- Phải đó phải đó, ngươi chỉ nghĩ tới việc kiếm thật nhiều tiền, như thế là không được.
Tất cả đều mồm năm miệng bảy chỉ trích việc làm của Nam Bất Hưu, ý đồ rất rõ ràng, đó là muốn hắn chế tạo ra một ít cơ giáp cho bọn họ sử dụng.
Nam Bất Hưu liếc mắt nhìn từng người, xem xét chuyện huynh đệ này, đây không phải là muốn nhờ vả mình sao, vậy thì hắn có thể bán Người Máy Lực Vương với giá rẻ một chút.
Nam Bất Hưu giơ tay làm động tác hạ xuống, áp chế âm thanh ồn ào bên dưới, mọi người đều mặt đầy mong đợi nhìn hắn.
- Không dối gạt chư vị lão ca, ta đang chế tạo một loại người máy có khả năng sánh ngang với một lực sĩ cấp bảy, tên là Người Máy Lực Vương.
Bất kỳ ai điều khiển cũng có thể có thực lực của lực sĩ cấp bảy, nhưng thích hợp lái nhất vẫn là lực sĩ cấp bốn cấp năm.
Lý do ta đến tìm đám người Hạng Kế chính là vì chuyện này.
- Lực sĩ cấp bốn cấp năm mặc vào là có thể so với cấp bảy! Thật sao!! - Đương nhiên là thật.
Người Kê Sơn sẽ không lừa người Kê Sơn.
- Thế có nghĩa là lực sĩ cấp bốn cấp năm có thể một mình đánh chết yêu thú? Chuyện này đối với bọn hắn mà nói, có ý nghĩa hết sức quan trọng! - Đúng! - Vậy ta đi! - Điên à! - Thật sự có thứ nghịch thiên như thế sao? Mọi người bàn tán sôi nổi, khuôn mặt toát lên vẻ khó tin.
- Nam gia chủ ngài sẽ không lừa bọn ta chứ? - Tất nhiên là không.
Ta có thể chế tạo ra người máy khôi lỗi mạnh bằng một Trúc Cơ, sao lại không thể làm ra một người máy tương đương với lực sĩ cấp bảy chứ, mọi người vẫn không tin sao? - Tin.
- Tin.
- Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta đi ngắm một chút thôi! - Đi đi đi.
……..
Để Liễu Như Uyên ở lại trả tiền, Nam Bất Hưu mang theo mọi người ra khỏi Đại Đông Ngăn.
Nửa đêm canh ba, đoàn người giơ cây đuốc, lộn xộn ngả nghiêng, trùng trùng điệp điệp từ khu thành Nam đi đến hướng Đông nội thành.
Đội tuần tra rất nhanh đã chú ý, tập hợp quân qua đó, bao vây bọn họ.
Tuy Đại Hoang không cấm đi lại ban đêm, nhưng nửa đêm canh ba lại có đám người tụ tập thì vẫn không cho phép.
Lỡ như là đánh nhau thì sao? - Các ngươi là ai? Đang làm gì ở đây!!? - Là lão Tam à, ta là Tôn Hưng.
Chúng ta đang định qua Nam gia một chuyến, sẽ không gây chuyện đâu.
Đúng rồi, ngươi hãy mau quay về, kêu lão đại qua đây đi.
Tôn Hưng nói.
Đội tuần tra là một chức vị quan của Tôn gia bọn gã.
Còn đội trưởng là lão Tam Tôn Bảo cháu đích tôn của Tôn gia.
- Hoá ra là đường ca (anh họ)! Đám người các ngươi tự nhiên đêm hôm khuya khoắt ra đây kêu kêu gào gào cái gì thế!? Tôn Bảo hỏi.
- Đừng hỏi, ngươi cứ về bảo lão đại đến thành Đông Nam gia là được.
Tôn Hưng không kiên nhẫn nói, đối với loại người không có bản lĩnh, chỉ thích ngồi mát ăn bát vàng như lão Tam, gã cực kỳ không ưa.
- Được, để thuộc hạ của ta đi thông báo cho đại ca.
Tôn Bảo trả lời một tiếng, rồi mang theo đội tuần tra hoành tráng đi.
Tôn Hưng bất đắc dĩ lắc đầu.
Nam gia tiềm lực vô hạn, vậy mà cái tên phế vật nhà ngươi còn không biết nắm lấy cơ hội.
Vậy việc ngươi muốn giúp đỡ, tới hay không, ta không quản nữa.
Lần này, đoàn người đã nhỏ giọng hơn không ít, dù sao nửa đêm nửa hôm làm phiền người khác ngủ, thì cũng quá thất đức.
Tất cả rất nhanh đã đến Nam gia.
Trước đó Liễu Như Uyên đã trở về, đánh thức mọi người trong nhà.
Trong sân có hơn mấy chục cây đuốc, chiếu sáng như ban ngày, lộ diện mười mấy chiếc Người Máy Lực Vương được lắp ráp hoàn hảo.
Những thứ này chính là thành quả của Hoa Hưng Hà, Hoa Hưng Đồ liều mạng làm.
- Chuyện gì đây, đêm hôm khuya khoắt làm ồn không cho người khác ngủ ngon! Cả một ngày làm việc, hai người đều mệt gần chết, bất mãn lầm bầm.
Đương nhiên không ai để ý.
- Đây chính là Người Máy Lục Vương mà Nam lão ca nói sao!? Tôn Hưng và mọi người sờ sờ cục sắt cao ba thước nói, vẻ mặt bọn hắn tràn đầy hiếu kỳ.
- Đúng thế, mọi người có thể vào trong dùng thử, thực chiến một trận, tiện thể cho ta những góp ý giá trị luôn.
Nam Bất Hưu vừa nói vừa mở cửa của mấy cơ giáp, đồng thời nhét một linh thạch hạ phẩm vào trong nguồn năng lượng của hệ thống mỗi con.
- Lão Cửu, lão Vương, lão Chí, ba người các ngươi vào Người Máy Lực Vương đánh một trận thử xem.
Nếu thấy dễ sử dụng, ca ca sẽ mua cho các ngươi mỗi người một chiếc.
Tôn Hưng vỗ vào Người Máy, nói với đám lão huynh đệ phía sau.
- Vâng, lão đại.
Ba người thì vừa khéo một người là lực sĩ cấp bốn, một người là lực sĩ cấp năm, một người là lực sĩ cấp sáu.
Bọn hắn đi lên một chiếc cơ giáp, những người khác cũng chẳng ngồi không, cũng phái người đi lên.
Chớp mắt mười mấy chiếc Người Máy Lực Vương đã có người ngồi.
Rầm rầm rầm, toàn bộ cơ giáp khởi động ầm ầm.
Sau khi đi các thế Trọng Bộ hai lần, bọn hắn đã hoàn toàn điều khiển được nó.
Bước chân nhẹ nhàng, Bộ pháp tinh diệu, thân pháp dễ dàng thi triển, lúc thì giống Ly Miêu dạo chơi, lúc thì như mãnh hổ hạ sơn, lúc thì y hệt Viên Hầu nhảy sơn,...!Mỗi chiêu pháp đều tinh diệu tuyệt luân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...