Chương 2284
“Tiếu Vân nhắc đến cháu rất nhiều lần với ông, kể cháu ở giới thế tục đạt được rất nhiều thành tựu, hơn nữa tính cách lạnh lùng lầm lì, bây giờ mới thấy đúng thế thật!”
ồng ấy mỉm cười rồi nói tiếp: “Sức mạnh đỉnh cao trên người cháu ông đã cảm nhận được rồi, tố chất như cháu cũng phải đứng đầu nhà họ Thi chúng ta đấy!”
“Hôm nay ông cháu đã gặp được nhau ở đây thì tốt quá, đợi lát nữa xong hết mọi chuyện cháu theo ông về nhà họ Thi nhé!”
“Trong người cháu đang chảy dòng máu hào hùng của nhà họ Thi chúng ta, mặc dù không thuần túy nhưng chỉ cần ông chỉ điểm, sau này Tứ Tượng Tông chắc chắn sẽ có chỗ đứng của cháu!”
“Đúng rồi, cháu họ Diệp, từ giờ về sau sửa thành họ ‘Thi’ theo ông nhé, để ông tặng cháu một cái tên, tên ‘Quan Vũ’, cháu thấy thế nào?”
Trong mắt Thi Trảm Nguyên, mặc dù Thi Tú Vân là con gái nhưng lại là thánh nữ mạnh nhất trong lịch sử nhà họ Thi, địa vị thân phận vô cùng cao quý, Diệp Thiên là con trai của bà ấy, mang trong mình dòng máu của nhà họ Thi, đương nhiên cũng thuộc về nhà họ Thi, mang họ ‘Thi’ mới phải.
Có lần bà ta đã gặp một người tản tu trong tiểu thế giới, chỉ vì thèm muốn tu vi của đối phương nên bà ta đã giả vờ quyến rũ người đó, cuối cùng để người đó rơi vào lưới tình do bà ta bày ra, sau đó tu luyện kép với mình.
Ngay lúc tu luyện kép, bà ta đã sử dụng cấm thuật của Tam Nhất Môn, khiến cho đối phương mất đi tu vi và trở thành người tàn phế, không chỉ như thế, sau này bà ta còn tàn nhẫn giết đi nam tu sĩ này để diệt trừ hậu hoạn.
Vì vậy trong tiểu thế giới, Lư Tịnh Trai còn có một danh xưng vô cùng đáng sợ – Mị Đường Lang! Bọ ngựa là loài luôn ăn thịt con đực, Lư Tịnh Trai chính là như thế! Trong mắt của Lư Tịnh Trai chỉ có Tam Nhất Môn và vinh quang của bà ta ở tiểu thế giới mới là quan trọng, còn những thứ khác như tình thân, tình yêu, tình bạn, đều không đáng một
xu.
Lúc trước Long Định Thiên chỉ mới nói vài câu mà suýt chút nữa đã bị bà ta dùng một chiêu đánh chết, nhưng hiện tại Diệp Thiên lại dám mở miệng coi thường tiểu thế giới, cũng đồng nghĩa với việc sỉ nhục Tam Nhất Môn, đương nhiên sẽ khiến bà ta tức giận.
“Cậu nhóc, tôi không quan tâm cậu có quan hệ gì với Thi Trảm Nguyên hay nhà họ Thi của Tứ Tượng Tông, nếu cậu dám xúc phạm tông môn của tôi thì cậu sẽ là kẻ thù của Tam Nhất Môn tôi đây!”
Ánh mắt Lư Tịnh Trai chợt lóe lên, không che được sát ý: “Làm ô uế thánh địa tiểu thế giới chính là tội chết, cậu có dám nói lại lần nữa không?”
Giữa trời đất, bầu không khí đột nhiên có hơi thay đổi, vô số kẻ mạnh ở thế giới tục đều đang cảm thấy sợ hãi.
Bọn họ đều quá rõ thực lực và tu vi của Lư Tịnh Trai, mạnh như Long Định Thiên mà cũng không thể tránh nổi một chiêu tùy tiện đánh ra của bà ta, bây giờ bà ta đang nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, hơn nữa còn vô cùng tức giận, thật khó thể tưởng tượng nối, nếu như bà ta thật sự dốc toàn lực ra tay thì cảnh tượng sẽ rất hãi hùng.
Ngoại trừ Thi Trảm Nguyên ra thì bốn người khác trong sáu tông Huyền Môn đều sa sầm xuống, ánh mắt nhìn Diệp Thiên cứ như đang nhìn xác chết vậy.
Đối với bọn họ, kiêu ngạo thế nào ở thế giới tục cũng chỉ là làm nền cho kẻ mạnh ở tiểu thế giới mà thôi, nếu đã là
sâu bọ thì cho dù Diệp Thiên có là kẻ mạnh nhất ở thế giới tục thì khi đến đây cũng chỉ như vậy.
Bọn họ thừa nhận muốn giết Diệp Thiên, nhưng vấn đề là có muốn hay không.
“Lặp lại?”
Diệp Thiên nghiêng đầu nhìn Lư Tịnh Trai, trong mắt không chút dao động, khóe miệng chợt nhếch lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...