Cao Thủ Tu Chân


Những cô cậu học sinh vốn đang chuẩn bị xem trò cười của Diệp Thiên, sau khi nhìn thấy Diệp Thiên giải bài toán xong cũng đều ngây người ra, biểu cảm như thể gặp ma vậy.

Lớp 12A4 là một trong những lớp chọn của trường Tam Trung, trong lớp toàn những học sinh đứng top 150 của khối, đương nhiên là nhìn cái hiểu ngay.

Sau khi thấy Diệp Thiên trình bày xong, bọn họ có cảm giác như được được nhìn thấy mặt trời sau đám mây đen, những mơ hồ trước đó đều được giải quyết hết.

Âu Hạo Thần và Đỗ Giai Giai đứng hình tại chỗ, mãi lúc sau mới hoàn hồn.

Cố Giai Lệ thì vô cùng bất ngờ, những lo lắng trước đó đều tan biến.

Diệp Thiên quay đầu lại nhìn Từ Uy, giọng nói rất bình thản,
“Thưa thầy bài toán này em còn có 13 cách giải khác, có cần em viết hết ra không ạ?”

“Thưa thầy, bài toán này em còn có 13 cách giải khác, có cần em viết hết ra không ạ?”.

Diệp Thiên nhìn về phía Từ Uy, bình tĩnh nói.

“Không không cần đâu!”.

Từ Uy cuối cùng cũng phản ứng lại, gượng gạo lắc đầu.

Ông ta đến bây giờ vẫn khó mà tưởng tượng được Diệp Thiên có thể giải được bài toán này trong thời gian ngắn đến như vậy.

“Cậu ta thế mà lại giải được rồi á? Có phải trước đó cậu ta đã từng làm bài này ở đâu đó rồi, vẫn còn nhớ nên mới có thể viết được ra nhanh như vậy?”.

Mọi người trong lớp đều nhìn nhau, vẫn không tin việc đang xảy ra trước mặt.


Đến học sinh giỏi như Âu Hạo Thần và Cố Giai Lệ cũng nghĩ cả buổi tối còn chưa tìm ra lời giải, thế mà một học sinh mới chuyển đến lại có thể chỉ cần vừa nhìn qua đã lập tức giải được luôn?
Lúc này bọn họ cũng chỉ có lời giải thích này thôi!
Những người khác nghĩ như vậy, còn Âu Hạo Thần thì tim đập thình thịch, ánh mắt đờ đẫn, một cảm giác thất bại nặng nề đang đổ ập lên đầu cậu ta.

Cậu ta đã suy nghĩ về bài toán này cả ngày hôm qua, nhưng cậu ta vẫn không có ý tưởng để làm, nên cậu ta lên mạng tìm, muốn tìm ra bài này hoặc những bài có dạng tương tự, nhưng đều không tìm thấy, trên mạng căn bản không có đề bài nào tương tự như thế.

Sau đó cậu ta mới biết đề bài này là do bản thân Từ Uy tự nghĩ ra, mục đích là để phát huy tư duy toán học của học sinh, để học sinh nghĩ được xa hơn.

Cậu ta vốn cho rằng bản thân không làm được thì người khác chắc chắn cũng không làm được, nhưng lại đúng Diệp Thiên người mà cậu ta phản cảm nhất lại giải được bài toán này,
Cổ họng Đỗ Giai Giai nghẹn lại, chỉ cảm thấy tim hơi thắt, trước đó cô ta thầm chế giễu Diệp Thiên là đồ ngu ngốc, bây giờ xem ra cô ta mới càng giống đồ ngu ngốc hơn.

“Vậy thưa thầy, em có thể xuống dưới ngủ tiếp được chưa?”.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui