Rõ ràng trong lòng không muốn đi dự tiệc đính hôn của Bút Bi, nhưng vì bị anh uy hiếp, Bút Chì Bấm không thể không thay vỏ bút mà cô em Bút Chì chọn cho mình, sau đó khăng khăng chọn cho Bút Chì một vỏ bút đẹp đẽ.
Rồi hai chị em cùng nhau đến tiệc đính hôn.Tiệc đính hôn vô cùng long trọng.
Hàng trăm chiếc xe đồ chơi đắt tiền đỗ trước nơi tổ chức tiệc là cửa hàng văn phòng phẩm, các nhân vật nổi tiếng trong thế giới bút đều xuất hiện, có cả các nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh như Bút Màu Nước và nữ minh tinh Bút Xóa.
Trên bàn tiệc là các nguyên liệu được nhập từ nước ngoài như mực nước và ngòi chì, ngay cả những người sợ béo còn được chuẩn bị nước sôi để nguội đựng trong mâm thủy tinh, tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn.Dưới ánh mắt thâm ý của mọi văn phòng phẩm, Bút Chì Bấm bước vào hội trường.Hai ngày trước, lòng Bút Bi nóng như lửa đốt muốn chị vui vẻ một chút, còn đưa chị đi dự party.
Khi đó, anh giới thiệu với mọi người chị là người phụ nữ của anh.
Thế mà hôm nay anh lại đính hôn với người khác, mà chị còn không biết xấu hổ đến dự lễ.
Chắc chắn sẽ có rất nhiều người lấy điều này ra làm trò cười đây.Cho nên mọi người mới nhìn cô, bọn họ chờ xem kịch vui."Chị, chúng ta đến góc nào đứng đi."Bút Chì Bấm trầm mặc hai giây rồi lắc đầu."Không."Chị muốn đứng ở nơi gần anh nhất, nhìn anh trao nhẫn đính hôn với cô gái khác.
Chỉ có như vậy, chị mới có thể hoàn toàn hết hi vọng, nhắc nhở chính mình rằng không thể yêu người đàn ông này.Đúng vậy, chị thừa nhận, chị thật sự đã yêu anh.Từ khi Bút Chì bỏ đi, anh không những không thừa cơ hãm hại người khó khăn, mà còn nhẫn nại để chị đánh, thậm chí đều nhận lỗi về mình khi chị khóc lớn, lúc anh ôm chị vào lòng, chị đã yêu anh mất rồi.Buổi sáng hôm đó trời rất lạnh, chị không kịp mặc thêm quần áo đã lao ra cửa, lạnh tới mức không ngừng run cầm cập.
Anh xuất hiện trước mặt chị với chiếc xe đồ chơi, gương mặt tối sầm không nói lời nào, cởi vỏ bút của mình choàng lên người chị rồi ôm chị vào lòng.Chị khóc lóc dùng miệng cắn vỏ bút đắt tiền trước ngực anh: "Là lỗi của chúng ta! Từ bé Bút Chì chưa bao giờ đi xa nhà! Chẳng may con bé bị lạc thì sao đây, chúng ta có lỗi với nó mà...""Đừng khóc, không phải lỗi của em.
Tất cả là lỗi của anh" Anh ôm chặt chị vào ngực, khẽ hôn lên đầu bút chị: "Đừng khóc, anh sẽ tìm cô ấy.
Chúng ta nhất định sẽ tìm được Bút Chì.
Đây là lỗi của anh, không liên quan đến em..."Ngày đó, không ngờ anh vô cùng kiên nhẫn, hết lần này đến lần khác nhắc lại câu nói đó, cùng chị đi đến các nơi mà Bút Chì có thể đi.
Cuối cùng anh đưa chị về nhà, để dỗ chị ngủ còn gượng gạo hát mấy câu.Lúc ấy, chị đã bắt đầu yêu anh rồi.Thế nhưng, chị vất vả thừa nhận tình cảm của mình với anh, anh lại trở thành người đàn ông của cô gái khác."...!Chị khóc à?"Giọng nói nhỏ nhẹ mềm mại của Bút Chì vang lên bên tai, Bút Chì Bấm sờ lên mặt mình.
Từ trong hồi ức trở lại hiện thực, thì thấy tiệc đính hôn đã bắt đầu.
Trong khi Bút Xóa hát ca khúc trữ tình, Bút Bi mặc vỏ bút kiểu tây, đứng trên sân khấu với một cô gái có khí chất cao quý.“...!Đó là, Bút Mực?”Nước mắt chợt rơi khiến mắt chị mờ đi.
Chị cũng không còn nghe rõ Bút Chì nói gì nữa, cũng không nhìn rõ nét mặt trên sân khấu của Bút Bi.
Chị chỉ biết rằng, giây phút chị nhìn lên, tựa như tâm linh tương thông, cách nhiều người như vậy, Bút Bi cũng đang nhìn về phía này.Đột nhiên chị không muốn thấy...!nét mặt hạnh phúc của anh.Bởi vì tim...!sẽ đau đến nỗi không có cách nào để thở nữa.Lúc này Bút Chì Bấm mới biết rõ, khi anh ôm chị, chị sẽ không học được cách quý trọng, nhưng khi chị nhận ra mình mất anh rồi, chị mới biết mình yêu anh nhiều thế nào.Không được...Không được phá hỏng tiệc đính hôn của anh...Bút Chì Bấm che miệng mình, mở to mắt, mặc cho nước mắt giọt lớn giọt nhỏ rơi xuống.
Trong sự giật mình của mọi văn phòng phẩm, cuối cùng chị xách váy xoay người chạy ra khỏi khách sạn.Anh không thuộc về chị...Ngay từ đầu đã không thuộc về chị...Đầu óc rối loạn hiện ra những lời nói này, Bút Chì Bấm khóc lóc chạy khỏi khách sạn, trong lòng gần như đã tuyệt vọng.
Cho nên chị không để ý trước mắt mình là máy xúc đồ chơi.Thân bút bỗng đau nhói, Bút Chì Bấm kinh ngạc mở to mắt, trong mắt không còn giọt nước nào nữa.
Vỏ bút của chị bị va chạm, lỏng lẻo rời ra, bay trong không khí tựa như một bông hoa nở rộ.Tiếng nói quen thuộc tràn đầy tuyệt vọng của bút nam vang lên bên tai chị.“Bút Chì Bấm!!!”Cuối cùng, chị chậm chạp khép hai mắt lại.
Người la lên không thể nào là Bút Bi, anh đang đính hôn, anh không phải của chị.
Ngay cả em gái cũng đã có người đàn ông của mình.
Từ nay trở đi, chị chỉ còn một mình mà thôi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...