Cappuccino 2.0

-Việc này…
-Việc cái gì hông biết, đi thôi chần chờ gì – Rồi tôi nhá mắt sang hai người kia - Có lớp trưởng Lam Ngọc đi mới vui phải hông mọi người!
-Ừa, phải đó! Đi nào…!
Trước áp lực từ số đông, dù vẫn còn miễn cưỡng lắm nhưng nàng vẫn phải gật đầu đồng ý lời đề nghị của chúng tôi ngay.
Thật thì tôi cũng tò mò lắm. Như thằng Toàn đã nói, một người dáng hình thể thao như Lam Ngọc thế này thì tại sao lại chẳng muốn đi bơi cơ chứ. Do ngại ngùng việc mặc đồ bơi chăng? Nghe cũng có lí lắm, vì đó giờ Lam Ngọc đâu có mặc mấy loại đồ hở hang này lần nào đâu, toàn style áo sơ mi quần jean không mà. Thôi thì kệ vậy, dù gì nàng cũng đồng ý đi bơi rồi, cứ chờ xem thế nào đã.
Hồ bơi chúng tôi chọn là hồ bơi Vân Đồn, nằm ở quận 4 chắc chỗ bọn tôi không xa, chỉ tầm 4-5km qua cầu kênh Tẻ là đến. Đặc điểm của hồ bơi này là khắp hồ đều sâu 2m, nên rất thích hợp để bơi rèn luyện thể lực dành cho người lớn. Lúc trước tôi cũng có đến đây mấy lần nhưng vì bận quá cũng bỏ hẵn.
Mà thật ra tôi biết ý của thằng Toàn rũ đi bơi chẳng phải tốt lành gì. Tránh nóng cũng là một phần đấy nhưng chủ yếu là để ngắm hai nàng mặc đồ bơi thế nào thôi. Tôi dư sức biết dụng ý của nó mà. Nhưng thú thật thì tôi cũng tò mò lắm, cùng là con trai với nhau cả nên mấy vụ này tôi cũng có chút hứng thú. Cho nên bọn tôi thay quần bơi xong liền đứng khởi động tay chân để chờ bên nữ ra, cũng để ra oai với mấy đứa con gái khác nữa.
Mà chỉ nói thế thôi chứ ra oai được khỉ gì đâu. Tuy là dân học võ nhưng tôi chỉ chú trọng tới tốc độ và sự linh hoạt nên hầu như ít chú ý đến phần thế lực và thế hình nên nhìn tôi cứ như cò hương vậy. Còn thằng Toàn thì đỡ hơn một tý, chắc là do học theo khuôn khổ của taekwondo nên nó có vẻ khỏe khoắn lắm, cơ nào ra cơ nấy chắt nịt. Nhưng nói về thể hình thì chắc chỉ có thằng Huy là trùm trong đám bọn tôi, chẳng những à nó còn to con nữa, đó là kết quả bao năm khuân vác đồ cộng với đá banh, đánh nhau trường kì nên biệt danh Huy đô mới hình thành từ đó.
Chừng chốc sau, Ngọc Lan cũng từ từ bước ra từ phòng thay đồ. Cả tôi lẫn thằng Toàn đều phải giật thót vì cái thân hình quyến rũ của nàng lúc này. Quá là táo bạo, quá lá bốc lửa. Nếu như nàng không quấn cái khăn ngan hông thì tôi chắc rằng đã có ói thằng chết ngợp ở đấy chứ không riêng gì tôi với thằng Toàn đâu.
-Chậc, 80!

Thằng Toàn bỗng vuốt cằm gật gù.
-Gì mà 80 mạy!
-Vòng 1 của con Lanna!
-Sặc, thằng bệnh hoạn!
-Bệnh hoạn gì, cái này gọi là phân tích sắc đẹp! Tao nhìn là ra ngay con số liền!
-Ùi, gì chứ cái này tao thấy sao sao ấy!
-Mày gay hả mày, phải có tý đầu óc quan sát chứ!
-Vậy bé Phương bao nhiêu?
Tự nhiên nó gật gù mặt tỏ vẻ rất gian xảo:
-84 mày ạ!
-Sặc, thằng này bệnh hoạn quá mức quy định rồi!
-Gì mà 80, 84 thế?
Đột nhiên Ngọc Lan xuất hiện làm cả hai chúng tôi hú vía.
-Đâu, hề hề! Tui với thằng Phong đang cá cái cô kia sinh năm bao nhiêu ấy mà!
-Thiệt chứ! – Nàng nhíu mày.
-Thiệt luôn, chứ ngoài cái đó ra hai tụi tui đâu có nói gì nữa đâu, ực!

Nghe vậy Ngọc Lan không truy cứu nữa, bèn hỏi sang chuyện khác:
-Mà hai người có thấy Lam Ngọc ở đâu không?
-Ủa, bộ hai người không đi chung với nhau hả?
-Có chứ nhưng khác phòng!
-Vậy chắc là chưa ra đấy thôi! Hóng thiệt
-Hóng gì?
Ngọc Lan bỗng hỏi cắc cớ khiến thằng Toàn lại một lần nữa giật thót:
-Ực, thì ý Toàn nói là sốt ruột thiệt, tới giờ này chưa ra!
-Ừm, để chờ tý xem sao! Chắc Ngọc chưa quen mặc đồ bơi!
-Thế Lanna quen rồi hả?
-Hì, lúc trước mỗi tuần mình đều đi bơi một lần mà!

Vừa lúc đó, Lam Ngọc cũng từ từ bước ra làm tất cả mọi ánh mắt đều chú ý đến nàng.
Không phải nàng mặc đồ quá sặc sỡ gì, chỉ là một bộ đồ bơi bình thường được quấn khăn ngang hông. Người ta chú ý đến Ngọc là vì vẻ mặt của nàng khi xuất hiện rất ư chi là rụt rè, bẽn lẽn. Trông nàng bây giờ cứ y như chú mèo lạc đến một nơi nào đó rất xa lạ. Hai tay nàng khoanh gượng gao trước trước ngực như đang cố sức chống chọi với một thứ gì đó khắc nghiệt lắm.
Nhưng với thằng Toàn lại khác, thứ khiến nó nhìn nàng sững sốt chẳng phải là cung cách e thẹn đó.
Nó trố mắt bởi vì:
-Má ơi, 87!
-Mày nói cái gì Toàn?
-Con Ngọc…87!
-Tía mày, giờ còn để ý mấy cái đó nữa!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận