Cao Thủ Tu Chân
Chương 1922
Diệp Thiên nói không chút khách sáo, nhưng cũng không có chút khoa trương nào.
Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm có thể giết kẻ địch ở cảnh giới cao hơn, cảnh giới càng mạnh thì có thể vượt qua cảnh giới càng lớn, với sức mạnh tinh thần và tu vi hiện tại của Diệp Thiên thì đã có thể phá được cảnh giới quy nguyên để tiến đến vương cấp của chân nguyên, cho dù có là hoàng cấp thì cậu cũng dư sức đánh hạ.
Chỉ vài tên thậm chí còn chưa chạm đến một nửa hòang cấp thì làm gi có tư cách để Diệp Thiên sử dụng Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm đây?
Trong mắt Chachai ánh lên tia giễu cợt, nhưng hắn vẫn tiếp tục nói: “Nếu cậu Diệp Lăng Thiên đã không muốn để chúng tôi diện kiến sức mạnh của thanh kiếm cổ này, vậy thì cậu hãy cho chúng tôi xem thử sức mạnh thiên hạ vô địch đi?”
Tôi đường xa đến tận đây, không muốn phải tay không quay về đâu!”
Ánh mắt hắn đầy chiến ý, lúc trước khi Chachai nổi danh, công nghệ thông tin truyền thông trên thế giới vẫn chưa phát triển, nên cũng chỉ có vài bạn bè trong giới võ lâm biết đến hắn.
Một hậu bối như Diệp Thiên lại được nhiều người biết đến, được nhiều cao thủ vương cấp phải nể sợ, ngay cả những thế lực cổ xưa như La Võng và viện trọng tài cũng coi Diệp Thiên là nhân vật quan trọng, điều này khiến cho hắn đặc biệt ghen tị.
Nếu hôm nay hắn đấu thua Diệp Thiên thì cũng sẽ không làm mất thanh danh của mình, còn nếu may mắn thắng, vậy thì hắn có thể khiến tên tuổi vang danh.
Những người còn lại đương nhiên nhìn ra được ý đồ của Chachai, trong lòng thầm mắng Chachai là tên gian xảo, nhưng không thể phủ nhận ngoại trừ ba người đạo trưởng Thiên Nhất ra thì bốn người còn lại đều có suy nghĩ này.
“Ra tay với tôi à?”
Diệp Thiên tỏ ra lãnh đạm, sau đó cười nhẹ rồi chỉ ra.
“ừm?”
Chachai đang ở trên không trung, đột nhiên cảm thấy một luồng khí cực kỳ nguy hiểm đang áp sát về phía mình, hắn nhanh chóng nâng chân nguyên lên đến cực hạn để bảo vệ cơ thể, phải trải qua hàng ngàn thử thách, cơ thể của hắn mới bắt kịp được sức mạnh gấp mấy lần sắt thép, và ngay lúc này hắn cũng thi triển toàn bộ chỉ để tránh một đòn….
“Phụt!”
Gió từ hành động chỉ tay xẹt qua cơ thể được chân nguyên bảo vệ của Chachai, lớp chân nguyên bình thường có thể đỡ được tên lửa đạn đạo giờ đây lại bị chỉ tay của Diệp Thiên phá vỡ, đánh trúng ngực trái rồi hất ngược hắn lên trời, máu tươi không ngừng bắn ra.
Bốn người lúc nãy còn đang muốn thử sức, bây giờ lại đột nhiên im bặt, hơn nữa còn lui về sau từng bước nhỏ, vẻ mặt vô cùng kinh hãi.
Một vương cấp có tu vi tương đương với bọn họ mà lại bị Diệp Thiên gây sát thương chỉ bằng một hành động chỉ tay ư, sức mạnh quái quỷ gì thế này?
“So với Diệp Lăng Thiên một tháng trước ở Lư Thành, lẽ nào đã mạnh hơn nữa rồi sao!”
Ba người đạo trưởng Thiên Nhất nhìn nhau, sau đó kinh hãi lắc đầu.
“Bớt suy nghĩ lố bịch đi, thử lại lần nữa xem, tôi sẽ chém thẳng tay!”
Diệp Thiên hừ lạnh không chút khách sáo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...