Cao Thủ Tu Chân
Chương 3014
Đùa nhau chắc, Hợp Chúng Quốc là nước số một thế giới, uy hiếp toàn cầu.
Giờ đây không có bất kỳ ai có thể khiến vị trí bá chủ của họ lung lay, cùng lắm là uy hiếp là đã quá lắm rồi.
Điều này cũng tạo nên sự khoa trương, kiêu ngạo của Hợp Chúng Quốc.
Sự ngạo nghễ một thời, giờ bắt họ cúi đầu xin lỗi người khác thì đúng là chuyện nghìn lẻ một đêm.
Diệp Thiên có lẽ sớm đã dự liệu được câu trả lời của họ.
Cậu không hề đáp lại mà chỉ nhếch miệng cười nham hiểm.
Năm ngón tay cậu mở ra, luồng sáng màu lam quen thuộc mang theo tia sấm sét lại xuất hiện.
“Vậy sao? Không đồng ý cũng được!”
“Vậy thì Chưởng Tâm Lôi của tôi lần tiếp theo sẽ nhằm thẳng vào lầu năm góc!”
Vừa dứt lời, Andreares và những thành viên đàm phán khác đều hồn bay phách tán.
Lời nói của Diệp Thiên khiến cho Andreares tái mặt.
Những nhân viên tùy tùng đi theo cũng rơi vào trạng thái khủng hoảng.
Uy lực tấn công của Diệp Thiên, đám đông được tận mắt chứng kiến.
Cậu đã phá hủy cả căn cứ hải quân Kitsap.
Nếu như cậu tấn công vào Lầu Năm Góc thì có khác gì là là sự kiện 911 chứ.
Lầ một trong những căn cứ và khu tình báo quan trọng, Lầu Năm Góc là nơi làm việc của không ít những quan chức cấp cao của Hợp CHúng Quốc.
Nếu như gặp phải sự tấn công của Diệp Thiên thì đồng nghĩa với việc sẽ cả hệ thống chính trị thế giới sẽ bị chết đứng toàn tập.
Hơn nữa, Diệp Thiên sau khi phá hủy Lầu Năm Góc thì ai mà biết được mục
tiêu tiếp theo của cậu là ai?
Là White Palace – tòa Bạch Cung hay gì?
Và tiếp theo sẽ lại là căn cứ quân sự cỡ lớn nào đây?
Với tình hình hiện tại, Diệp Thiên đúng là một quái vật mang theo bom nguyên tử trên người, cậu muốn nổ ở đâu thì sẽ nổ ở đó.
Hơn nữa vũ khí hiện tại cũng chẳng là gì trước Diệp Thiên.
Cậu chỉ cần dùng chiêu chập điện là khiến toàn bộ vũ khí phòng ngự dung hoạt động.
Như vậy thì làm sao có thế chặn được Diệp Thiên chứ?
Hợp Chúng Quốc đã chịu đòn tấn công thứ hai rồi.
Biếu cảm của Andreares không ngừng thay đổi.
Vị thống soái tối cao năm ba tuổi của Hợp Chúng Quốc này lần đầu tiên phải tỏ ra bất lực.
ông ta trầm mặc một lúc rồi do dự lên tiếng: “Diệp đế vương, yêu cầu của cậu tôi sẽ truyền đạt tới nguyên thủ, mong cậu cho tôi chút thời gian!”
“Trong khoảng thời gian này, mong cậu quay về Hoa Hạ, chúng tôi nhất định sẽ có câu trả lời hài lòng cho cậu!”
“Cho ông thời gian?”
“Kêu tôi quay về Hoa Hạ trước?”
Diệp Thiên nhìn Andreares với vẻ khinh thường.
Đây là kế hoãn binh mà thôi.
Bắt Diệp Thiên tạm thời rời khỏi lãnh thổ của Hợp Chúng Quốc, phá bỏ sự uy hiếp đối với họ thì sao cậu có thể đồng ý được chứ?
Diệp Thiên cười một tiếng lạnh lùng, năm ngón tay siết chặt, quả cầu sấm sét màu lam lại nổi lên trong lòng bàn tay tạo thành một con rồng sấm sét đáng sợ.
“Tôi cho ông mười phút.
Sau mười phút, dù nguyên thủ của ông hay là người đứng đầu quốc hội thì cũng phải cho tôi một câu trả lời chính xác!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...