Cậu Chủ Cứ Ghét Bỏ Em Chỉ Là Một Con Chó



Chu Chu nhạy bén bắt lấy hai tiếng “Tạ Du”, đôi mắt to long lanh áp đến gần Đoàn Lăng đã cúp điện thoại, cậu nhào đến nói phấn khích, “Em nghe thấy rồi! Tạ Du siêu to khổng lồ sẽ quay chương trình với em!”

Đoàn Cá Muối chẳng thiết sống im lặng 2 giây rồi trở mặt, hung dữ bế thốc cậu quẳng lên vai, bước hai bước lại vứt xuống giường, vắt ngang người qua cắn răng nghiến lợi hỏi, “Quay chương trình thì sao? Hả? Rốt cục ai mới là chồng em? Ai là chồng em!”

Chu Chu bị anh tát mông hai cái thì uốn éo người né móng vuốt của Đoàn Lăng, lăn trên drap giường cười haha, “Cậu chủ nhỏ lại ghen rồi, anh là cái đồ đàn ông nhỏ nhen!”

“Nhỏ nhen cái mốc xì!” Một tay Đoàn Lăng cởi cà vạt một tay tháo thắt lưng, móc anh em ra chỉnh đốn pháp tắc ngay tại chỗ, “Chồng cưng không nhỏ chỗ nào hết biết không? Cả tâm lẫn họa mi đều to lớn như biển cả! Lại đây! Thành thật nằm úp xuống!”

Chu Chu bị anh đâm đến tức thời a a ư ư xin tha, Đoàn Lăng thật tâm muốn dạy dỗ lại cậu nên bắt cậu quỳ sấp trên giường, vừa mạnh mẽ đưa đẩy vừa không nhịn được cằn nhằn, “Tạ Du có dài như anh không? Có lớn như anh không? Có kỹ thuật tốt như anh không? Có làm em thoải mái như anh không!”

Chu Chu bị anh đâm chọc một hồi thì bò về trước, cuối cùng chống lên đầu giường va đập cạch cạch, run rẩy với tay ra sau nắm lấy cổ tay Đoàn Lăng đang bóp chặt mông mình thở dốc, “Còn nói không nhỏ nhen… Ư… A! Ui ui! Đừng, đừng mà…”

“Có biết sai chưa? Hả? Còn dám phóng túng nữa không?” Nói xong lại tàn nhẫn đẩy đưa, “Có dám không? Nói!”

“Không dám không dám! A a! Em sai rồi, em sai rồi mà… Anh lớn, lớn nhất, lợi hại nhất, kỹ thuật tuyệt nhất… Ai da! Em sai rồi… Nhẹ, nhẹ chút mà…”

Đoàn Lăng giày vò hết bốn hiệp, một hiệp quỳ, một hiệp ngồi, một hiệp đứng và một hiệp thông “lỗ nhị” chính diện, nhiều lần làm cậu nhóc phải rên thành tiếng, tiếng sau còn dâm hơn tiếng trước. Hiện giờ anh đang nhấc hai chân Chu Chu lên hào hứng chiến đấu, cơ thể kích động nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bá đạo vô lại, hầm hừ nhắc nhở, “Anh cảnh cáo em, đến trường quay phải giữ ý tứ, bằng không mỗi đêm anh đều sẽ cho em tăng đến 7000, 8000 điểm, làm chết em luôn!”

Nhưng tên Chu nào đó bị xoạc đã đời nên “ăn một lần thành nghiện”, sướng không tả nổi trở tay nắm vai Đoàn Lăng rên vài tiếng, nhếch một bên lông mày khiêu khích, “Tăng… thì tăng đi, ai sợ anh chứ! A ư… Vào trong nữa, phải, chỗ đó, mạnh lên! Mạnh lên nữa nào!”

Đoàn Lăng: “…”

Ta cảnh cáo mi, nếu mi còn như thế thì sẽ mất đi cục cưng này!

Vậy là Đoàn Cục Cưng dốc sức cày cấy cả đêm khiến bản thân ngắc ngoải, qua sáng ngày hôm sau một người một chó nằm phịch trên giường không muốn động đậy. Đoàn Lăng sĩ diện gắng gượng bò dậy, mới bước qua cửa phòng liền phải chống hông thở phì phò đi ra phòng khách, lấy lọ Hối nhân thận bảo từ trong tủ thuốc ra để bổ sung, nhờ hiệu quả tâm lý mà anh nghĩ rằng mình còn có thể quay lại làm thêm vài nháy.


(*) Hối nhân thận bảo: Thuốc giúp tráng dương, tăng cường sinh lực.

Dĩ nhiên cũng chỉ là nghĩ mà thôi, dẫu sao tổng giám đốc Đoàn còn muốn kiên cường sống tiếp.

Hết ảo giác rồi Đoàn tiên sinh cao quý lạnh lùng diễm lệ quay lại phòng ngủ, trần như nhộng biểu diễn cảnh tượng mặc quần áo “nhìn mà muốn chén”. Mặc dù Chu Chu mệt đến không nhích nổi đầu ngón tay nhưng con ngươi vẫn đảo liên tục bám chặt trên người Đoàn Lăng. Đoàn Lăng đứng đối diện gương thắt cà vạt, quay đầu lại thấy Chu Chu híp mắt nhìn mình nhiễu nước dãi thì tâm trạng anh thoải mái hơn hẳn, song vẫn cố ý nghiêm mặt, “Nhìn gì, đi nhìn Tạ Du siêu to khổng lồ của cưng đi.”

Chu Chu nhếch khóe môi, cố ý chọc giận anh, “Thật ra em cũng muốn lắm nha, đâu phải không thể nhìn thấy anh ấy đâu.”

Đoàn Lăng nghiến răng bước đến véo mặt cậu, “Mông lại ngứa phải không?”

Chu Chu trở người vỗ mông mình, lí lắc nói, “Đến đây đến đây, làm thêm một nháy nữa!”

Đoàn Cá Muối hữu tâm vô lực hít sâu một hơi, nhấc tay vỗ một cái thật mạnh, tối sầm mặt mày đứng dậy, “Em chọc giận anh đấy à.”

Chu Chu cười lớn, chống cùi chỏ ngồi dậy, cố nhịn cơn khó chịu đi xuống giường ôm lấy Đoàn Lăng từ phía sau rồi dụi mặt, “Giận thật à?”

Đoàn Lăng không hẳn tức giận, chỉ là không vui, anh cố ý nghiêm mặt đi ra cửa, Chu Chu ôm anh sát rạt lê bước theo, ra đến cửa mới sực nhớ, “Anh còn chưa ăn sáng mà.”

Đoàn Lăng bị cậu dụi đến chẳng còn giận nổi, quay người lại véo nhẹ mặt cậu, bất đắc dĩ nói, “Trễ quá rồi, anh đến công ty ăn, còn em tự nấu ăn được chứ?”

Chu Chu gật đầu, nhón chân hôn anh, nắm tay lại tiếp sức cho anh, “Làm việc cố lên!”

Đoàn Lăng càng mềm lòng, anh cười hừ, giữ miệng cậu mắng, “Ngốc chết em luôn.”

Chu Chu cung tiễn Hoàng đế bệ hạ đi xong tùy tiện nấu đồ ăn sáng, nằm bò trên sofa bắt đầu lật xem tài liệu chương trình Đoàn Lăng đưa.

Đủ Gan Thì Tới Đây là kiểu truyền hình thực tế phiêu lưu, mỗi một số có bảy khách mời thách đấu cố định và hai khách mời bên ngoài thay đổi theo từng tập. Bảy người này sẽ được bố trí trên một hoang đảo, tìm đường chạy trốn dựa theo những manh mối do tổ chương trình để lại, còn hai người khách mời bên ngoài sẽ dựng tầng tầng lớp lớp cửa ải để gây trở ngại những người thách đấu chạy trốn. Nếu trong ba ngày trốn thành công thì bên thách đấu khách mời chiến thắng, còn nếu thất bại thì bên khách mời bên ngoài sẽ thắng.


Chu Chu đọc xong, không cầm lòng được gọi Ba Cái Khung ra hỏi, “Bảy người đó cùng chung tay hợp tác thì chẳng phải tỷ lệ chiến thắng cao hơn sao?”

Ba Cái Khung trả lời, “Ta có xem bản bên Mỹ rồi, không đơn giản đâu. Mỗi một người thách đấu đều sẽ bị cách ly, mà trên đảo lớn như thế, rất khó gặp được nhau. Vả lại còn có khách mời bên ngoài ngăn cản họ gặp gỡ, cơ hội hợp tác cực nhỏ.”

Chu Chu ồ lên, lật lật vài tờ, bỗng lật đến trang thông tin đầu tiên của bảy người khách mời thách đấu, mắt cậu tức thời lóe sáng, ngạc nhiên reo lên, “Ôi cha! Đẹp trai quá đi mất! Đây là ai! Sao lại đẹp đến mức này! Còn chị gái này nữa, xinh quá đi! Ôi cha ôi cha, nhiều người đẹp quá, tui muốn chết mất!”

Bốn góc của Ba Cái Khung đều đang co giật, gã che mắt lại không đành lòng nhìn thẳng, thầm thắp một ngọn nến cho Đoàn Lăng.

Mà vị sếp Đoàn được vinh dự thắp nến vừa đến công ty thì thấy Đoàn Ngạn Bân cố tình chờ anh.

“Đến rồi?” Đoàn Ngạn Bân đứng dậy từ trên sofa, đưa một tờ giấy cho anh, “Chiến công cả một đêm, đọc thử xem sao?”

Đoàn Lăng nhận rồi chăm chú đọc, tức khắc tặng cho anh hai của mình một like từ đầu xuống chân.

Vì đề tài cứu hỏa trên đứng đầu trên weibo nên tối qua Chu Chu bỗng nhiên nổi lên. Thật ra lúc đầu nhiệt độ không lớn, là Đoàn Ngạn Bân cả đêm sai thủy quân xào xáo đến gần 10000 lượt bình luận, còn mua tiêu đề với từ khóa nóng, suốt đêm tạo ra cảm giác tồn tại. Đến 3 giờ sáng cuối cùng cũng bật lên, còn được vài cái tài khoản đại V tự chuyển tiếp về like nên sáng sớm hôm nay tin tức hừng hực nóng hổi một góc trời. Bây giờ lượt tìm kiếm có liên quan đến Tô Chu tăng lên dữ dội, tấm ảnh cõng bà lão, tha cháu trai nhảy qua khe hở còn được photoshop thành đủ các kiểu thần thái trâu bò hầm hố khác. Cũng vì sự trợ giúp thần kì của cô gái nhà đối diện mà câu hỏi về xu hướng tính dục của Tô Chu cũng lên đứng đầu, dân gặm dưa hấu hóng chuyện dồn dập tạo các chủ đề liên quan để thảo luận, hiển nhiên họ tràn ngập sự hiếu kỳ về người hùng cứu hỏa có giá trị nhan sắc cao này.

“Nhân dịp này, hai ngày nữa tuyên bố em ấy tham gia Đủ Gan Thì Tới Đây thế Diêu Duệ là vừa đẹp,” Đoàn Ngạn Bân áng chừng điện thoại trong tay, đó là chiếc điện thoại của Tô Chu mà Đoàn Lăng đã đưa cho gã, gã mở khóa rồi mở weibo, nói, “‘Tô Tiểu Chu Chu’ là tài khoản weibo của Tô Chu, nội dung đa phần là chuyển tiếp, thuộc đảng lặn sâu, nhưng lại quan tâm đến một đống thứ kỳ lạ, tôi đã xóa sạch sẽ rồi. Mấy tiếng nữa tôi sẽ bảo thủy quân để lộ tài khoản của em ấy, mua thêm mấy chục ngàn người hâm mộ trà trộn lẫn với người hâm mộ thật, bước đầu xem như tạo được tiếng tăm rồi.”

(*) Đảng lặn sâu: Chỉ dân chỉ đọc chùa xem chùa chứ không lên tiếng không bình luận.

Đoàn Lăng cực kỳ yên tâm với cách làm việc của gã, anh nói, “Cứ theo lời anh đi, tôi không ý kiến.”

Vậy là thao túng dư luận trong hai ngày, lượng hâm mộ trên weibo Tô Chu tăng vọt lên 130000 người, thoáng cái trở thành “hot mạng” có chút danh tiếng. Đến ngày thứ ba tài khoản weibo chính thức của Đủ Gan Thì Tới Đây tuyên bố Tô Chu gia nhập vào gia tộc thách đấu thay cho Diêu Duệ đã mất sạch danh tiếng, dư luận tức khắc nổ tung, hiển nhiên antifan sẽ xuất hiện.

Trong đó, lời mắng chửi khó nghe nhất chính là lên án việc cậu từng làm trong gay bar lúc trước.


【Tôi thấy từ đầu đến cuối đều là tự cậu ta lăng xê mà? Mới nổi không được hai ngày đã có thể cùng chung khung hình với ngôi sao, đây cũng gắt quá rồi!】

【Không phải nói cậu ta có người bạn trai thần bí sao? Theo mị thấy là được ông chủ bao nuôi, bán mông lên đời rồi.】

【Tao biết thằng Tô Chu này, là bartender trong gay bar ở Đông Thành, một thằng đĩ bán thân thôi, vậy mà cũng nổi được?】

【Bớt nói vớ nói vẩn giúp tao đi! Mắt tụi bây thấy cậu ấy bán rồi à? Làm việc là bán ấy hả? Logic cảm động ghê đồ ngu [dựng ngón giữa.jpg].】

【Gay thì sao? Mà có bạn trai có tiền thì sao? Tụi mày ghen tị chứ gì, dù sao cũng không ngăn được tao mê em ấy ╮(╯▽╰)╭ 】

【Tô Tiểu Chu nhà mình muốn sắc có sắc, muốn dáng có dáng, hiện tại được khai quật thì xuất đạo thôi, có gì mà không hiểu được? Bớt bàn luận âm mưu gì đó đi, một đám đàn ông con trai ung thư, ghen ghét đố kị thì uống nhiều thuốc vào [từ chối nói chuyện với bọn mi và ném cho bọn mi một con Husky.jpg]】

Trên mạng cãi nhau đến không phân nổi, trước đó Đoàn Lăng đã đoán trước rồi nên không mấy ngạc nhiên, nhưng anh vẫn sợ Chu Chu nhìn thấy sẽ đau lòng, đêm đó vội vàng chạy về nhà. Vừa vào cửa quả đúng thấy Chu Chu cầm điện thoại lướt từng chút một, nét mặt đặc biệt nghiêm túc. Đoàn Lăng bước nhanh đến, ôm cậu nhóc vào lòng an ủi, “Em đừng để bụng, bọn họ nói xằng nói bậy thôi, cứ xem là họ xàm xí đi.”

Nào ngờ Chu Chu chớp mắt, đôi mắt vừa đen vừa sáng, rất bình thản, “Nhưng em thấy bọn họ nói không sai.”

Đoàn Lăng: “…Hả?”

“Anh xem,” Chu Chu chỉ bình luận đứng đầu, nói, “Vốn dĩ chúng ta cũng đang lăng xê mà, còn không cho ngươi ta nói?” Dứt lời lại chỉ cái thứ hai, cậu gật gù, “Với lại đúng là em được anh nuôi mà, mông cũng bị anh đâm mỗi ngày, nói đâu có sai,” cuối cùng lại chỉ cái thứ ba, “Bán rượu cũng là bán, mặc dù không phải ý như bọn họ nói, nhưng câu đó không sai tí nào.”

Đoàn Lăng: “…”

Anh cảm thấy mình đúng là ngu khi lo lắng căng thẳng cả ngày nay =, =

Đoàn Lăng ủ ê một hồi, câm nín, “Em thật không tức à?”

Chu Chu khó hiểu nhìn anh, “Mắc gì tức? Bọn họ chửi là chuyện của bọn họ, cũng có làm được gì em đâu. Hơn nữa mắng chửi nhiệt tình mà chả đúng được câu nào, đáng thương quá trời quá đất, rõ ràng chửi nghiêm túc đến vậy nhưng trông cũng chỉ như một đứa não tàn thôi.”

Đoàn Lăng: “…”


Chu Chu cười rộ lên, ôm lấy cánh tay của Đoàn Lăng, lướt xuống chỉ cái bình luận bên dưới như đang khoe gì đó mới lạ, “Chúng ta không nhìn bọn họ nữa, nhìn cái này đi, nè nè anh xem, có nhiều người thích em lắm nhé! Anh xem anh xem, đây, nói chúng ta rất xứng, còn chúc phúc cho chúng ta nữa, em like cho cô ấy rồi! Còn đây, quan trọng nhất là đây, anh ấy nói em đẹp, bảo em cố lên, em nhìn weibo của anh ấy thử, đẹp trai lắm luôn á, em cũng có fan soái ca đó! Hahaha! Vui quá đi!”

Đoàn Lăng: “…Hahaha.” Vui cái beep beep!

Song Đoàn Lăng thấy cậu cười thật tâm như thế thì tâm ấm áp hơn hẳn. Nếu ai cũng giống Chu Chu, có thể không quan tâm đến phần tử tiêu cực, chỉ nhìn những chuyện vui vẻ thoải mái thì cả thế giới sẽ tốt đẹp hơn phần nào đó nhỉ? Đoàn Lăng nhìn cậu nhãi ríu rít trước mặt mình, chợt anh không tự chủ được hôn cậu, Chu Chu chớp chớp mắt, hôn lại anh rồi rúc vào trong lòng anh thủ thỉ những lời đong đầy yêu thương với anh.

Đoàn Lăng lắng nghe, càng lúc càng bị cậu ảnh hưởng dần dần không thèm để tâm đến những ngôn từ ác độc kia nữa. Anh suy ngẫm, bỗng ôm Chu Chu cầm điện thoại giơ lên cao, nói, “Chu Chu, nào, nhìn màn hình.”

“Gâu?”

Cậu còn chưa kịp phản ứng lại đã thấy trước mắt lóe sáng, vang lên tiếng “tách”, trên má in dấu nụ hôn chan chứa ý cười của Đoàn Lăng, vừa thân mật mà cũng nồng nàn.

Sau 10 phút, một từ khóa nóng mới mẻ lại được đẩy lên đứng đầu weibo —— 【tách tách tách】

Ấn vào thì đường dẫn dẫn đến bài đăng weibo đầu tiên của tài khoản “Tô Tiểu Chu Chu”.

Tô Tiểu Chu Chu (chứng thực vip):

Đại đại đại soái ca bên cạnh mình là bạn trai của mình đó, bọn mình rất vui, cảm ơn mọi người đã quan tâm, tách tách tách =3=

[Nghiêng đầu hôn nhẹ & híp mắt cười to の ảnh chụp chung ngọt phát ngấy]

Bình luận nóng đứng nhất:

Ngửi thấy mùi sẽ đột tập kích một lượng lớn thức ăn cho chó trong tương lai, xem hình weibo, có lẽ sẽ nhanh thôi [cảm giác đến từ chó độc thân.jpg] (số like: 6666)

Hết 22.

= = = = = = = = = =Dân gặm dưa hóng chuyện:
//
dan gam dua hong chuyendan gam dua hong chuyen


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui