Cầu Đạo


Trần Nguyên kinh ngạc nhìn qua ba người trước mắt.
Chẳng phải ai xa lạ mà chính là Đại Khí Vận giả Dịch Phong.


Bên cạnh hắn còn có hai nữ tử xinh đẹp như hoa như ngọc.
Một là Hỏa Linh Vân, thần nữ nổi tiếng tại Thái Linh học viện Tô Châu, là người tình trong mộng của không biết bao nhiêu nam sinh.


Một người khác chính là nữ nhân đồng hành cùng Dịch Phong đến Thái Linh học viện.
Đường Lệ Tuyết từng nghe ngóng được rằng, nàng tên là Chu Thường Ly, là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã lớn lên cùng với Dịch Phong.
Nghe đồn rằng, nàng thiên phú tu luyện siêu tuyệt, thân phụ Huyền m Linh thể, mười chín tuổi đã là Nhị phẩm tầng bảy.
Tại Thái Linh học viện cũng là thiên chi kiều nữ, càng là đối tượng hâm mộ trong lòng bao nhiêu nam tân sinh.


Nhưng đây hết thảy không gây nên Trần Nguyên chú ý.
Cái để hắn chân chính quan tâm là Dịch Phong.
Hai tháng này, hắn tu vi có chỗ tinh tiến, nhưng đơn thuần vẫn là Nhị phẩm tầng năm.
Trần Nguyên lại ‘không che giấu’ tu vi.
Người người đều biết hắn là Tam phẩm tầng hai.


Dịch Phong là lấy ở đâu ra tự tin khiêu chiến hắn?

Đành rằng đối phương là Đại Khí Vận giả, đành rằng đối phương có thủ đoạn vô số, hắn có thể vận dụng nhiều át chủ bài đánh không phân thắng bại với Nhị phẩm tầng tám, thậm chí tầng chín.
Thế nhưng, Nhị phẩm và Tam phẩm là không cùng một cấp bậc.
Thực lực của Dịch Phong chắc chắn là không đủ để khiêu chiến Tam phẩm tầng hai.
Trừ khi hắn bỏ được bạo lộ những át chủ bài cất giữ sâu nhất.
Tỷ như… bạn sinh linh bảo.


Trần Nguyên suy nghĩ miên man.
Dịch Phong đến cùng là nhắm đến mục đích gì để tìm hắn luận bàn?

Đánh bại hắn, đúc vô địch tâm? Không nên a.
Không nói vô địch tâm cái thứ đồ chơi này có hay không tồn tại, một cái Nhị phẩm hậu kỳ hắn không thắng được, hắn lấy đâu ra tự tin có sức vật tay với Tam phẩm?

Học hỏi kinh nghiệm? Cái này lại càng không.
Tam phẩm và Nhị phẩm cảnh giới khác biệt hoàn toàn.
Đây là có sự biến đổi về chất.
Thủ đoạn sử dụng càng là không giống.
Cho dù bung sức chiến đấu, Tam phẩm cũng chẳng có gì đáng để học hỏi, Nhị phẩm cũng không có nhiều điều đáng lưu ý.
Trừ phi, Tam phẩm tu sĩ là thầy, là sư phụ, dụng ý muốn dạy dỗ Nhị phẩm, như vậy, Nhị phẩm tu sĩ mới có thu hoạch.


Bất quá, Trần Nguyên không có giao tình gì với đối phương, tự nhiên là sẽ không dụng tâm đi dạy bảo hắn.



Dịch Phong tu vi còn quá thấp.
Đối với hắn mà nói, Tam phẩm vẫn còn là quá xa vời.


“Trần công tử, ý ngươi thế nào?” Dịch Phong một lần nữa thúc giục, ánh mắt của hắ hiện lên mong đợi.


Trần Nguyên lắc đầu.
Hắn không cảm thấy, tiếp nhận đối phương luận bàn có lợi ích gì.
Hắn từ chối: “Thật không khéo, Dịch huynh đệ.
Tại hạ hiện tại có hẹn với bằng hữu.
Chuyện luận bàn hãy để qua ngày sau rồi nói.”

Dịch Phong nghe vậy, gương mặt lộ ra tiếc nuối nói: “Cái kia… thật đáng tiếc.
Nếu đã như vậy, tại hạ không làm phiền công tử.”

Đối phương không nguyện ý, hắn lại không thể làm sao.
Chẳng lẽ, hắn còn có thể cưỡng ép đưa vị này lên đài luận bàn.


Trần Nguyên không có ý định ở lại tiếp người này, dứt khoát liền quay người rời đi.
Vậy mà, hắn đi ra chưa đến trăm bước chân, đã nghe vị kia Hỏa Linh Vân thấp giọng lầu bầu, thanh âm mang theo chút không vừa lòng, lại có chút châm chọc:

“Cái gì mà có hẹn với bằng hữu? Ta xem ra là không dám ứng chiến.
Uổng cho hắn được mọi người xưng là đệ nhất Tân sinh, bất quá chỉ là hạng người nhát gan như chuột mà thôi.”

Chu Thường Ly thì lại là che miệng cười, lắc đầu nói:

“Có thể là Trần công tử thật có hẹn đâu.
Ta nghe nói, Trần công tử mỗi lần ra ngoài đều có mấy vị sư tỷ, sư huynh đi cùng.
Lần này hẳn cũng không ngoại lệ đi.”

Lời này nghe qua bình thường không có gì lạ.
Thế nhưng, để ý kỹ sẽ thấy, ngữ điệu của nàng dường như muốn phủ nhận đối phương.
Điều này ngược lại không có gì lạ.
Hai nữ nhân cùng đứng cạnh một nam nhân, nếu như không ăn chút giấm, không lộ chút tranh giành thì mới là lạ.


Quả nhiên, Hỏa Linh Vân nghe vậy thì hừ một tiếng:

“Chu cô nương vậy mà hiểu rõ người ta đến như vậy.
Phải chăng ngày thường mật thiết chú ý nam nhân đó lắm?”

Lời này chẳng những để cho Chu Thường Ly nhíu mày mà ngay cả Dịch Phong cũng có chút không vui.

Chẳng một nam nhân nào vui vẻ được nếu biết thanh mai chúc mã của mình để ý đến người đàn ông khác.


Bất quá, Chu Thường Ly là người thông minh.
Nàng bình tĩnh nói:

“Hừ.
Dịch Phong ca bước vào con đường cường giả hẳn gặp không ít đối thủ cạnh tranh.
Ta đây là đang giúp Dịch Phong ca thu thập trước tình báo của đối thủ tiềm năng.
Ngược lại không như ai đó, năm ngày ba lượt mang đến rắc rối cho Dịch Phong ca.
Nếu đã biết mình cản trở Dịch Phong ca, chi bằng tự thân rời xa thì hơn.”

“Ngươi…” Hỏa Linh Vân trợn trừng mắt tức giận, ngón tay chỉ ra run run mà không nói nên lời.


Nàng giận.
Thật giận.


Nhưng nàng càng giận hơn là đối phương nói để nàng không thể phản bác được.
Sự thật nàng được mọi người coi là thần nữ học viện nàng không phải là không biết.
Cũng bởi vậy mà có rất nhiều người ái mộ nàng.
Càng lè như thế, nàng càng đi lại gần Dịch Phong, càng nhiều người xem không vừa mắt hắn.


Dịch Phong ưu tú, nàng biết rõ hơn ai hết.
Có thể, tu vi của hắn không cao, dẫn đến nhiều kẻ mắt mù không nhìn ra điều này, hết lần này tới lần khác đến trêu chọc hắn.


Đối với việc này, Hỏa Linh Vân cũng là buồn bực không thôi.
Danh hiệu thần nữ học viện, trước đây nàng còn lấy làm tự hào, hiện tại lại mang đến biết bao rắc rối không cần thiết.


-------------------

Trần Nguyên nói rằng, hắn có hẹn với bằng hữu, việc này không phải là giả.
Trước đó, Dương Linh Điệp, Dương Linh Y hai vị Dương gia tỷ muội nói với hắn, Đường Lệ Tuyết cùng mấy vị sư huynh, sư tỷ tới Tinh Hà huyện chiêu sinh có mời bọn hắn tới một quán linh thực mới mở.


Nghe nói quán linh thực này không phải trước đây đã có mà là một vị tân sinh muốn rèn rũa trù đạo mới có ý nghĩ này.
Bất quá, nàng linh thạch không có nhiều, không đủ để mua đại lượng tài liệu chế biến, bởi vậy mới tạm mở một quán linh thực trong khuôn viên học viện nhằm bù đắp lỗ hổng tài chính.



Đối với học sinh vì rèn luyện kỹ năng như thế, học viện sẽ hết sức hỗ trợ.


Cứ như thế, lại ba ngày nữa qua đi, Trần Nguyên biết được từ trong miệng Đường Lệ Tuyết một tin tức khiến hắn giật mình: Dịch Phong khiêu chiến một vị tân sinh, hai bên chiến đấu hai canh giờ bất phân thắng bại.
Điều đáng ngạc nhiên là, vị tân sinh kia lại là một nữ nhân, tu vi cũng là Nhị phẩm tầng năm, không sai biệt lắm với Dịch Phong.
Không chỉ có thế, trong suốt quá trình đấu pháp, Dịch Phong một mực rơi vào thế hạ phong, bị nữ nhân kia treo lên đánh.


Nói đến, Trần Nguyên sao có thế không kinh ngạc cho được.
Dịch Phong không phải Đại Khí Vận giả sao? Vượt cấp giết địch không phải là điều thường thức sao?

Không nói những cái này, Trần Nguyên gặp qua Dịch Phong chiến đấu vài lần.
Đối phương đích thực át chủ bài vô số, chiến lực chí ít sánh ngang với Nhị phẩm tầng tám.


Vậy mà hắn bị một nữ nhân Nhị phẩm tầng năm treo lên đánh?

“Chẳng có lẽ, người kia, thân cũng phụ Đại Khí Vận?” Trần Nguyên không khỏi suy tư.


Nếu là trước kia, hắn sẽ không nghĩ đến điều này, hắn sẽ cho rằng, Dịch Phong chính là vị diện này Khí Vận Chi tử.


Bất quá, gặp mặt một lần Dương Minh Thiết về sau, hắn phát giác ra, Đại Khí Vận giả cũng không có hắn tưởng tượng kinh khủng như vậy.
Chỉ một cái To Châu, hắn đã gặp hai cái Đại Khí Vận giả.
Như thế, có thể xuất hiện cái thứ ba, cái thứ tư, thứ năm,...
cũng không có gì lạ.


Còn không đợi Trần Nguyên tìm tòi thực hư tình huống, một tin tức khác làm cho hắn chấn động.


Không.
Không chỉ có hắn chấn động,mà toàn bộ tân sinh, toàn bộ Thái Linh học viện đều bàng hoàng.


Nội viện khảo hạch bị tạm thời hoãn lại.


Không ai biết nguyên nhân vì sao.
Tin tức này đưa ra quá đột ngột.
Các tân sinh chỉ được thông báo rằng, bọn họ thời gian sắp tới nên ở lại trong học viện tự túc tu luyện.
Tình huống sẽ được khắc phục sớm nhất có thể.


Được thông báo là thế, học viện những ngày này bị bao phủ bởi bầu không khí khẩn trương, tựa như có đại nạn sắp lâm đầu.
Ngày ngày, các học sinh có thể thấy trên bầu trời có những đạo lưu quang xẹt qua, cắt ngang áng mây dày đặc, kèm theo là những cố khí tức thâm thúy, hùng hậu.
Không ít hơn mười mấy chiếc phi hành pháp khí tiếp xuống nơi sâu trong học viện chỉ trong bảy ngày.
Linh Thú, Phi cầm thời thời khắc khắc reo vang hướng về nơi viện trưởng tụ hợp.


Lấy Trần Nguyên nhạy bén cảm ứng, hắn có thể phát giác, nơi sâu xa của học viện, có những cố khí tức kinh khủng phóng tận lên trời.
Chỉ e rằng, ngay cả những vị cổ lão tiền bối, quanh năm suốt tháng bế quan tu hành cũng bị đánh thức.



Học viện… chắc chắn ra đại sự.


Có thể, không một ai nói cho đám tân sinh biết rằng chuyện chính xác gì đang xảy ra.
Đừng nói là tân sinh, ngay cả cựu sinh cũng không rõ ràng tình huống gì xảy ra ngoài kia khiến cho học viện trở nên náo loạn như vậy.


Bọn hắn chỉ biết rằng, những ngày gần đây, rất nhiều đạo sư tại bên ngoài làm nhiệm vụ đều bị kéo trở về.
Đám hạch tâm, thân truyền đệ tử bị cấp tốc điều động, trên gương mặt mang đều ngưng trọng.
Tu sĩ cấp bậc Tứ phẩm Thượng nhân, Ngũ phẩm Chân nhân càng là liên tục đi ra đi vào không ngừng.


Cả học viện dường như lâm vào tình trạng chiến tranh.


Các tin đồn bắt đầu lan ra.


Có người nói, Tô Châu phát hiện một vùng ma quật, vô số yêu mà quỷ quái tràn ra, tấn công tu sĩ và phàm nhân, thiệt hại nghiêm trọng.
Thái Linh học viện, thân là đỉnh cấp chiến lực, cần mang lực lượng tinh nhuệ đi trấn áp.


Cũng có kẻ nói, Tô Châu phát hiện thượng cổ di tích, cực kỳ quan trọng, có thể trực tiếp ảnh hưởng đến tương lai toàn bộ Nam Hoàng vực, bởi vậy ngay cả người của nội viện Thái Linh học viện cũng được điều động đến trấn giữ.


Lại có người nói, Thái Linh học viện phát hiện thiên đại cơ duyên, thiên đại tạo hóa, có thể trợ giúp một số lượng lớn tu sĩ cảnh giới đột phá, đại lượng sản xuất cấp bậc Tứ phẩm Thượng nhân.


Thậm chí có kẻ nói, To Châu phát hiện thông đạo, kết nối đến thế giới khác, cần đại lượng cấp bậc cao tu sĩ tới trấn giữ, thăm dò và cảnh giác.




Có rất nhiều những tin đồn như thế được đưa ra.
Không ai biết cái nào là thật, cái nào là giả.
Đại đa số chỉ là lời truyền miệng, không có bằng chứng xác thực chứng minh điều mà họ nói.


Trần Nguyên đã từng liên lạc qua Dương Ly Tình, muốn thông qua đó tìm hiểu tình báo từ Băng Ngọc Chân quân.
Bất quá, Dương Ly Tình nói cho hắn biết, sư phụ nàng đã sớm rời đi học viện thật lâu trước đây, cho đến giờ vẫn chưa trở về.
Nàng không có cách liên lạc sư phụ.


Nàng nói: “Trước khi đi, gia sư chỉ nhắc nhở ta một câu, an toàn ở lại trong học viện.
Không cần chạy loạn ra ngoài.”




.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui