Cao Thủ Y Đạo

"Hình tượng của cô khác trước rất nhiều, bây giờ cô đã biến thành nữ chủ tịch rồi sao?" Trần Vũ nhìn cô gái trước mặt, không thể tin được.

Nghiêm Nhu Cẩn xuất thân từ một gia tộc trong giang hồ, lần trước khi gặp nhau, cô ấy cũng có khí chất như người trên giang hồ, nhưng lần này hình tượng và khí chất của cô ấy hoàn toàn khác với lần trước.

"Ở nhà họ Nghiêm chúng tôi, con trai phải bảo vệ cho Ly Trần qua nhiều thế hệ, còn con gái thì làm kinh doanh, đến thế hệ của tôi, thì tôi là con gái duy nhất nên phải lo cả hai việc." Nghiêm Nhu Cẩn cười nói.

“ồ, thì ra là vậy.” Trần Vũ nhìn thoáng qua đống mỹ phẩm trên bàn của cô ấy, sau đó lấy ra loại mà Diệp Thiến dùng: “Cái này là của công ty cô à?”

"Ừm, người nhà anh xảy ra vấn đề gì khi dùng loại mỹ phẩm này à?" Nghiêm Nhu Cẩn sửng sốt.

"Đúng vậy, vừa rồi khi đi trên đường tôi đã xem thử, công thức phân phối không hợp lý, cần phải thay đổi một chút." Trần Vũ lấy ra một cây bút viết mấy loại thuốc trung y pha chế sẵn: "Chọn những loại thuốc trung y pha chế sẵn này, tinh chế, rồi trích tinh chất thêm vào đó thì vấn đề sẽ được giải quyết."

"Hay quá, những loại thuốc trung y pha chế sẵn này. là chất điều hòa, có thể giải quyết vấn đề của chúng tôi." Nghiêm Nhu Cẩn nhìn qua công thức của Trần Vũ, cô ấy không khỏi vui mừng: "Cứ làm theo công thức của anh đi"


"Đúng, tôi đã xem qua công thức của loại thuốc này, nó không phù hợp với tất cả thể chất của mọi người, thêm những thứ này vào thì công thức này sẽ trở nên hoàn hảo, tôi nghĩ bộ phận nghiên cứu phát minh của cô không nên mắc phải sai lầm thông thường như vậy." Trần Vũ nói.

"Cậu nói tôi không hiểu công thức? Nhu Cẩn, người này là ai?" Trương Hải ở một bên rốt cục không nhịn được nữa.

"Đây là Trần Vũ, bạn của tôi." Nghiêm Nhu Cẩn nói: "Công thức đúng thật là có vấn đề, làm theo lời tôi nói đi, ngoài ra, từ giờ trở đi anh sẽ phụ trách công việc kinh doanh, tôi sẽ tự quản lý bộ phận nghiên cứu phát minh."

"Cô căn bản không hiểu nghiên cứu phát minh, sao. có thể quản lý được?" Trương Hải tức giận nói.

"Tôi không hiểu, nhưng Trần Vũ hiểu." Nghiêm Nhu Cẩn chỉ vào Trần Vũ, bình tĩnh nói: "Tôi đã quyết định chuyện này, cứ làm theo đi, ngoài ra, từ giờ trở đi hãy gọi tôi là sếp Nghiêm, hiểu chưa?"

"Hiểu rồi..." Môi Trương Hải run run, cuối cùng phất tay rời đi.

"Cô tin tưởng tôi vậy sao?" Trần Vũ dở khóc dở cười, nhìn biểu cảm của Trương Hải có thể thấy anh lại tạo. thêm một kẻ thù khác cho chính mình.

"Bởi vì anh là chủ nhân của Ly Trần, anh không biết mấy năm nay nhà họ Nghiêm của chúng tôi đã trả bao nhiêu vì chuyện Ly Trần nhận chủ đâu." Nghiêm Nhu Cẩn thở dài, sau đó cười nói: "Tôi thật sự không biết làm sao để dẫn dắt bộ phận nghiền và phát minh."

"Vậy nên?" Trần Vũ hỏi.

“Anh phải giúp tôi, tôi biết anh là thầy thuốc trung y.” Nghiêm Nhu Cẩn nói: “Tôi cần một số sản phẩm mới.”


"Đây không phải là vấn đề lớn." Trần Vũ nghĩ: "Mỹ phẩm không gì khác hơn là làm trắng và trẻ hóa làn da, tôi có rất nhiều công thức, tất cả đều khá phù hợp."

Vừa nói, Trần Vũ vừa viết ra một vài đơn thuốc, tác dụng và công dụng của chúng: "Hơn nữa công thức của thuốc trung y pha chế sẵn, không có độc hại hay tác dụng phụ, hoàn toàn là tự nhiên."

"Không tệ." Đôi mắt của Nghiêm Nhu Cẩn sáng lên.

“Còn có sản phẩm giảm cân và bồi bổ sức khỏe.” Trần Vũ viết thêm mấy đơn thuốc.

"A, những loại này còn có hiệu quả tốt hơn." Nghiêm Nhu Cẩn tựa như đã phát hiện ra một thế giới mới, cô ấy bỗng nhiên ngẩng đầu nói: "Nếu những đơn thuốc này có tính khả thi cao, tôi có thể thoát khỏi ràng buộc của bộ phận nghiên cứu phát minh."

"Hửm, bị bộ phận nghiên cứu phát minh ràng buộc?” Trần Vũ không hiểu lắm.

"Sếp Nghiêm, không hay rồi, một số kỹ sư trưởng nghiên cứu phát minh của bộ phận nghiên cứu phát minh đang đòi từ chức." Trợ lý hoảng loạn chạy vào.

“Nhìn đi, tới rồi.” Nghiêm Nhu Cẩn cười ha ha: “Để bọn họ vào đi.”


"Vâng." Trợ lý gật đầu, cô ta quay người bước ra ngoài, một lúc sau, một số nhân viên nghiên cứu phát minh mặc áo khoác trắng bước vào.

Những người này hẳn là đang ở trong phòng thí nghiệm, ngay cả khẩu trang còn chưa kịp tháo xuống đã chạy tới.

"Sếp Nghiêm, tôi muốn từ chức." Ngô Công là người đầu tiên ném găng tay xuống đất: "Tại sao bộ phận nghiên cứu phát minh phải thay thế sếp Trương?”

"Công ty có những suy xét riêng của công ty, sẽ tốt hơn nếu sếp Trương phụ trách công việc kinh doanh, từ giờ trở đi, tôi sẽ đích thân lãnh đạo bộ phận nghiên cứu phát minh." Nghiêm Nhu Cẩn cười nói.

"Sếp Nghiêm, cô có hiểu về nghiên cứu và phát minh sản phẩm không? Vấn đề chuyên môn phải được giao cho người có chuyên môn, tôi không đồng ý việc sếp Trương bị điều khỏi bộ phận nghiên cứu và phát minh." Một kỹ sư khác nói.

"Đúng vậy, sếp Trương đã hy sinh cho công ty nhiều như vậy, không có anh ấy, sẽ không có Khuynh Nhan ngày hôm nay, sếp Nghiêm, cô không thể tin tưởng người ngoài." Ngô Công cũng nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui