Bàn tay của Cố Tư Thành trượt màn hình xuống, bên dưới Weibo này viết, “Hôm nay, trời vừa chuyển mưa rào, há ra lại chính là một ngày tốt lành.
Bởi vì, mxl người mà tôi thích đã đến thành phố của chúng ta, tôi rất vất vả nhờ quan hệ quen biết mới có thể mua được vé vào cửa với giá khá cao để xem trận giao hữu này, nhưng lại không có cơ hội đi xem với mxl.
Rốt cuộc, tôi thích anh ấy lâu như vậy.
Nhưng tôi là ai anh ấy cũng không hề biết.
Aiz, không nên nói những lời ủ rũ như vậy.
Tôi cầm theo cuốn sách giáo khoa về khoa học viễn tưởng mà anh ấy thích, hy vọng da mặt có thể dày mà chạy đến nhờ anh ấy tự tay ký tên lên.
Như vậy, sau này nếu có cơ hội đưa cuốn sách này cho mxl, anh ấy vui vẻ đến thế nào chứ.
Cố lên! (Hình ảnh)”
Phía dưới là bìa của cuốn tiểu thuyết, giống y như đúc cuốn sách mà Nhan Ngọc đưa cho Mạnh Tân Lương.
Đồng tử của Mạnh Tân Lương chấn động.
“Anh Lương, cậu làm sao vậy?” Cố Tư Thành làm ra vẻ kinh ngạc đánh giá Mạnh Tân Lương.
Cố Tư Thành nhìn rất đẹp trai và có khí chất, gia đình cũng là doanh nhân giàu có, có quan hệ khá tốt với bố mẹ của Trần Ngọc Văn đã nhiều năm.
Hồi cấp hai, anh ta bị Trần Ngọc Văn trêu đùa sau đó bỏ rơi giữa một rừng bạn trai cũ, từ đó anh ta vẫn luôn mơ mộng quay lại với Trần Ngọc Văn.
Khi Mạnh Tân Lương và Trần Ngọc Văn ở bên nhau, Cố Tư Thành là người không phục nhất.
Anh ta cảm thấy mình không hề thua kém Mạnh Tân Lương ở bất kỳ điểm nào, Mạnh Tân Lương lạnh lùng kiêu ngạo chưa bao giờ hiểu được cách săn sóc phụ nữ như vậy, đúng là một thẳng nam.
Vậy anh dựa vào cái gì để hái bông hoa Trần Ngọc Văn kia? Mỗi lần muốn show ân ái đều là Trần Ngọc Văn chủ động, anh đang có phúc mà không biết hưởng, không biết quan tâm.
Anh biết yêu đương như thế nào sao? A rõ ràng là không biết.
Theo quan điểm của Nhan Ngọc, ngoại hình của Mạnh Tân Lương được chín phần, khí chất đoan chính, điểm này so với Cố Tư Thành đã cao hơn một bậc.
Hơn nữa Cố Tư Thành giống một con hồ ly, một con hồ ly đực khiến cô cũng không có hứng thú muốn ngủ cùng với anh ta.
Con hồ ly đực đó đang hận CP* Lương Văn đến ngứa răng, cũng không biết anh ta có chiêu trò gì, nhưng khi biết tâm tư của anh ta Nhan Ngọc đã ném cho anh ta một cành oliu.
*CP: couple - cặp đôi
Nhan Ngọc là bạn thân nhiều năm của Trần Ngọc Văn, dĩ nhiên muốn trao đổi cùng Cố Tư Thành đang có khát vọng có lợi thế để phá huỷ đi một đôi uyên ương, thành toàn cho hai người đang yêu đơn phương, thực hiện sự thắng lợi tốt đẹp.
“Này, các cậu đang nhìn cái gì vậy? Khang Khang, đưa Khang Khang cho tôi.” Nam sinh ngồi cạnh ngẩng đầu thăm hỏi.
“Không có gì.”
Mạnh Tân Lương lấy lại tinh thần, che giấu lại cảm xúc thật tốt sau đó xoay người đi ra ngoài, Trần Ngọc Văn gọi anh, anh bỏ lại một câu rồi đi vào WC.
Thật ra, sau khi ra khỏi phòng riêng, anh lập tức lấy điện thoại ra sau đó tìm lại Weibo lúc nãy.
Đọc xong mấy cái, càng đọc nỗi lòng của anh càng sôi trào.
Cô gái này hiển nhiên không muốn lộ thân phận ra, vì vậy không có bất kỳ bức ảnh tự sướng nào trên Weibo, chỉ khi rèn luyện mới lộ ra vòng eo một chút.
Vòng eo liễu tinh tế trắng nõn mềm mại, lộ ra dưới hình dạng của áo khoác.
Hơn nữa cái rốn rất mượt mà đáng yêu, nhìn cực kỳ giống Nhan Ngọc.
Đột nhiên Mạnh Tân Lương nhớ lại lúc anh đang đụ cô, vòng eo này vặn vẹo dưới cơ thể của anh, trên bụng túa ra một tầng mồ hôi mỏng, thịt non đẩy nếp uốn ra, hai chân mở rộng nâng mông nghênh đón anh, phun ra xong lại nuốt côn thịt thô to của anh vào, nhìn dâm mĩ vô cùng.
Thậm chí anh có thể nhớ lại rõ ràng, thời điểm cô lên cao trào, nơi đó sẽ xoắn chặt lại dường như cả linh hồn đang chiến đấu vì anh.
Chính là cảm giác này, hoàn toàn đụ ngã cô, chiếm hữu cô…
Không… Dừng lại, đừng nghĩ nữa, cứng… Anh lại cứng…
Anh nỗ lực giữ bình tĩnh, gọi điện thoại cho em trai đang học cấp hai của mình, “Này, Tân Viên, em đang ở nhà đúng không… Ưm, giúp anh tìm cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng ở trong thư phòng đi, ở trong ô thứ hai bên trái… Đúng, chính là cuốn đó, mở trang tiêu đề ra nhìn xem chỗ đó có ký tên đúng hay không?”
Giọng nói của Mạnh Tân Viên đang lười biếng chợt cất cao lên.
“Anh, anh thật là lợi hại.
Từ khi nào mà anh muốn tự ký tên của mình mà không nói cho em vậy? Cái này bán ở trên mạng có thể được bao nhiêu tiền, anh chờ em một chút để em nhìn xem…”
“Tiền tiền tiền, em chỉ biết đến tiền.” Mạnh Tân Lương lạnh lùng cúp điện thoại.
Hoá ra quyển sách này không phải do anh trai của cô mua, mà cô cố ý mua rồi còn đi tìm ngôi sao của mình tự ký tên.
Hoá ra Nhan Ngọc thích anh cũng không phải thuận miệng nói, mà thật sự dụng tâm lương khổ.
Mạnh Tân Lương lại lướt Weibo của Nhan Ngọc, nhìn thấy bài viết mới nhất được đăng vào ba giờ sáng mấy ngày trước, (Tình yêu bị ngăn cách bởi núi và biển, núi và biển lại không bằng phẳng.)
Bài đăng trên Weibo này tính ra ngày đăng là đêm ngày bọn họ thực hiện dã chiến trong rừng cây kia.
Ban đêm hôm ấy, hơn ba giờ sáng, tiểu bức của Nhan Ngọc bị anh đụ sưng lên khiến cô không ngủ được, cô đã suy nghĩ cái gì vậy?
Trong lòng Mạnh Tân Lương đột nhiên quặn đau.
Món đồ tốt đẹp nhất trên thế giới này, là “Không chiếm được” và “Đã mất đi.”
Hoá ra Nhan Ngọc nói “Từ nay không liên hệ nữa” “Em sẽ cố gắng quên anh đi” cũng không phải thuận miệng nói, mà cô thật sự đau đớn hạ quyết tâm.
Nhan Ngọc nhìn thoáng qua Mạnh Tân Lương đã trở lại phòng riêng, thời điểm Mạnh Tân Lương nhìn về phía của cô, cô thu ánh mắt lại ngay lập tức.
Mặt cô đỏ bừng tay đang cầm chén rượu nói nói cười cười với Phương Hạo Sâm, mà đôi mắt của Phương Hạo Sâm hận không thể ngã vào phần cổ áo sâu hoắm trắng nõn kia.
Mạnh Tân Lương lại ngồi xuống lần nữa, người khác nói chuyện với anh, vẻ mặt của anh rõ ràng là thất thần, cảm xúc ủ dột chôn sâu trong đáy mắt, đốt ngón tay vô ý gõ lên mặt bàn.
Nhan Ngọc âm thầm quan sát Mạnh Tân Lương, cô nghĩ thầm, thời cơ chính là lúc này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...