Chương 1009
“Diệp Lăng Thiên, tên thật là Diệp Thiên, là con trai đầu của Diệp Vân Long nhà họ Diệp, coi như phía sau còn có nhà họ Diệp nữa!”.
“Diệp Lăng Thiên đã đủ khó để đối phó rồi, bây giờ còn thêm nhà họ Diệp, muốn lật đổ ngọn núi lớn là nhà họ Diệp và Diệp Lăng Thiên, nhất định phải huy động đủ các nhân vật tầm cỡ!”.
“Xem ra, bố phải gọi một vài người bạn cũ đến giúp rồi!”.
Hai mắt ông ta nheo lại, trong đầu đã lên kế sách.
Giang Vũ Dân đứng bên cạnh mặt mày hăm hở, ông ta biết rõ, những “người bạn cũ” mà Giang Hải Thiên nói là ai, những người này gần như ai cũng đều là nhân vật từng làm rung chuyển cả sa trường, là những tướng siêu xuất sắc, lập nhiều chiến công.
Những người này, ai cũng đều có thể thay đổi được thời cục của thủ đô, từng lời nói từng hành động của bọn họ, cho dù các ông lớn ở Hoa Hạ đều phải coi trọng, nếu những người này đến cùng lúc, vậy thì coi như thiên binh vạn mã, Thái Sơn thực thụ áp đảo.
Cho dù Diệp Thiên thêm nhà họ Diệp, ông ta cũng có đủ tự tin có thể lật đổ hết.
Ánh mắt Giang Hải Thiên dao động, tuy vẻ ngoài của ông ta bình thản, nhưng trong lòng lại đang che giấu một âm mưu.
Những “người bạn cũ” này tuy tình bạn khá thân, nhưng mỗi người đều là nhân vật nắm quyền ở những nơi khác nhau.
Bình thường ngồi uống rượu nói chuyện, xem kịch nghe nhạc thì được, nhưng nếu muốn điều động bọn họ, có nghĩa là đang tiêu hao mối quan hệ.
Những mối ân tình này, dùng một lần thì sẽ ít đi một lần, tình bạn của ông ta, ông ta vốn muốn chờ đến khi nào nhà họ Giang thực sự đối mặt với kiếp nạn thì mới dùng đến, nhưng không ngờ bây giờ chỉ vì Diệp Thiên mà phải lôi sạch ra.
Ông ta không ngừng hỏi bản thân, dùng nhiều quân át chủ bài như vậy, chỉ để báo thù cho hai đứa cháu nội thì có đáng không.
Ông ta trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng gạt những suy nghĩ kia đi, ánh mắt lóe lên vẻ kỳ lạ.
“Vũ Dân, con thay bố đi liên hệ bọn họ đi, lấy danh nghĩa của bố!”.
“Để đảm bảo tuyệt đối không bị sai sót, bố vẫn còn một chuyện khác cần làm!”.
Giang Vũ Dân cảm thấy hơi thắc mắc, chỉ thấy Giang Hải Thiên lôi một chiếc lệnh bài từ trong áo ra, bên trên khắc một bản đồ Thái Cực âm dương tinh xảo.
Chiếc lệnh bài này là do Cận Vô Trần tận tay giao cho ông ta khi Cận Vô Trần trở thành bảo hộ cho nhà họ Giang.
Ông ta cất lệnh bài lại, nói lớn!
“Chuẩn bị xe cho bố đến núi Võ Đang!”.
Núi Võ Đang là thánh địa của đạo giáo Trung Quốc, còn được gọi là núi Thái Hòa.
Vào thời xưa cũng từng được gọi là Thái Nhạc, nằm ở Tương Bắc và được coi là thắng cảnh vô song, núi tiên số một thiên hạ.
Người tài của núi Võ Đang xuất hiện lớp lớp, từ thời cuối nhà Minh thì núi Võ Đang đã trở thành đỉnh núi cao nhất, và xuất hiện một cao nhân đạo gia thực thụ ở đây, được người sau gọi là Tam Phong Chân Nhân.
Tam Phong Chân Nhân tu vi siêu quần, thống lĩnh cả một thời đại.
Không một phương nào là không phục ông.
Thái Cực Quyền cổ cũng được truyền từ đời này sang đời khác cho tới ngày nay, trở thành một quyền pháp mà già trẻ gái trai đều học được, phổ biến khắp thiên hạ.
Phía trước núi Võ Đang đã sớm trở thành nơi mà Bộ Du lịch khai phá, trở thành nơi thăm qua của khách du lịch từ khắp nơi của Hoa Hạ, đông như trẩy hội.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...