Câu Dẫn Cậu Bạn Học Sinh Chuyển Trường



Giang Phỉ ôm rất chặt, cả bộ ngực của cô dính vào ngực của anh, cô ý thức được điều này cảm thấy hơi xấu hổ, dù sao trên người cả hai không mặc cái gì, cô cũng đang để ý lúc tỉnh lại thịt dính chặt thịt của anh.

Nhưng mà cô càng để ý, sự kích thích cảm quan càng mãnh liệt, da thịt hai người dính chặt giống như muốn bùng lửa lên, liên tục không ngừng truyền tới cảm giác nóng bỏng cho cô.

Cô theo bản năng muốn chạy trốn, động tác mạnh mẽ dây dưa, chậm chạp sợ hãi cẩn thận liếc nhìn thiếu niên một cái, nhìn thấy hai mắt anh vẫn nhắm chặt thì thở phào nhẹ nhõm, sau đó động tác chậm lại, cẩn thận thoát ra khỏi cái ôm của anh.

Nhưng mà nơi đó ở phía dưới....!Thật sự là....

Hàn Chiêu Chiêu mới nghĩ tới đây, thứ bên trong giống như linh hoạt trở lại, trướng đại dựng thẳng lên, trong nháy mắt chống vào trong vách tường của cô, chống tới căng tràn ở hành làng của cô.

Cô há miệng sợ hãi, đầu quay sang nhìn về phía thiếu niên.

Giang Phỉ vẫn nhắm chặt hai mắt nhưng cánh tay lại nắm chặt, tuyên bố với sự nỗ lực phía trước của cô đều trở thành vô dụng mà thôi, ngực của cô lại một lần nữa dính chặt vào bắp thịt của anh.

Hàn Chiêu Chiêu tức giận: "Anh tỉnh rồi à!"

Lúc này, Giang Phỉ mới thản nhiên mở mắt, đôi mắt đào hoa xinh đẹp mang theo ý cười, giọng nói vừa mới tỉnh lại có hơi khàn: "Ừm, anh tỉnh rồi!"

Anh vừa nói xong thì thứ bên trong cô run lên.


Hàn Chiêu Chiêu sững người, tức giận nhìn anh, hai tay chống trên ngực của anh dùng sức đẩy mình ra.

"Anh lưu manh!"

Hai tay Giang Phỉ đồng thời hành động chặn lại sự vùng vẫy vô ích của cô.

Đôi gò bồng đảo của cô vút qua trước mắt anh, anh ngây người nhìn, trong nháy mắt tiếp theo bộ ngực sữa khiến anh ngây ngốc nhìn đó va vào ngực của anh, anh lập tức nắm chặt cánh tay, ánh mắt thay đổi, cảm quan đều ở nơi bị bộ ngực của cô đè.

Giữa hai viên mềm mại dựng đứng hai điểm nhỏ, sắc tình chui vào bắp thịt cứng rắn của anh.

Thoải mái.

Dương vật thật sự cứng rồi.

Trong đầu anh đều là hình ảnh thiếu nữ lắc lư đôi gò bồng đảo ở trước mắt anh vừa rồi, thần kinh khắp nơi trên người bắt đầu trở nên tham lam.

Muốn làm.

Cô gái này, mẹ nó đúng là rất biết câu dẫn người khác mà.

Không khống chế được lửa lòng, tay Giang Phỉ dùng sức vỗ vào mông mềm mại của cô, chỗ thịt tràn đầy tính đàn hồi kia run rẩy, chủ nhân của nó sợ hãi kêu ra tiếng.

"Anh đánh tôi cái gì!"

Hàn Chiêu Chiêu ngẩng đầu đối diện với thiếu niên, thiếu niên rũ mắt thấy mắt cô ngập nước, đi xuống là cằm, xuống chút nữa là bộ ngực dâm đãng.

Bởi vì cô ngẩng đầu thế này, cơ thể hơi ngồi dậy một chút, bộ ngực không bị đè xuống, chỉ là rũ xuống, điểm đỏ ngay phía trước chọc trên người của anh, hơn nữa dáng vẻ của cô còn đáng thương như vậy, đúng là quỷ nhỏ câu dẫn người tới chơi mà.

Vừa dâm dục vừa dâm đãng.

Ánh mắt Giang Phỉ nhìn đăm đăm, bàn tay lại vỗ một cái.

Mông của Hàn Chiêu Chiêu bị đau, ánh mắt càng mạnh mẽ hơn giống như mèo con bị nghịch lông.

"Anh lại đánh tôi cái gì!"


"Bởi vì vừa mới sáng ra em đã dụ dỗ anh rồi."

Giang Phỉ không thể kiềm chế được, nhanh chóng xoay người đặt cô gái dưới thân, cúi người cắn lấy đôi gò bồng đảo lớn của cô.

Hai tay điên cuồng xoa nắn nắm chặt toàn bộ, dùng sức bóp vào muốn toàn bộ đều vào trong miệng của anh.

Giang Phỉ há to miệng hận không thể ngậm hết cả ngực vào.

Hai tay dùng sức vuốt ve, bóp nặn, nắm rất chặt, đầu lưỡi vội vàng liếm, trong khoang miệng đều là bầu ngực sữa của cô.

Giống như đứa trẻ đói khát đang liếm món kem mà mình thích nhất, anh cũng cực kỳ dây dưa liếm láp cô, gấp gáp, đói khát.

Đầu lưỡi không ngừng đảo dọc theo nụ hoa của cô, răng gặm cắn hơi mạnh.

"Anh đang....!làm gì....A~"

Hai tay của Hàn Chiêu Chiêu vốn muốn đẩy đầu của thiếu niên ra, cuối cùng lại biến thành ôm chặt, ôm chặt đầu của anh, tùy ý để anh ở trước ngực của mình làm xằng làm bậy.

Giang Phỉ mỗi tay nắm chặt một bên của cô.

"Hóa ra nhào nắn nhiều hơn thì ngực thật sự sẽ trở nên to hơn." Tay phải Giang Phỉ nắm lấy ngực phải của cô, năm ngón tay đè chặt, bóp nhũ thịt của cô, "Đừng lo, anh sẽ không thiên vị bên nào* cả."

*Nguyên văn là 雨露均沾 (vũ lộ quân triêm): ý nói đối xử bình đẳng không thiên vị ai/cái gì hơn.


( theo baidu)

Thế là anh lập tức đổi vị trí cắn ngực bên kia.

Tay trái lại chần chừ trên ngực trái, vỗ về tựa như nhẹ vân vê.

Giang Phỉ vừa thưởng thức mỹ vị tuyệt thế trong miệng vừa cảm nhận xúc cảm bên ngực trái.

Ngực bên trái dính trơn, trên đó là nước miếng của anh.

Nước miếng của anh bôi đầy trên ngực của cô, tất cả đều là của anh bôi lên.

Tất cả đều là của anh!

Đầu óc điên cuồng muốn nổ tung, ồn ào ầm ĩ, anh mút càng mạnh.

Hai tay Hàn Chiêu Chiêu ôm chặt đầu của anh, biểu cảm vừa kìm nén vừa như hưởng thụ, nhưng miệng lại từ chối.

"Đừng mà, đừng cắn nữa."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui