❋ 9 Học trưởng ~~ em muốn ~~
“Tình hình chiến đấu như thế nào?!”
Dò hỏi tình hình tối hôm qua, đã thành câu hỏi mỗi ngày cua6 An Ninh.
“Đừng nói nữa, tớ chui vào trong chăn của anh ấy, kết quả anh ấy chạy xuống đất ngủ, An Ninh, trực giác của cậu cuối cùng có chuẩn hay không chuẩn a? Cậu không phải nói anh ấy thích tớ sao? Sao tớ thấy một chút cũng vkhông giống?” Đinh Niệm Niệm bẹp miệng, vẻ mặt ủy khuất nhìn An Ninh.
“Không có khả năng a, chẳng lẽ anh ấy có bệnh kín?” An Ninh ra vẻ thâm trầm phân tích nói.
“Cái gì bệnh kín?!” Đinh Niệm Niệm trừng lớn đôi mắt vội hỏi.
“Có thể là...” An Ninh nói còn chưa dứt lời, liền bị chuông điện thoại thanh đánh gãy, tiếp điện thoại xong, vẻ mặt An Ninh trong nháy mắt mừng như điên!
Sau khi cúp điện thoại, An Ninh lập tức ôm chặt Đinh Niệm Niệm, vui vẻ nói: “Câu lạc bộ kịch nói bảo tớ buổi chiều đi phỏng vấn! Đinh Niệm Niệm cậu quá linh!”
Rồi sau đó nhỏ giọng phụ đến bên tai Đinh Niệm Niệm nói: “Cố Tu Minh anh ấy nhất định thích cậu! Bằng không tớ sao nhanh như vậy nhận được phỏng vấn, theo tớ biết được tình báo, Cố Tu Minh làm việc có nguyên tắc, lại vì cậu nhiều lần phá lệ, không phải thích cậu thì là cái gì?”
“Chỉ là An Ninh...!vì sao cậu vui vẻ như vậy a? Lúc trước cậu muốn vào cậu lạc bộ kịch không phải vì tiếp cận Cố Tu Minh sao? Bây giờ đều biết không được, sao cậu còn hưng phấn như vậy?” Đinh Niệm Niệm nghi hoặc hỏi.
“Cậu thì biết cái gì? Trường học nhiều tuấn nam mỹ nữ nhưng đều câu lạc bộ kịch, không có Cố Tu Minh còn có Lý kỷ cương Trần kỷ cương! Dù sao tớ cũng có thể thông đồng với một soái ca!”
Buổi chiều An Ninh đi câu lạc bộ kịch phỏng vấn, cũng thuận lợi vào câu lạc bộ, tuyển thành viên kết thúc, Đinh Niệm Niệm nhận được tin nhắn của Câu lạc bộ, buổi tối câu lạc bộ tổ chức liên hoan ca hát đón người mới đến, trong đầu Đinh Niệm Niệm toát ra cái ý niệm đầu tiên mà bí tịch nhắc tới, giả say để dụ dỗ.
Trong lòng yên lặng tính toán xong, Đinh Niệm Niệm cùng An Ninh hẹn nhau cùng đến cuộc hẹn, mọi người trong câu lạc bộ tuổi tác nam nữ đều tương đương, thực nhanh họ liền hoà mình, tất cả đều rất thuận lợi, Đinh Niệm Niệm chỉ có một điều là tệ, đó là cô thật sự uống say.
Sau khi tụ họp kết thúc, An Ninh như đang chuẩn bị rời đi, cố ý đem Đinh Niệm Niệm đang say rượu loạn choạng giao cho Cố Tu Minh, tụ họp nơi bọn họ ở không xa, Cố Tu Minh đơn giản đem Đinh Niệm Niệm trở về, lúc đi đường Đinh Niệm Niệm ngủ mơ mơ màng màng, lại về đến nhà, Cố Tu Minh để cô trên giường, sao đó đột nhiên khôi phục một chút ý thức.
Hai cánh tay mảnh khảnh ôm cổ Cố Tu Minh, kéo Cố Tu Minh vừa muốn ngồi dậy, kéo bò tới trên người mình.
Rồi sau đó mở hai tròng mắt say lờ đờ mê ly, cười khanh khách nhìn Cố Tu Minh ngọt ngào nói: “Cố học trưởng… Em nói cho anh một bí mật...”
“Bí mật gì?” Cố Tu Minh biết rõ cô uống say, nhưng nhìn bộ dáng cô ngốc ngốc đáng yêu như vậy, vẫn nhịn không được phối hợp với cô.
“Bí mật này chính là… em thích anh… Em tưởng...!Muốn ngủ với qnh....” Đinh Niệm Niệm nói xong, liền che miệng cười xấu hổ rộ lên, hai mắt cong cong giống như trăng non nhìn Cố Tu Minh, mắt đẹp ngập nước, làm như có thể véo ra nước.
Tuy biết lời Đinh Niệm Niệm là lời say, nhưng Cố Tu Minh nghe xong vẫn là mặt đỏ lên tim đập, nhìn người dưới thân quyến rũ, trong cơ thể Cố Tu Minh lửa nóng bùng lên, nhưng anh biết, dù muốn cô, cũng không thể lúc say bất tỉnh nhân sự được.
“Tôi biết, nghỉ ngơi sớm một chút.” Cố Tu Minh ôn nhu nói, giơ tay sửa tóc mái trên trán của Đinh Niệm Niệm, chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Đinh Niệm Niệm lại đột nhiên ngồi dậy, chủ động đem đôi môi dán lên, cũng không thuần thục nhẹ mút bờ môi của anh, rồi sau đó ở bên tai hắn nhẹ giọng nỉ non nói: “Học trưởng ~~ em muốn ~~”
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...