- Thật à? - Đương nhiên là thật rồi.
Không tin ta gọi Quyên tỷ tới đây bảo nàng ấy đánh giá một chút.
- Không cần, không cần.
Vừa nghe được tên của Quyên tỷ, khuôn mặt của Hồ Hãn Lâm lập tức đỏ bừng: - Hôm nay, ta vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng, không cần gặp mặt.
Chờ ta luyện thể thêm một thời gian nữa, có khí khái nam nhân hơn thì lại gặp nàng ấy.
- À, ngày hôm qua ta nghe Tiểu Quyên nói nàng ấy luyện thể đến bình cảnh, suốt đêm qua ta luyện chế một bình Tẩy Tinh Phạt Tủy đan, có thể trợ giúp nàng ấy đề cao thể chất một chút, trợ giúp nàng ấy đột phá bình cảnh.
Ngươi đưa nó đến tay nàng ấy giúp ta.
Vừa nói Hồ đan sư vừa lặng lẽ đưa một bình đan dược cho Nam Bất Hưu rồi xoay người rời đi.
-...! Nam Bất Hưu cạn lời, sau đó lý giải vì sao Hồ Hãn Lâm mất vài chục năm vẫn không theo đuổi được phong chủ.
Gặp mặt còn không dám, theo đuổi được mới là kỳ quái! Làm liếm cẩu như vậy quá không hợp cách rồi.
Nam Bất Hưu kéo Hồ Hãn Lâm đi về phía trung viện, vừa đi vừa hô to: - Quyên tỷ, Quyên tỷ, Hồ đan sư tới thăm tỷ này! Còn tặng tỷ một bình đan dược, tỷ mau ra đây gặp một chút.
Bá~ Một tiếng gọi lập tức hấp dẫn tầm mắt của mọi người, lúc này là thời gian nghỉ ngơi ăn cơm trưa, mọi người đều không có việc làm, thấy có chuyện vui cho nên đều vây quanh lại đây.
- Này, này, Nam lão đệ, sao ngươi có thể làm vậy chứ! Mau thả ta đi, xấu hổ muốn chết! Hồ Hãn Lâm che mặt, cố gắng vùng vẫy muốn tránh thoát tay của Nam Bất Hưu để chạy trốn.
Nhưng một thân thể tu của Nam Bất Hưu có thể sáng ngang với Trúc Cơ, không phải Hồ Hãn Lâm muốn tránh là có thể tránh thoát được, chỉ có thể bất đắc dĩ bị Nam Bất Hưu kéo về phía trung viện.
Xung quanh có người được Hồ Hãn Lâm chữa trị cũng ồn ào la lối: - Hồ đan sư à, sao ngài còn thẹn thùng giống một đại cô nương vậy? Như vậy không được đâu, muốn theo đuổi Quyên tỷ nhà chúng ta thì ngài phải thể hiện được vẻ nam nhân của mình, ta nói đúng không chư vị? - Ha ha ha ha! - Hồ đan sư, lấy ra khí khái nam nhân của ngài đi, một lần bắt được Quyên tỷ...! Mọi người nhốn nháo ồn ào đi theo Hồ Hãn Lâm về phía trung viện, hắn xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái kẽ đất để chui vào.
Cả khuôn mặt hắn đỏ bừng, lắp bắp không nói được một câu hoàn chỉnh.
Dương Quyên vừa tập luyện xong, mồ hôi đầm đìa, nhìn về phía tiền viện với ánh mắt phức tạp.
Chuyện ngày hôm qua, nàng không ngốc, đương nhiên biết rõ chủ ý của lão ca và gia chủ là ý gì.
Điều nàng không nghĩ đến chính là mình đã biểu hiện thành như vậy rồi mà lão đầu tử kia vẫn còn vừa ý mình, ài! Đối với Nam gia hiện tại thì một vị luyện đan sư chính là sự giúp đỡ khổng lồ.
Tối thiểu là khi đại ca và mọi người vào núi bắt yêu không còn lo sợ sẽ không có ai chữa trị, có được đan dược đắt giá bảo mệnh cho bọn hắn.
Nhưng ủy thân cho một lão đầu tử, quả thực là...!Ài! - Thôi thôi, dù sao ta cũng là gái lỡ thì gần bốn mươi tuổi rồi, ủy thân cho lão đầu tử cũng khá tốt.
Dương Quyên áp xuống sự không thoải mái trong lòng, hô to: - Hồ đan sư ở đâu?! Làm sao bị gia chủ lôi vào rồi! Chẳng lẽ là do hôm qua ta thi uống rượu với ngài khiến ngài sợ rồi? Ha ha.
- Ai sợ ai chứ! Bị người mình thích xem thường, như vậy không được! Hồ Hãn Lâm nhảy ra, cứng đầu nói: - Ngày hôm qua, rõ ràng là nàng say trước! Không phải ta, hôm nay lại so tài lần nữa, xem coi ai thắng ai! - Được rồi, Như Hải nói cho Đại Đông Đường đưa rượu và thức ăn đến đây, tối nay các huynh đệ đều không say không về.
Nam Bất Hưu tranh thủ thời cơ hô lớn.
Mọi người đồng thanh hô to: - Được, không say không về! - Ha ha! Ta chưa từng thấy Quyên tỷ say đâu, hôm nay phải kiến thức một chút mới được! - Hồ đan sư, ngài không thể làm cánh đàn ông chúng ta mất mặt đấy! - Ai mất mặt chứ, ta chính là đàn ông! Hồ Hãn Lâm gân cổ cãi lại khiến mọi người cười ầm lên, Dương Dũng đứng bên ngoài cũng ngây ngô cười ha ha.
- Tới, tới, chúng ta lại so tài lần nữa! Dương Quyên nhìn Hồ Hãn Lâm trở nên trẻ tuổi hơn rất nhiều, cười vui vẻ nói.
Xem ra đối phương cũng không quá già nua.
- Chờ một chút.
Nam Bất Hưu giơ bình đan dược lên cao, hô lớn: - Trước khi bắt đầu đua rượu ta cần nói một câu, đây là lễ vật mà Hồ đan sư tặng Quyên tỷ, một bình đan dược có thể thay đổi thể chất và đột phá bình cảnh, Quyên tỷ có tiếp nhận không nào? - Ai nha, sao gia chủ lại bắt người ta tặng lễ vật chứ! Dương Quyên mắc cỡ đỏ mặt, đoạt lấy bình ngọc rồi che mặt chạy vào hậu viện rửa mặt thay áo.
Hiện tại, Nam gia có rất nhiều phòng trống, phần lớn gia quyến hài tử đều ở trong biệt thự tại hậu viện, trung viện cũng có sương phòng nghỉ ngơi, muốn ở chỗ nào cũng được.
- Ha ha ha!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...