ngay, thấy cô đỏ mặt bèn hỏi: "Bé đáng yêu sao đấy?""Diệp Tử, làm sao đây? Hình như tớ thích một người mất rồi.""Ai cơ?"Ngón tay nhỏ mũm mĩm của Sở Lệnh Nghi vươn ra.Diệp Tử nhìn theo ngón tay của cô: "Số 9 ấy à?"Sở Lệnh Nghi đỏ mặt, ừ một tiếng."Thích thì nhích đi! Đợi lát nữa đấu xong, lúc chụp ảnh chung cậu cứ nói là muốn gửi ảnh chụp được cho đội bóng, sau đó thêm WeChat của anh ấy.""Hả?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...