Câu Dẫn Bạn Thân Của Bạn Trai Lên Giường


“Anh về sau khi ở trước mặt người khác không cần tỏ ra thân thiết với em, anh không nhớ gì hết sao? Bằng không chúng ta liền chia tay đi!” Tô Vũ Thi nhịn không được, ném chiếc đũa trong chén đi, tức giận không muốn trò chuyện cùng Lâm Thành.

Lâm Thành nghe vậy liền lập tức thò tay luồn qua eo cô, ôm lấy cô lại gần anh, anh ôn nhu vuốt ve cô, rồi nhẹ nhàng nói: “Tối hôm qua có phải là anh làm sai cái gì không? Xin lỗi bảo bối, sẽ không có lần sau đâu, tuyệt đối sẽ không có lần sau được không?""Anh cũng uống ít rượu lại một chút cho em, anh uống say chính là một tên ngu ngốc.

"Tô Vũ Thi thật sự rất tức giận về chuyện tối qua, liền thuận miệng mắng anh.

"Tốt, tốt, tốt, anh là tên ngu ngốc, anh là hết sức ngu ngốc, em yêu đừng nóng giận có được không? Cho nên tối hôm qua anh rốt cuộc đã làm cái gì? Cùng em ân ái bị Tống Duy Hưng nhìn thấy?" Lâm Thành hỏi.


"Em không muốn nói, muốn biết anh đi mà hỏi Tống Duy Hưng.

"Tô Vũ Thi nghĩ đến việc tối hôm qua thời điểm bị Lâm Thành khẩu giao chính mình phát ra tiếng rên rỉ bị Tống Duy Hưng nghe hết, khuôn mặt nhỏ bông chốc đỏ lên xấu hổ đến muốn chết, đẩy Lâm Thành ra, không nghĩ cùng kẻ ngốc này nói chuyện.

Bất quá Lâm Thành đi hỏi Tống Duy Hưng, anh ta cũng không trả lời anh cái gì.


Cẩu không đổi được ăn phân, chính là hình dung chính xác nhất về Lâm Thành, lại một buổi tối cuối tuần, anh ta gọi Tống Duy Hưng tới ăn cơm, sau đó lại tự chuốc say chính mình.

Vừa mới bắt đầu còn tốt, anh ta lúc này tuy say khướt, nhưng vẫn ngồi cùng Tống Duy Hưng ở chỗ kia chơi liên quân, Tô Vũ Thi thì cuộn tròn ngồi ở trên sô pha chơi di động.

Không nghĩ tới Lâm Thành lúc sau thua hai ván trò chơi, liền để Tống Duy Hưng một mình ở nơi đó chơi, còn anh thì ngồi sofa lại muốn uống rượu.

“Anh tính đem chính mình uống đến chết à?”Đôi chân mày của Tô Vũ Thi nhíu lại, cảm giác Lâm Thành lại muốn làm trò gì ngớ ngẩn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận