Dịch: Chen.
Beta: Tảo
Lệnh cấm được bãi bỏ, cuối cùng người nói ra từ ngữ cấm kỵ lại chính là Chi Lý, khiến cho đám còn lại an toàn sống sót, đây hẳn gọi là kết cục viên mãn đi, Kha Bố cũng có thể đường đường chính chính nằm trong phòng mình ngủ, nhưng đêm nay, cậu vừa nằm xuống liền nhận ra bất thường, trong ở chăn tự dưng xuất hiện một vậy động đậy, sau đó, từ mũi chân cậu truyền lên cảm giác đau đớn, cậu nhanh chóng xốc chăn lên, sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, chiếc chăn đơn được dùng mực đỏ viết lên hai chữ cái to: Mồ chôn. Nhưng đây chưa phải là nguyên nhân khiến sắc mặt cậu biến hoá, trong chăn chứa đủ loại vũ khí sắc bén đủ vị đủ loại, có thể dùng tâm địa đê tiện âm hiểm đến bức người ghi hận với cậu, trong đầu Kha Bố chỉ có một đáp án thôi: Đoá Lạp. A ha, tưởng anh đấy sợ à, anh cứ làm cho cưng không như ý nguyện nhá. Kha Bố đi đến phòng Chi Lý, không khách khí mà đẩy cửa ra, tự mình trèo lên giường: "Cho tớ tá túc một đêm."
"Vậy cậu đi tắt đèn."
"Tớ hôm nay ngủ rìa trong nhá."
"Ngủ rìa trong phải tắt đèn là quy luật tự nhiên."
"Câu này cùng câu cậu nói hôm trước căn bản không hề giống nhau!"
"Tớ ngày trước cũng nói câu này."
"..........."
Ngày tiếp theo ở trường học, Sở Hạo Vũ như con ngựa điên được tháo cởi cương cho, thấy bạn nữ nào cũng xán lại quấy rầy một cái, Chu Hân Hợp là người bị hại thê thảm nhất, tên kia trong giờ phút này hoàn toàn là biến thái, đắc chí xoa xoa tay: "Tới đây, tiểu cô nương, tới xoa xoa cho tớ, hoà thượng tớ đã lâu không được ăn mặn, mặt trên lẫn mặt dưới, đều sẽ thoả mãn cô nương nha."
Chu Hâp Hợp sợ hãi tránh đằng sau Tô Ấu Ngôn: "Cứu, cứu tớ."
Tô Ấu Ngôn bắt được tay Sở Hạo Vũ, bắt hắn xoay trở về, Sở Hạo Vũ ngược lại bắt được chính tiểu đệ của mình, Tô Ấu Ngôn dùng sức nhấn xuống khống chế ngón tay Sở Hạo Vũ, khiến hắn nắm chặt thứ kia, Sở Hạo Vũ đau đến run cầm cập: "Tớ sai rồi, đau quá, tớ thực sự biết sai rồi."
Cách đó không xa, Kha Bố đã trông thấy hết một màn buồn cười vừa rồi, liền nói một câu: "Vũ thái, tớ nói cậu, cậu đang quấy rầy tớ đọc manga."
"Mỗi ngày chỉ biết xem mấy loại manga không chút phù hợp với mình, tớ đề cử cậu vài manga, muốn xem thử không?" Công Chu mang theo ngữ khí trách cứ nói.
"Tớ và cậu không giống nhau, ngoại trừ yêu thích Chi Lý ra, tớ đối với mấy nam sinh khác tuyệt không có hứng thú."
"Không có khả nămg nha! Chẳng lẽ trước khi gặp Chi Lý cậu lại thích nữ sinh, cái này không khoa học, thích nam sinh là bản năng lọt ra khỏi trứng đã sẵn có, mang theo tới già luôn!"
"Cách nói của cậu mới không khoa học, tớ đang thẳng đột nhiên biến cong chẳng lẽ không thể?"
"Theo tớ được biết, ngoại trừ song tính nhân ra, nam sinh loại như cậu chiếm tỉ lệ không cao lắm."
"Ngu xuẩn, tình cảm sao có thể dùng số liệu để nói chứ."
Công Chu từ hồi còn rất nhỏ đã thích nam sinh, nhiều năm như vậy không biết đã thử nghiệm bao nhiêu lần, đối với nữ sinh cậu ta bất luận là loại hứng thú cũng đều không có, nếu bức cậu ta đi sờ ngực nữ sinh, sẽ khiển toàn thân cậu ta nổi da gà, bởi vậy mới không thể lý giải vấn đề của Kha Bố, tại sao phút chốc giới tính có thể thay đổi luôn như vậy.
"Cậu làm thể nào mà thành cong thế, tớ quan sát tính cách cậu, rõ ràng phải là con sâu ăn bén rễ thẳng nam mới đúng chứ."
"Chẳng nhẽ cậu cho rằng tớ sẽ nói đó là bởi vì sức mạnh tình yêu, là trời cao thay chúng tớ tác hợp nhân duyên, là định mệnh được ước định, đừng có nằm mơ, ngay từ đầu đã là vì khuôn mặt rồi." Kha Bố thẳng thắn trả lời."
"Cậu rất lâu rồi không có nói mấy câu này." Sở Hạo Vũ nói. "Câu cửa miệng cũng có thể thay đổi."
"Cậu đừng có chen miệng vào!" Công Chu vẫn không tin, tiếp tục truy cứu. "Làm sao thẳng nam chỉ cần nhìn nam sinh một cái xu hướng giới tình liền dao động được, ví dụ như Sở Hạo Vũ với Ứng Tu Kiệt đấy thôi."
"Ếch ngồi đáy giếng, cũng đúng, trong đám các cậu trừ tớ ra chưa ai được thấy bộ dạng Chi Lý thời sơ trung đi."
Công Chu nhìn tới Chi Lý đang ngồi bên cửa sổ vẽ tranh: "Còn có thể vượt qua bộ dạng hiện tại sao?
"Nói cái gì vậy, đương nhiên không thể vượt qua, nhưng mà bộ dạng năm ấy không giống với với bộ dạng hiện tại."
"Cùng một người mà khi trưởng thành lại rẽ ngoặt như vậy? Hạo Vũ cậu cùng Chi Lý đại nhân là bạn học cao trung đi, khi ấy cậu ta..." Kha Bố đánh gãy vấn đề của Công Chu. "Lên cao trung cũng đã thay đổi rồi."
"Khoác lác."
"Tớ có chứng cứ." Kha Bố nhìn nhìn Chi Lý, xác nhận hắn không có để ý đến bên này, mới lấy ra ví tiền, đem tấm ảnh giấu sau tấm card móc ra, đặt lên bàn, ngay cả Tô Ấu Ngôn cũng phải rời mắt khỏi trang sách, Sở Hạo Vũ nuốt nước bọt, nhìn Chi Lý phía bên kia rồi lại nhìn Chi Lý trong ảnh chụp: "Vị Chi Lý trong này là tuyệt thế mĩ nhân nha, giới tính quá sức mơ hồ." Ứng Tu Kiệt mở to đôi mắt, người chậm chạp như hắn rất ít khi có phản ứng với mấy chuyện giới tính bất đồng*. Về điểm này, Kha Bố không hề khoa trương, vị thiêu niên Chi Lý dưới đây, thực sự khiến người ta không phân rõ đó là nam hay nữ, có thể hoàn toàn thấy nét của Lam Ngân trong này, nhưng rồi sau đó, lại trở thành bộ dạng đậm nét của Chi Tả Tư, tới cuối cùng, hai bộ dạng cùng nhau dung hợp lại, tạo thành Chi Lý của bây giờ.
*ý là Kiệt Kiệt đối với nam hay nữ thấy cũng như nhau thôi =))))))
"Tớ làm sao để có tấm hình như này a, để mang đi khoe với người khác đây là mối tình đầu của tớ." Sở Hạo Vũ không biết liêm sỉ đưa ra yêu cầu.
"Thật ngại quá, bản quyền này mình tớ độc chiếm sở hữu." Kha Bố đòi lại ảnh chụp, rồi cất vào ví tiền.
"Cậu lúc trước là bởi vì dáng vẻ mỹ nữ này của Chi Lý nên mới thích hắn?"
"Đại đa số nam sinh đối với mỹ nữ đều vô phương chống cực, tớ chỉ là từ ánh mắt đầu tiên đã sinh ra ảo giác, lại nói, tớ còn lâu mới đem lí do tại sao tớ thích Chi Lý nói cho cậu biết."
"Cậu chẳng lẽ không thể công khai bí mật này với ai."
"Đây là riêng tư của tớ, tớ không thể biến thành số liệu cho cậu trù tính."
"Là tổng hợp lại rồi đưa ra kết quả nghiên cứu thôi."
Kha Bố buông tay, thay đổi tư thế đọc manga: "Không nên nghiên cứu về tớ làm gì.
"Xí." Công Chu xoay người, hỏi luôn nhân vật chính từ lúc tới giờ vẫn đứng ngoài cuộc. "Chi Lý đại nhân, cậu nhất định có biết lí do Kha Bố thích cậu đi."
"Toàn thân tớ đều là lí do, cậu tuỳ tiện lấy ra một cái đi."
Nghe được câu trả lời tự kỷ này của hắn, Kha Bố trợn trắng mắt, nhưng lại không cách nào mở miệng phản bác. Tất cả thuộc về Chi Lý, toàn thân hắn, thật sự, đều là lí do cậu thích hắn, bất luận là cái lí do nào cũng có thể vặn đảo chính mình, cứ như vậy lấy cái này làm cớ để Chi Lý bẻ cong mình đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...