—©—
Khi về đến nhà, Tịch Sâm đã bị thuốc gây sức ép và tiểu thiếu gia trêu chọc làm cho choáng váng, hắn cơ hồ nhìn không rõ người trước mắt, chỉ có thể cảm nhận được một mảnh thịt kiều diễm vặn vẹo lung tung trong ngực mình, môi, cổ, ngực truyền đến nụ hôn gặm cắn tê dại, mang theo một chuỗi khoái cảm, hạ thể của hắn cứng rắn đã phát đau.
Nhưng xuất phát từ phản ứng bản năng sâu thẳm nhất trong nội tâm, Tịch Sâm ôm Diệp Quân trở về phòng. Khi Diệp Quân cho rằng bọn họ rốt cục cũng đến một hồi quan hệ tình dục vui vẻ đã không thể chờ đợi được mà xé quần áo quản gia lung tung, quản gia của cậu, dùng đôi mắt đỏ thẫm của hắn gắt gao nhìn chằm chằm cậu, ánh mắt như sói tựa hồ muốn ăn sạch Diệp Quân, trên đầu đã toát ra mồ hôi rậm rạp, khí tức thở ra nóng bỏng nóng rực. Tịch Sâm nắm lấy hai tay làm loạn của tiểu thiếu gia, hung hăng cắn một cái lên cái môi mượt mà kia, cái cắn trên môi không tính là nặng trong nháy mắt đã làm cho Diệp Quân mềm nhũn thắt lưng, cậu khẩn cấp không chịu nổi kéo cánh tay Tịch Sâm muốn kéo người lên giường mây mưa.
Nhưng Tịch Sâm lại đẩy Diệp Quân ra, trong ánh mắt khiếp sợ của tiểu thiếu gia bước nhanh vào phòng tắm, bật công tắc nước lạnh tưới lên mình từ đầu đến chân.
Diệp Quân còn đang khiếp sợ, liền nhìn thấy quản gia của cậu chạy trối chết vọt vào phòng tắm, vội vàng đến cửa phòng tắm cũng không kịp đóng, sau đó Diệp Quân liền nghe thấy trong phòng tắm truyền đến từng đợt tiếng nước cùng với tiếng gầm nhẹ khó chịu đau đớn của Tịch Sâm.
Diệp Quân phát hiện mình lại khóc, nước mắt không ngừng rơi. Quần áo của cậu vừa rồi lúc quản gia ôm cậu lên lầu đã bị mình tùy tiện kéo ra một nửa, lúc này không biết là trái tim lạnh hay là không khí lạnh, làn da trần trụi của cậu nổi lên một tầng nổi da gà, cậu nghe thấy trong phòng tắm truyền đến tiếng gào thét càng ngày càng cao vút thống khổ, cuối cùng, hạ quyết tâm, cởi sạch quần áo của mình, chân trần từng bước từng bước đi về phía phòng tắm.
Thiếu niên mảnh khảnh non nớt khỏa thân không thể nghi ngờ là yếu ớt mà xinh đẹp, thiếu niên 16 tuổi, tựa như bông hồng chưa nở, mang theo hương thơm mê người phạm tội, quyến rũ vô số người ái mộ. Làn da trắng như ngọc son dê của Diệp Quân bị ánh đèn màu vàng ấm áp chiếu vào một tầng màu sắc ái muội, bộ ngực giống như thiếu nữ vừa mới phát triển, hai ngọn đồi nho nhỏ lớn hơn con trai bình thường rất nhiều, càng có vẻ như hai trái cây phấn nộn trước ngực càng thêm vểnh lên khiến người ta trìu mến, thắt lưng lại nhỏ nhắn, phảng phất như nắm mạnh một cái sẽ gãy, lại đi xuống chính là cặp mông vểnh đầy đặn tròn trịa, tròn tựa như bóng bay tràn đầy hơi thở, theo hai chân thon dài đi lại mà không ngừng lắc lư, mang theo từng đợt sóng thịt bắt mắt. Diệp Quân để thân thể gây phạm tội này trần trụi, bước vào phòng tắm, nhìn thấy Tịch Sâm cuộn mình trong góc.
Nước lạnh lạnh lẽo trong vòi hoa sen vẫn đang chảy xuôi, nhưng Tịch Sâm đã không còn lý trí để lấy nước lạnh hạ nhiệt cho mình. Ý thức của hắn hoàn toàn mất đi, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đau đớn vô cùng, cả người giống như bị lửa thiêu đốt, nóng đến mức hắn sắp nổ tung, đáng sợ nhất chính là dương v*t dưới hạ thể, sững sờ vểnh lên, tựa như một thanh sắt đỏ rực, tưới nhiều nước lạnh hơn nữa cũng không thể hạ nhiệt chút nào. Cuối cùng Tịch Sâm ngã ngồi trên mặt đất lạnh như băng, vì bắt lấy chút lý trí đáng thương kia mà đập vào vách tường, nhưng vô dụng, hắn cảm thấy mình sắp chết, liền sắp bị ngọn lửa toàn thân thiêu chết, nhưng hắn tình nguyện chết, chết ở góc phòng tắm này, cũng không muốn đi ra ngoài, đi ra ngoài thương tổn thiếu gia của hắn.
Bỗng nhiên, Tịch Sâm cảm giác cánh tay vốn đã nóng bỏng của mình bị một thứ lạnh lẽo bám vào, cảm giác lạnh lẽo kia tựa hồ giảm bớt một ít đau đớn của Tịch Sâm, nhưng tựa như một giọt nước nhỏ vào đống lửa, trong nháy mắt liền bị bốc hơi, cảm giác sảng khoái kia khiến Tịch Sâm nhịn không được muốn lấy được nhiều hơn. Hắn giật giật thân thể cứng ngắc, mở đôi mắt tơ máu tràn đầy dục vọng, liền nhìn thấy thiếu gia của hắn trần trụi quỳ gối bên cạnh, đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm cánh tay của hắn.
Diệp Quân nhìn Tịch Sâm, nâng lên gương mặt ướt sũng mồ hôi đầm đìa, đôi mắt đỏ thẫm tràn đầy tơ máu nhìn cậu, hô hấp dồn dập mang theo một mảnh nhiệt độ nóng rực, làm cho phòng tắm vốn lạnh lẽo như mùa đông dần dần dâng lên nhiệt độ ái muội.
Diệp Quân thuận tay điều chỉnh nhiệt độ nước bên cạnh, chỉ chốc lát sau phòng tắm đã dâng lên hơi nước mờ ảo, cậu nhìn Tịch Sâm bị thuốc gây sức ép trước mắt đã không còn thần trí nhưng trong tiềm thức vẫn muốn đẩy cậu ra, Diệp Quân lại chủ động hôn lên hai má đầy mồ hôi của quản gia, thành công cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nóng cao cùng với thân thể cứng ngắc.
Trong miệng Tịch Sâm phát ra tiếng gầm nhẹ đau đớn mà khàn khàn, trong tiềm thức hắn ra lệnh cho mình đẩy thiếu gia ra, nhưng da thịt mát mẻ giải quyết dục vọng kia lại ở bên miệng, hắn làm sao nỡ buông tay, rõ ràng hắn dời mặt ra, nhưng da thịt kia hết lần này tới lần khác lại nhảy vào miệng hắn, hắn muốn cắn một cái nếm thử, nhai nát rồi nuốt vào trong bụng xem có thật sự ngon như trong tưởng tượng hay không, nhưng hắn không dám cũng không thể, người hắn vẫn luôn cầm trong tay sợ rơi ngậm trong miệng sợ tan, làm sao có thể nỡ ăn chứ?
Diệp Quân hôn đủ rồi, nhưng nhìn người đã sắp bị dục vọng tra tấn đến phát điên kia vẫn không có ý động đến mình, chỉ là một mình chịu đựng ngọn lửa cồn cào gan kia, đỉnh dương v*t dài dưới thân đã chảy xuống chất lỏng trong suốt, nhưng Tịch Sâm chỉ một mực thông qua tự hại mình để giảm bớt dục vọng nóng bỏng kia, trên đùi rõ ràng đã xanh đỏ một mảnh.
Diệp Quân có chút đau lòng sờ sờ vết bầm tím bên đùi Tịch Sâm, tách ra đôi chân cường tráng mạnh mẽ kia, Diệp Quân liền nhìn thấy dương v*t toàn cương như sắt của quản gia của cậu. Diệp Quân có chút chột dạ nuốt nước miếng, nghĩ đến lát nữa thanh sắt này muốn cắm vào chỗ nào đó, da đầu có chút sợ hãi của cậu tê dại một trận, nhưng càng nhiều là hưng phấn, hưng phấn đến khẽ run rẩy, cậu nghĩ, sau này rốt cục không cần trong mộng cùng quản gia mây mưa, cậu muốn đem tư thế xuất hiện trong mộng đều thử một lần trong hiện thực, ở trong nhà này đều thử một lần.
Cuối cùng, Diệp Quân hạ quyết tâm, khi Tịch Sâm còn chưa kịp phản ứng, đã cúi người ngậm dương v*t thô cứng kia vào miệng, giống như đang ăn kẹo mút liếm lên.
"Thiếu.... Hô, thiếu gia, đừng, buông ra!!!" dương v*t vốn mẫn cảm đến mức vẫn luôn chảy chất lỏng trong suốt đột nhiên bị nhiệt độ cao chặt chẽ ngậm vào miệng bao bọc, trong nháy mắt dòng điện xuyên qua toàn thân Tịch Sâm, hắn không khống chế được run rẩy gào thét, nội tâm muốn đẩy tiểu thiếu gia nằm giữa hai chân hắn ra, nhưng hắn mở hai mắt đỏ như máu, liền nhìn thấy tiểu thiếu gia giống như có thần giao cách cảm, trong miệng ngậm dương v*t của hắn cố gắng ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt ướt sũng, mang theo hơi nước mờ mênh mông. Đôi mắt tràn đầy dục vọng của Tịch Sâm mở ra nhìn thấy cảnh tượng này, thân thể phản quang trắng nõn của tiểu thiếu gia quỳ gối giữa đùi hắn, trong miệng ngậm dương v*t của hắn, đôi môi nhỏ nhắn hồng kiều diễm kia bị dương v*t thô to chống đỡ đến cực hạn, gắt gao siết chặt con quái vật khổng lồ kia, tiểu thiếu gia của hắn giống như lấy lòng, tận lực há to miệng muốn ăn toàn bộ dương v*t của hắn, nhưng rốt cuộc là lần đầu tiên khẩu giao không hề có quy củ, chỉ có thể ngậm lấy một cái quy đầu, cố sức ngẩng đầu nhìn người hầu hạ, đôi mắt ướt sũng giống như chó con ủy khuất muốn khóc, tựa hồ đang im lặng kể lại 'Quá lớn, em ăn không được sao!' Tiểu thiếu gia của hắn cả người quỳ xuống trên mặt đất gạch men, thắt lưng cố gắng sụp đổ, mông cao ngất, ngược lại có vẻ hai mông trắng nõn mượt mà giống như nhũ khổng lồ của con gái, theo eo tiểu thiếu gia vặn vẹo mà không ngừng rung động.
Tịch Sâm muốn đẩy người trước mắt ra, tay hắn đã run rẩy vuốt ve sợi tóc mềm mại của Diệp Quân, nhưng đưa tay ra, lại không khống chế được nữa, hung hăng đè đầu tiểu thiếu gia về phía dương v*t của mình, lý trí cùng tiềm thức nội tâm của hắn không còn tồn tại, nội tâm hắn thiêu đốt tựa hồ nở ra một tiểu ác ma dục vọng, ở tai hắn không ngừng nói cái gì đó, mê hoặc hắn hoàn toàn trở thành nô lệ của dục vọng.
"A~ ư um mm..." Diệp Quân bị dương v*t đột nhiên đâm vào yết hầu kích thích không nhịn được nôn khan, nhưng cậu dốc hết toàn lên miệng cảm giác khóe miệng của mình sắp bị nứt ra, cậu cố gắng thích ứng với cự vật trong miệng, thích ứng với quái vật khổng lồ cơ hồ muốn cắm vào thực quản, tư vị này khó chịu muốn chết, nhưng nghĩ đến là con đường mình lựa chọn, Diệp Quân nghĩ mình dù quỳ cũng muốn đi cho hết. Cậu cố sức ngẩng đầu, liền thấy quản gia của cậu tựa hồ không biết bước tiếp theo nên làm gì, chỉ là đem dương v*t cắm vào khoang miệng của cậu, hai mắt đỏ bừng có chút mê mang, nhưng càng nhiều là khô loạn không thể kìm chế.
Diệp Quân xấu xa co rút cổ họng lại một chút, cảm nhận được đỉnh vật khổng lồ trong miệng tựa hồ run rẩy một chút, nhưng cuối cùng bị chủ nhân khống chế không xuất tinh, ánh mắt của cậu gắt gao nhìn chằm chằm phản ứng của Tịch Sâm, liền thấy thân thể quản gia của cậu run lên, màu đỏ trong mắt đã trở nên có chút hung ác. Diệp Quân tựa như một con mèo con chiến thắng, thoải mái nheo mắt lại, sau đó liền cúi đầu, chuyên tâm hầu hạ dương v*t trong miệng, không ngừng nuốt chửng, thật cẩn thận dùng đầu lưỡi đảo qua lỗ ngựa trên đỉnh. Cậu nghĩ, dù sao cũng phải để quản gia của cậu xuất tinh? Nghẹn nhiều không tốt.
Cuối cùng, tiểu ác ma trong lòng Tịch Sâm rốt cục chiếm được chủ đạo, hắn cũng hoàn toàn trở thành nô lệ của dục vọng. Hắn nhìn người đang nằm dưới háng mình, hao tâm phí sức lấy lòng ăn dương v*t của mình, cái mông mượt mà thoáng cái khó nhịn vặn vẹo, lắc ra từng đợt sóng thịt. Cuối cùng, Tịch Sâm chê tần suất ngậm mút quá chậm, hoàn toàn không dập tắt được dục hỏa trong lòng, hắn không bao giờ bị khống chế nữa, nắm lấy tóc Diệp Quân, cắm vào khoang miệng nóng bỏng kia.
"Ô ô!! A...." Miệng Diệp Quân bị nhét đầy hoàn toàn không thể nói chuyện, chỉ có thể theo hô hấp nặng nề phát ra vài tiếng nức nở, yết hầu vẫn bị dương v*t kích thích cậu khó nhịn chảy xuống nước mắt sinh lý, nhưng vẫn như cũ phí sức há to miệng, thừa nhận dương v*t ra vào.
Diệp Quân cảm nhận được vật cứng trong miệng ra vào càng ngày càng nóng rực cũng càng ngày càng khổng lồ, khóe miệng của cậu đã bởi vì thời gian dài ma sát có chút rách da, mỗi khi chất lỏng sáng bóng không khống chế được tràn ra khoang miệng sẽ cảm giác được nóng rát đau đớn. Đầu lưỡi mềm mại của cậu quấn lấy lòng trên người đàn ông ma sát đã trở nên có chút tê dại không biết gì, cổ họng non nớt kẹp lấy dương v*t đâm vào, như nhung áp bách đỉnh mẫn cảm kia, cho dù là động tác không có ý thức, cũng vẫn làm cho Tịch Sâm cảm giác phân thân của mình sau mỗi lần cắm xuống đáy bị cổ họng Diệp Quân kẹp chặt, lập tức có xúc động không khống chế được phát tiết ra.
Bàn tay đặt trên đầu Diệp Quân không khống chế được dùng sức, nặng nề ấn xuống—— toàn bộ khuôn mặt Diệp Quân đều bị đè vào giữa hông hắn, dương v*t hung ác thẳng tắp cắm vào sâu trong cổ họng, đôi môi đỏ mọng như nhỏ máu sắp bị đẩy ra cực hạn, siết chặt lấy dương v*t cứng rắn ra vào, mà phân thân thô to của Tịch Sâm hoàn toàn bị tiểu thiếu gia của hắn nuốt vào tận gốc, cổ họng mềm mại run lên đè ép vật cứng thúc giục nam nhân phát tiết. Hắn điên cuồng co giật, ở trong miệng nhỏ mê người cả thể xác lẫn tinh thần vừa vào vừa ra.
"Xin lỗi, a!!" Tịch Sâm dồn dập gầm nhẹ, vô thức không ngừng nói lời xin lỗi, nhưng động tác trên tay không thấy ôn nhu, dương v*t khổng lồ của hắn nhét đầy miệng tiểu thiếu gia, nước bọt dư thừa bị chen chúc chảy ra, treo ở bên môi đỏ tươi? dâm đãng??? Mê loạn.
Tịch Sâm nâng đầu tiểu thiếu gia của hắn phối hợp với luật động của mình, liền nhìn thấy cái đầu nhỏ màu đen dưới hông hắn một lên một chút, một trước một sau, kèm theo tiếng rên rỉ vỡ vụn điên cuồng đong đưa.
Cuối cùng, khi Diệp Quân không khống chế được nước bọt mà co rút cổ họng, chất lỏng tanh nồng phun ra trong thực quản mềm mại!
Diệp Quân cảm thấy từ trong gốc thịt tàn sát bừa bãi của mình phun ra đại lượng chất lỏng nóng bỏng đến trong miệng cậu, cậu vừa rên rỉ, những chất lỏng dính dính kia đều chạy vào mũi, trên người cùng trên mặt.
Tịch Sâm còn chưa buông tay, thiếu chút nữa sắp làm Diệp Quân nghẹn chết, cậu không có cách nào dùng mũi hô hấp, trong miệng lại bị nhét đầy, vì hít thở không thông, chỉ có thể nuốt từng ngụm???? Tinh? Dịch? Kết quả bị chất lỏng tanh nồng làm ho đến chết đi sống lại.
Diệp Quân chậm lại trong chốc lát liếm sạch tinh dịch trên dương v*t, lúc này mới lưu luyến phun ra thanh sắt vẫn cứng rắn như lúc ban đầu, trong lòng thầm mắng một câu, thuốc của Dương Nghệ Hân cũng quá mãnh liệt.
Diệp Quân nhìn quản gia của mình rốt cục kéo về một tia lý trí thanh tình, nhưng trong mắt vẫn như cũ chỉ có dục vọng đen tối, Diệp Quân gợi lên một nụ cười thắng lợi, nghĩ, đêm, còn dài.
—©—
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...