Cao Thủ Tu Chân


Chương 1960
Diệp Thiên hơi đăm chiêu, né qua một ánh đao cực mạnh.

Ánh sáng xanh lam trên cánh tay cậu lan ra, chân nguyên hội tụ, đánh một quyền về phía một trong số các phân thân.
Sức mạnh chân nguyên và sức mạnh tinh thần dâng trào, mang theo sức lực khổng lồ, quyền kình vô biên đâm thủng không gian.
“Cái gì?”.
Trên mặt phân thân đó lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, ồng ta không ngờ Diệp Thiên lại có thể tìm ra được chân thân của ông ta từ trong một nghìn ảo ảnh.
Nhưng ngay lúc quyền kình của Diệp Thiên tiến sát tới cơ thể ông ta, ông ta lại nhếch lên nụ cười đạt được mục đích.
Quyền kình của Diệp Thiên đã đánh ra, nào ngờ khi nó tiếp xúc với cơ thể của Võ Đằng Nguyên lại giống như đánh vào không khí, xuyên thẳng qua.

Quyền kình bay vọt lên bầu trời, tiến về phía xa.
“Ồ?”
Diệp Thiên hơi nheo mắt lại, cảm thấy ngạc nhiên.


Đúng lúc ấy, cậu cảm nhận được sau lưng có đao khí dâng lên.
“Hừ!”.
Cậu không quay người lại, mà chân nguyên trong cơ thể tuôn ra, Canh khí tiếp tục dâng lên lần nữa, cứng rắn đón đỡ luồng đao khí đó.
“Keng!”.
Nhát đao này đánh cho Diệp Thiên rơi từ trên không trung xuống đất.

Một chân cậu giẫm lên mặt đất khiến mặt đất nứt ra, sụp xuống mấy trượng, nhưng cậu vẫn không hề bị thương.
Cậu quay đầu lại, trong nghìn lớp ảo ảnh, cậu vẫn có thể nhìn thấy chân thân của Võ Đằng Nguyên.

Lúc này, ông ta cũng nở nụ cười quỷ dị.
“Có thể tìm ra được chân thân của tôi từ trong nghìn lớp ảo ảnh, không hổ danh là võ giả truyền kì mới lên của Hoa Hạ.

Tiếc là cũng chỉ giới hạn ở đó mà thôi!”.

“Nghìn lớp phân thân này đều được ràng buộc bởi sức mạnh linh hồn của tôi.

Chỉ trong một ý niệm, tôi có thể di chuyển chân thân đến bất cứ phân thân nào khác, tùy ý di chuyển!”.
“Tốc độ của cậu có nhanh đến thế nào cũng không thể nhanh bằng một giây suy nghĩ.

Cậu muốn làm tôi bị thương chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày, chấp nhận số mệnh đi!”.
Võ Đằng Nguyên cười điên cuồng, tiếng cười chứa đầy sự chế nhạo.

Trong một nghìn lớp ảo ảnh này, ông ta không cần bất kì thời gian nào, mà chỉ cần một thoáng suy nghĩ, ông ta đã có thể di chuyển hình bóng, tráo đổi chân thân với
bất kì một phân thân khác.
Vị vương cấp chín sao đang quan sát trận chiến âm thầm rùng mình.

Năm xưa ông ta còn có thể giao đấu vài chiêu với thần Gaya, nhưng một trăm năm trôi qua, thần thông tuyệt thế của thần Gaya đã trở nên khủng khiếp hơn hẳn.
Các võ giả ở Đảo Quốc đều có vẻ sợ hãi, chiến đấu kiểu vậy còn đánh thế nào được nữa?
Võ giả và những người quản lý của gia tộc Võ Đằng đều bái phục sát đất, đầy vẻ thành kính.
“Thần Gaya đại nhân thần uy, gia chủ thần uy!”.
Trong trận chiến với quỷ thần Đảo Quốc, dường như Diệp Thiên đã rơi xuống thế yếu hoàn toàn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui