CHƯƠNG 23
Cẩu nhân đang say ngủ, lại bị âm thanh ngoài cửa đánh thức.
“Bẩm Thánh Thượng, Đức Phi nương nương vừa phái người đưa Tam hoàng tử tới, còn nói điện hạ vừa rồi đã đẩy ngã Nhị hoàng tử. Thật sự không thể xen vào nên đến thỉnh Thánh Thượng thứ tội”. Lý Trường An biết Thánh Thượng đang nghĩ ngơi, nhưng cũng đành sợ hãi bẩm báo.
“Tiểu súc sinh này thật sự là hồ nháo, không ít lần gây náo loạn, hắn đến tột cùng muốn cái gì? Đã biết, trẫm sẽ đến thư phòng gặp hắn”. Tư Mã Ngung sinh khí, bật người ngồi dậy, tự mình mặc long bào.
“Lão nô tuân chỉ”.
“Ngung, ta có thể gặp Tam hoàng tử không?”. Chủ nhân không nghĩ tới việc mắng con mình là tiểu súc sinh chẳng khác gì tự mắng mình là đại súc sinh sao? Cẩu nhân cười thầm.
“Được rồi, Trường An, truyền Khiêm nhi chờ ngoài cửa”. Tư Mã Ngung biết hắn từ trước đến nay thích hài tử, hơn nữa lại muốn hắn làm mẫu thân của Khiêm nhi, cho nên sảng khoái đáp ứng yêu cầu của hắn.
“Tiểu tử kia tên gọi là Tư Mã Khiêm, hắn trời sinh tính bướng bỉnh, không chịu đọc sách, đã năm tuổi mà Thiên Tự Văn còn chưa học được, chỉ biết đánh nhau rồi gặp rắc rối”. Tư Mã Ngung đơn giản giới thiệu sơ lược Tư Mã Khiêm.
“Vậy Tam Tự Kinh và Bách Gia Tính?”. Cẩu nhân kinh ngạc hỏi, hắn lúc năm tuổi đã có thể đọc thuộc lòng toàn bộ, hơn nữa còn bắt đầu học luận ngữ.
“Có biết một phần, chính vì thế trẫm mới tức giận”. Tư Mã Ngung cau mày, xem ra thực phiền não.
“Chủ nhân, như vậy năm sau làm sao hắn có thể lên lớp đọc sách, Trương thái phó nhất định sẽ không chấp nhận yêu cầu hoãn lại”. Cẩu nhân thật sự không thể tưởng tượng được, hoàng tử lại có thể thành cái dạng này sao.
“May mắn, Trương thái phó năm trước đã hồi hương dưỡng lão, nhưng cái này không phải trọng điểm, chính là giáo dục của Khiêm nhi có vấn đề, cho nên trẫm hy vọng ngươi sẽ phụ trách dạy dỗ hắn, làm mẫu phi của hắn, ngươi có thể đáp ứng không?”. Tư Mã Ngung cầm tay hắn nói.
“Không phải Tam hoàng tử đã được mẫu thân giáo dưỡng sao?”. Cẩu nhân nghĩ thầm, mình sao có thể tùy tiện đoạt đi hài tử của người khác.
“Mẫu thân của Khiêm nhi đã qua đời trong lúc sinh hắn, cho nên tiểu tử này từ nhỏ đã được giao cho các phi tần khác giáo dưỡng. Nhưng gần đây hắn không ngừng gây chuyện nên bị tống về đây, trẫm còn có thể giao cho ai được nữa, chỉ còn lại mình ngươi”. Tư Mã Ngung không phải không thương nhi tử, nhưng y không có nhiều thời gian đến vậy.
“Nô nhất định sẽ theo lời chủ nhân, làm mẫu phi của Tam hoàng tử”. Hắn rốt cục hiểu được vì Tư Mã Khiêm không có mẫu thân, cho nên bị mọi người trong hậu cung khi dễ, chủ nhân lại ít khi để ý tới đứa con này, bởi vậy hắn nguyện ý chiếu cố Tư Mã Khiêm.
“Vậy thì trẫm an tâm. Đúng rồi, trước mặt Khiêm nhi không cần gọi trẫm là chủ nhân, xưng trẫm Ngung, cũng không phải tự xưng nô, cứ xưng ta đi, đối với hài tử không được gọi Tam hoàng tử, gọi Khiêm nhi. Ngươi là mẫu phi của hắn nên đối với nô bộc không xưng nô, phải xưng bản cung”. Tư Mã Ngung bây giờ lại thích nghe hắn gọi mình là Ngung, cho nên lấy đứa con làm cớ để tiêu trừ thân phận nô lệ của hắn.
“Ngung, ta đã biết”. Hắn hoàn toàn không phát hiện ra mưu kế của Tư Mã Ngung mà chỉ tươi cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...