Cao Thủ Tu Chân
Chương 2319
“Nói với đám lãnh đạo gia tộc VanVleet rằng, trong vòng bảy ngày phải giải tán gia tộc VanVleet, tất cả người đứng đầu gia tộc VanVleet phải tự mình tới nhà họ Diệp ở thủ đô đế nhận án tử.
Có vậy tôi mới tha cho người nào đấy ở gia tộc VanVleet!”
“Nếu sau bảy ngày mà bọn họ vẫn không làm theo yêu cầu của tôi, toàn bộ gia tộc VanVleet sẽ bị tuyệt diệt!”
VanVleet Doyle không vì được tha mạng mà cảm thấy may mắn, ngược lại cậu ta hít một hơi lạnh, tâm trạng như rơi xuống đáy vực.
Cậu ta quá rõ lời nói của Diệp Thiên có sức nặng đến mức nào.
Không bàn tới chuyện Diệp Thiên có khả năng huỷ diệt gia tộc VanVleet hay không, nhưng gia tộc VanVleet chọc giận một cao thủ cái thế như này chắc chắn khó lường trước được tai hoạ sẽ phải gánh.
Khi cậu ta ngước đầu lên, Diệp Thiên và Đàm Băng Băng đã biến mất rồi.
Trong rừng rậm tối tăm chỉ còn lại mình cậu ta bất động một chỗ.
Tiếng gió xào xạc: “Cậu không chết, thực quá tốt rồi, tôi biết cậu sẽ không chết mà!”
Trên con đường rợp bóng cây, Diệp Thiên chắp tay sau lưng bước đi, Đàm Băng Băng theo sát bên cạnh, tâm trạng kích động vẫn chưa bình tĩnh lại được.
“Bom phá hủy oxy không giết được tôi đâu!”
Diệp Thiên bình thản cười: “Có lẽ lần tới bọn họ nên thử bom hạt nhân rồi!”
Đàm Băng Băng không vì trò đùa này của Diệp Thiên mà nở nụ cười, ngược lại vẻ mặt cô ta lại trở nên nghiêm túc.
“Mặc kệ sống hay chết, chỉ cần tôi còn sống, tôi sẽ khiến đám tính kế hại cậu phải trả giá đắt!”
Nghe thấy vậy, Diệp Thiên bỗng ngừng bước.
Cậu nghiêng đầu, đôi mắt nhìn chăm chăm Đàm Băng Băng.
Cô ta không hề lùi lại, cứng đầu đón nhận ánh mắt của cậu.
Chăm chú nhìn Đàm Băng Băng hồi lâu, Diệp Thiên bỗng đưa bàn tay lên, năm ngón tay úp lên mặt Đàm Băng Băng.
Ấn đường của Đàm Băng Băng bỗng xuất hiện một vệt lửa, sau đó bị Diệp Thiên hấp thụ vào lòng bàn tay rồi biến mất.
“Cậu làm vậy là có ý gì?”
Thấy vậy, Đàm Băng Băng nhăn mày, vệt lửa đó là do Diệp Thiên đã trồng hạt giống tâm hoả vào người cô ta.
Diệp Thiên thu tay lại, bình thản quay người.
“Quan hệ chủ tớ của chúng ta tới đây chấm dứt!”
“Từ giờ trở đi, tôi trả tự do cho cô!”
“Trả lại tự do cho tôi?”
Đàm Băng Băng nghe thấy lời Diệp Thiên nói, lập tức giật nảy mình, rất lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Cô ta thật sự không ngờ, hơn một tuần không nghe thấy tin tức của Diệp Thiên, lần gặp mặt đầu tiên sau tin ‘chết’, Diệp Thiên lại nói câu này với cô ta.
Lúc trước cô ta bị Diệp Thiên gieo hạt mầm tâm hỏa, phải cống hiến hết mình vì Diệp Thiên, là bởi vì ám sát Diệp Thiên thất bại, không dám giao chiến với Diệp Thiên, hơn nữa cô ta cũng muốn thoát khỏi sự khống chế của La Võng, không thể không tìm một chỗ dựa vững chắc, chỉ có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...