Cao Thủ Tu Chân


Chương 1959
Diệp Thiên đã quá mạnh, được coi là bất khả chiến bại, thậm chí còn chém gãy được hai thanh kiếm mạnh nhất Kitetsu, điều này đã khiến cho giới võ thuật Kitetsu phải mất mặt.

Giờ đây Diệp Thiên đã xuất hiện ở Kitetsu, cuối cùng cũng có kẻ mạnh ở Kitetsu trấn áp được cậu!
“Hừm, Diệp Lăng Thiên, đúng là không biết tự lượng sức mình!”
Hoàng cấp chín sao nhìn cảnh tượng trước mắt, chế nhạo lắc đầu.

“Trong số hàng ngàn ảo ảnh này thì có một cái là cơ thể thật của Võ Đằng Nguyên và thần Gaya, nếu như không thể tìm thấy cơ thể thật thì Võ Đằng Nguyên chính là bất bại!”
“Thật nực cười khi Diệp Lăng Thiên vẫn đang nghĩ tới việc dùng lực để đánh ông ta, hệt như lấy trứng chọi đá vậy, một khi kiệt sức thì chắc chắn cậu ta sẽ bị đánh bại!”
Những người còn lại đều hít thở không thông, chỉ chăm chú vào vòng chiến.

Diệp Thiên ở trong ảo ảnh băng nghìn lớp bị Võ Đằng Nguyên dùng kiếm khí chém liên hồi, chắc chắn đã lâm vào cảnh tuyệt vọng.

Ngay khi Võ Đằng Nguyên vung nhát chém thứ một nghìn, Diệp Thiên đột nhiên cười toe toét, canh khí lập tức tan biến.

“Trò chơi trốn tìm của ông đã kết thúc!”
Vừa dứt lời, một ánh sáng thần thánh phát ra từ cơ thể Diệp Thiên, ngay giữa ấn đường của cậu, một con mắt vàng chưa từng xuất hiện đột nhiên mở ra.


“Con Mắt Phá Nguyên, mở!”
“Hư mị ảo ảnh, trở về cát bụi!”
“Ảo ảnh ma mị quay về với cát bụi!”.

Ánh sáng vàng trong mắt Diệp Thiên bùng lên, phóng thẳng đến bầu trời.

Sau đó, một con mắt ánh sáng chưa từng xuất hiện ở giữa mi mày cậu đột nhiên mở ra.

Giống như Hắc Thiên Nhãn của Nhị Lang Chân Quân Dương Tiên trong truyền thuyết vậy.

Lúc này, cảnh tượng trước mắt Diệp Thiên đều trở lại nguyên sơ, mọi ảo ảnh ma mị, mọi ảo giác đều tan biến.

Đây là đồng thuật thứ hai mà cậu lĩnh ngộ sau khi đạt cảnh giới phá nguyên – Con Mắt Phá Nguyên, có thể hàng yêu phục ma, tiêu diệt mọi ma quỷ.

Con Mắt Phá Nguyên có thể nhìn thấu mọi ảo ảnh của sự vật, nhìn thấu mọi điều hư ảo.


Trước Con Mắt Phá Nguyên, dù có nhiều ảo ảnh hơn chăng nữa cũng phải hiện nguyên hình.

Mặc dù trên bầu trời có hơn một nghìn phân thân ảo ảnh băng của Võ Đằng Nguyên, nhưng ở trong mắt Diệp Thiên lại chỉ có một cái duy nhất.

Đúng lúc đó, hơn một nghìn phân thân đồng thời ra tay, vô số đao khí phóng tới quanh người Diệp Thiên, xếp chồng lên nhau, không rõ thật giả.

“Dưới điều kiện này, Diệp Lăng Thiên chỉ có nước bị động chịu đòn!”.

Vô số võ giả Đảo Quốc âm thầm gật đầu, nhìn đòn tấn công vô địch của Võ Đằng Nguyên, vừa vui mừng vừa kinh ngạc.

Một khi Diệp Thiên bị chém chết ở Đảo Quốc, đồng nghĩa giới võ thuật Hoa Hạ sẽ bị giới võ thuật Đảo Quốc đạp dưới chân từ đây.

Vô số ánh đao quét ngang trời, Diệp Thiên bèn sử dụng Canh khí bảo vệ.

Lúc cậu chống đỡ đao khí vô hạn, ánh mắt cậu quét qua nghìn lớp ảo ảnh, cuối cùng nhìn về phía một ảo ảnh trong số đó.

“Tìm được rồi!”.

Ánh mắt cậu dừng lại, nhắm thẳng vào hình ảnh phân thân đó, tiếp theo Canh khí bảo vệ bỗng chốc tan biến, cơ thế phóng vọt đi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui