Mắt Diệp Thiên khể ngước lên, nhìn thắng vào Lí
Vân Phi.
Máy người bên cạnh đếu tròn mắt ra, vô cũng
thắc mắc.
Bọn họ đa phần đều là côn đang đi học hoặc là làm ăn
kinh doanh, hoặc là không đủ đằng cấp, gần như không
biết “Long Nhận” là gì, càng không cần nói đến “Bắc Long
Nhận” và “Nam Long Nhận”.
LI Vân Phi còn chưa trà lời, chị Lí ở bên cạnh Tiểu Văn
Nguyệt đã hỏi với về kỳ lạ: “Long Nhận là gi vậy?.
Ngoài Sở Thần Quang ra, những người còn lại đều tỏ
về khó hiểu, ngay cả trạng nguyên của tình là Âu Hạo
Thần cũng cảm thấy mơ hó, rõ ràng là không hiểu gi cả.
Trang số mấy người này, một thanh niên lớn tuổi nhất
thốt lên.
“Long Nhận? Lê nào là đội bào vệ đặc biệt thần bí
nhất của Hoa Hạ chúng ta sao?”
Cậu ta vừa lên tiếng, những người còn lại đều nhìn về
phía cậu ta, cho đợi cậu ta nói tiếp.
Cậu ta nhìn Lí Văn Phi một cải, phát hiện ra Lí Vân Phi
đang ngồi ngay ngắn, chi là năng tách trà lên, không có
nhiều xáo động gi, khiến đầu ác cậu ta liền cảm thấy khó
hiểu.
Chỉ nghe cậu ta nói tiếp: “Nghe đồn rằng Hoa Hạ
chúng ta từ những năm 50 đến nay, luôn có một đội ngũ
thần bí vô cùng đặc biệt, đội ngũ này không thuộc về bất
cứ tổ chức nào, hoàn toàn độc lập, chi chấp nhận sự điều
phối trực tiếp từ chỉ huy cao nhất, phụ trách bảo vệ sự an toàn cho các nhân vật quan trọng của Hoa Hạt”.
*Đội ngũ này được gọi là “Long Nhận.
Ánh mắt cậu ta ngặp ngüng, giọng nói lộ ra về
tôn sùng.
“Nghe nói đội viên của Long Nhận” đều là những
người có sức chiến đấu mạnh hiểm có, một người có sức
mạnh cao gấp 10 lần bộ đội đặc chủng bình thường, và
chuyên nghiệp hơn cả những vệ sĩ của Trung Nam!”.
“Gia nhập “Long Nhận; cho dù là ai, thân phận địa vị
đều sẽ được năng cao lên rất nhiều, mỗi một thành viên
của “Long Nhận đều ngang với sĩ quan nhất phẩm, thậm
chí bằng cả Tướng Tinh, ai nấy đều võ cũng có khí
phách!”.
“Sau khi giải ngũ, các thành viên của “Long Nhận” còn
có thể có được sự đâm bảo về đãi ngộ tốt nhất của nhà
nước, cả đời không phải lo gì, còn có thể được tuyểển vào
các doanh nghiệp nhà nước với mức lương cao, có cà
quyền lợi hành sự thuận tiện, là một quần thế đặc biệt
nhất”.
“Vi sự khác biệt địa lĩ nên Long Nhận” chia làm Bắc và
Nam, Bắc Long Nhận”ở thủ đô, còn “Nam Long Nhận” thì
ở khu Tây Nam chúng ta!”.
Mọi người nghe xong đều sững sở.
Những người có mặt ở đây đều là học sinh giòi đứng
nhất nhì lớp, tuy ban đầu không hiểu về Long Nhận,
nhưng nghe người thanh niên này giới thiệu xong liền lập
tức hiểu ra.
Điều này có nghĩa là thành viên “Long Nhận” chính là
một quần thế được mong đợi nhất của quốc gia, được
giao tiếp trực tiếp với các nhân vật máu mặt, ở bên cạnh bào vệ bọn họ, mỗi một thành viên trong “Long Nhận”
đều có năng lực tương đương sĩ quan cấp tá, cấp bậc chi
cao chứ không thấp, gần như có thể không sợ ai hét.
Hơn nữa sau khi giải ngũ xong, bọn họ còn nhận được
sự đảm bảo của Hoa Ha, người nào dám đối đầu với thành
viên của “Long Nhận” thì chính là tự chuốc họa vào thân.
Điều đáng sợ nhất là thành viên “Long Nhận” có
quyền hành sự thuận tiện, vậy hành sự thuận tiện là gi?
Thời cổ đại, đại thần khâm sai của hoàng đế gắn như
đều có quyền hành sự thuận tiện, có nghĩa là họ làm bất
cử điều gì đều không cần e dè, tất cả đều có hoàng đế
đứng sau hỗ trợ, thậm chí là giết người đều không thành
vấn để.
*Trời di, nói như vậy thì thành viên của “Long Nhận”
chẳng phải là con nhà trời hay sao, ngoài bảo vệ nhân vật
quan trọng của Hoa Hạ ra còn có được địa vị và năng
lượng cao như vậy?”.
Chị Li bỗng thốt lên, cô ta không ngờ “Long Nhận” lại
là một đội ngũ như vậy, hơn nữa thành viên của “Long
Nhận” lại được Hoa Hạ đãi ngộ tốt đến thết
Điều này có nghĩa là một con vịt xấu xi một khi gia
nhập “Long Nhận, cũng sẽ biến thành thiên nga trắng,
tung bay trên trời cao!
Ngay lập tức, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn
về phía Li Vân Phi, ngay cà Tiểu Văn Nguyệt và Lí Tinh
Tinh cũng cảm thấy kỳ la.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...