Câu Chuyện Trong Hộp Bút FULL


Trời còn chưa sáng, Bút Máy đã tỉnh lại.

Cô cảm thấy tối hôm qua mình nhất định bị cái gì nhập rồi, nếu không sao có thể bị đồ khốn kia đạt được ý muốn chứ? Rõ ràng cô chê cậu ta nhỏ tuổi không biết gì, tính cách cũng lạnh nhạt, không giống những bút nam khác, cô đã suy nghĩ chỉ nên giữ khoảng cách với tên nhóc có cái mã ngoài nhưng tính khí bất thường này.Quả nhiên, đàn ông nhỏ tuổi như vậy vẫn chỉ hợp với những cô gái nhỏ nhắn đáng yêu, làm sao có thể dây dưa với gái già được?Mặc kệ ma xui quỷ khiến thế nào, chuyện tối qua đều không nên xảy ra.Bút Máy nhìn Bút Dạ Dầu nhếch khóe môi cười đang ngủ say bên cạnh mình, một mặt thì nghĩ như vậy, một mặt càng cảm thấy hối hận giờ đã muộn màng rồi, cô bò dậy chịu đau ở ngòi bút định lén chạy về, không ngờ vừa chạy lại giẫm nhầm rìa hộp bút, lần nữa té ngất xỉu.Đến khi cô tỉnh lại, đã thấy Bút Dạ Dầu và Bút Chì đứng trước giường nhìn mình chòng chọc.Tên khốn này lại trưng ra vẻ mặt hết cách với cô, trong mắt hắn còn mang theo sự phức tạp và bất đắc dĩ, giọng nói còn dịu dàng đến chảy nước, cậu đưa một nắp đầy mực đến trước mặt cô: "Chị Bút Máy, uống chút đi"Có Bút Chì ở đây, Bút Máy không tiện phát cáu với Bút Dạ Dầu, cô cầm nắp mực uống một hơi cạn sạch.

Uống xong mực nước, cô lau miệng rồi nhìn về phía Bút Chì: "Em đừng tưởng chị với thằng nhóc đó có quan hệ gì nhé.


Chị chỉ không cẩn thân bị đụng đầu nên mới ở trên giường cậu ta một đêm thôi."Bút Chì dùng ánh mắt hối hận nhìn Bút Dạ Dầu: "Cậu nói quả thật không sai, tôi xin lỗi, vừa rồi tôi còn nghi ngờ cậu đã làm gì chị ấy.

Bút Dạ Dầu, cậu quả thực là người tốt đó."Bút Dạ Dầu mỉm cười: “Bây giờ cô có thể tin tôi chăm sóc tử tế cho cô ấy mà không có suy nghĩ xấu xa nào chưa, giao cô ấy cho tôi được chưa?"Bút Chì ra sức gật đầu.Bút Máy vô cùng giận dữ.

Cậu ta là người tốt mới là lạ đấy, rõ ràng là trong bụng toàn ý đồ xấu xa mà.

Ăn cũng đã ăn rồi mà còn không chịu thừa nhận, cho nên mới nói những lời như thế trước mặt Bút Chì, lợi dụng cơ hội để kết bạn tốt.Dù đây không phải là điểm quan trọng nhưng Bút Máy cảm thấy bút bạn đáng yêu của mình sắp bị tên nhóc âm hiểm kia mua chuộc rồi.

Không! Bút Chì nhỏ đáng yêu của cô không thể đổi phe sang tên khốn kia được.Để cứu vãn tâm trạng của Bút Chì, Bút Máy quyết định buổi chiều đưa Bút Chì đi nhà hàng đồ Tây ăn sáng.

Đúng lúc, cô có quen Thìa đang làm việc ở đó, không chừng có thể bằng quan hệ mà được giảm giá.Đến buổi chiều, nghe Bút Máy nói muốn đi gặp Thìa, nhờ Thìa xem giúp hộp bút của mình, Bút Dạ Dầu thong thả đi ra, chỉ hỏi 1 câu:"Thìa là nam à?"Bút Máy kiêu ngạo gật đầu: "Đương nhiên, chị là cô gái rất có sức hấp dẫn đấy nhé, quen biết dụng cụ ăn nam cũng không có gì là kỳ lạ đâu.""Ừ" Bút Dạ Dầu mặt không biểu cảm, từ trong hộp bút lấy ra cái vỏ màu đen rồi thay vào, nhìn lại càng chững chạc: "Không kỳ lạ.


Có điều để hai cô gái đi một mình tôi không yên tâm, nên tôi sẽ đi cùng các chị."Bút Máy nheo mắt: "Cậu lấy thân phận gì đi theo bọn chị?Bút Dạ Dầu không nói gì, nhưng động tác cài cúc trên vỏ bút dừng lại, nhìn về phía Bút Máy bằng vẻ sâu xa: "Chị gái Bút Máy, chuyện này cần phải hỏi chị rồi.

Chị cảm thấy tôi nên lấy thân phận gì để đi gặp bạn chị đây?"Bút Máy khinh thường hừ nhẹ một tiếng: “Cậu đừng cho rằng làm một lần là chúng ta có quan hệ gì với nhau nhé.

Cậu với tôi không bao giờ có thể.


Tối qua chỉ là một sai lầm, một sai lầm đê tiện.""...!Đê tiện?"Giọng Bút Dạ Dầu bỗng chốc nghiêm túc.

Bút Máy còn chưa từng nghe thấy cậu ta dùng giọng điệu này với cô bao giờ, nên sững sờ, sau đó mới nhận ra cách nói này khá hiệu quả, có thể khiến cậu ta ghét cô, vậy nên cô tiếp tục ưỡn ngực, cố ý nói trái lương tâm: "Đương nhiên là đê tiện rồi, làm chuyện như vậy với người mình không thích, chỉ cần nhớ lại thôi là người cảm thấy khó chịu rồi."Mắt Bút Dạ Dầu lạnh như băng, tay nắm chặt thành nắm đấm, thậm chí Bút Máy còn có thể nghe tiếng mực trong cơ thể cậu ta sôi trào, trong lòng cô nặng nề, bỗng nhớ ra mình đã nói gì, không biết tại sao, chính mình cũng hoang mang, rối rắm hết cả lên."Nhóc này, thực ra chị...""Tôi hiểu rồi."Bút Dạ Dầu cắt ngang lời cô, xoay người chậm rãi bước đi như một thước phim quay chậm, rồi cởi vỏ bút xuống.Giọng cậu trầm xuống, lộ vẻ vô cùng mệt mỏi."Chị đi đi."Bút Máy kinh ngạc nhìn bóng lưng cậu: "Nhóc, chị ...""Chị đi trước đi ...!Tôi cần bình tĩnh một chút.""Chị không thích tôi, chị ghét tôi, nhưng tôi lại thích chị, ngưỡng mộ chị, tôi không thể khống chế được dục vọng đê tiện của bản thân mà chiếm lấy chị.

Chị Bút Máy, thực ra ...!Tôi cũng rất ghét bản thân vì không thể buông tay được.""Nhưng ...!Tôi không làm được.""Không thể ...!Từ bỏ em, người tôi yêu vô cùng.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận