Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên


“Nếu đã thích thì phải trình diễn cho thật tốt đấy.” Khương Phạn lại liếm vành tai Hứa Dao lần nữa, dùng âm thanh chỉ hai người nghe thấy, khàn giọng nói với cô, sau đó điên cuồng di chuyển eo, đâm vào.
“Ưm...” Hoa huyệt của Hứa Dao đột nhiên bị côn thịt to lớn của hắn xuyên thủng, cô còn chưa kịp phản ứng lại thì Khương Phạn đã liên tục di chuyển.

Cô không tự chủ được mà há hốc miệng, thở hổn hển.
Khi cô nghe rõ mồn một tiếng thở dốc khàn khàn nhưng vẫn ngọt ngào khiến người ta sôi máu của mình thì cô mới nhận ra Khương Phạn đã không còn bịt miệng cô nữa.
Phùng Lâm Lâm ở đầu dây bên kia ban đầu nghe Khương Phạn nói là vẫn có thể nói chuyện thì vui mừng khôn xiết, cô ta đang định hỏi hắn mất điện thì đang làm gì, kết quả lại nghe được tiếng phụ nữ thở gấp.

Một người trưởng thành chỉ cần nghe thôi là có thể lập tức đoán ra âm thanh đó là đang làm cái gì.

Cả người Phùng Lâm Lâm cứng đờ, cô ta không biết có phải là mình nghe nhầm hay không, chậm rãi nuốt một ngụm nước bọt rồi cẩn thận từng li từng tí hỏi lại: “Giáo sư Khương, thầy...!đang ở cùng bạn sao?”
Nghe giọng nói non nớt quen thuộc của Phùng Lâm Lâm trong điện thoại, Hứa Dao đột cảm giác như mình đang làm tình mà bị người khác đứng ở hiện trường xem vậy, nhất là người này còn là Phùng Lâm Lâm nữa.

Kích thích quỷ dị này khiến cô hưng phấn không sao chịu nổi, lông tơ khắp người không tự chủ được dựng lên, âm hộ cũng run rẩy co thắt không kiểm soát nổi, nhanh chóng mút chặt lấy dương vật của Khương Phạn.
Khoái cảm kịch liệt chạy khắp toàn thân, Khương Phạn lập tức hít sâu một hơi, hai tay nắm chặt lấy bầu ngực mềm mại của Hứa Dao.

Hắn ngửa đầu ra sau, há miệng thở dốc một lát, chờ đến khi hơi thở ổn định thì mới tiếp tục vừa đâm vào rút ra trong người Hứa Dao vừa bình tĩnh trả lời Phùng Lâm Lâm: “Ở cùng bạn, chơi trò chơi.”
Hứa Dao: "..."
Khẩu vị quá nặng rồi!
Cô cảm thấy Khương Phạn chính là đại diện tiêu biểu cho câu nói “Mặc quần áo thì là giáo sư, cởi quần áo thì biến thành cầm thú.”
Để xem tên cầm thú này còn có thể giả vờ đến khi nào!
Hai mắt tràn đầy tình dục của Hứa Dao lập tức hiện lên vẻ giảo hoạt.

Cô nắm lấy cánh tay Khương Phạn, sau đó dùng sức siết chặt hoa huyệt, quấn chặt lấy côn thịt nóng hổi của anh.

Khương Phạn cảm thấy côn thịt của mình sắp bị cô bẻ gãy mất rồi, vừa đau vừa thoải mái.

Côn thịt của hắn bắt đầu lớn dần lên, còn khẽ co giật, giống như sắp bắn.
Gần như mất kiểm soát, Khương Phạn hiếm khi không khống chế nổi mà rên rỉ một tiếng.

Ngay lập tức, hắn quên luôn cuộc gọi với Phùng Lâm Lâm, một lần nữa nắm chặt lấy eo Hứa Dao, điên cuồng đâm vào rút ra như một con mãnh thú.
"A ~ a ~ a ~ sảng khoái quá, thoải mái quá...!Mạnh hơn...!Mạnh hơn nữa đi...” Khoái cảm như thủy triều ập tới, Hứa Dao thở hổn hển, rên rỉ đến khàn cả giọng.

khoái cảm mãnh liệt như thế này thực sự khiến cô sắp chết rồi, cô thậm chí còn không khống chế nổi sức lực mà bóp thật mạnh lên cánh tay Khương Phạn, móng tay sắc bén đâm xuyên qua da thịt hắn.
Cơn đau ở cánh tay hoàn toàn khơi dậy thú tính trong cơ thể Khương Phàn, tốc độ di chuyển của hắn càng thêm gấp gáp, giống như gắn máy gia tốc vậy, đâm đến mức Hứa Dao chỉ biết trợn trắng mắt, há hốc miệng thở hổn hển.

Tiểu huyệt của cô vốn dĩ đã tiết ra nhiều dâm dịch lắm rồi, bây giờ lại bị anh đâm như đóng cọc như vậy, nơi giao hợp của hai người lập tức trào ra bọt trắng.
Tiếng thở hổn hển nặng nề của người đàn ông và tiếng thở hổn hển của người phụ nữ lần lượt vang lên trong không khí, nhiệt độ trong phòng cũng giống như bị thiêu đốt tăng lên cả mấy độ.
Phùng Lâm Lâm ở đầu dây bên kia tất nhiên cũng có thể nghe được.

Mặc dù cô ta cũng có suy nghĩ lung tung, nhưng mà lại cảm thấy nếu như Khương Phạn đồng ý nghe điện thoại của cô ta thì những suy nghĩ đó đều không phải thật, bọn họ biết đâu đang thực sự chơi trò chơi gì đó thì sao? Cô ta lên tiếng: “Mọi người đang chơi trò gì thế ạ? Nghe có vẻ như chơi rất vui.

Lần sao thầy có thể cho em chơi cùng không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận