Chương 1889
Trận đấu kiếm kinh thiên của Diệp Thiên và Cận Vô Trận lại có thể cắt ngang cả đại dương, chia cắt nước biến, đây là sức mạnh kinh khủng nhường nào chứ?
“Diệp Lăng Thiên, không ngờ, cậu cũng là một cao thủ dùng kiếm!”
Cận Vô Trần cảm nhận được kiếm ý trên người Diệp Thiên không hề yếu hơn ông ta, vẻ mặt kinh ngạc, trong lại vui mừng không thôi.
Ông ta hành tẩu khắp thế giới gần hai trăm năm nhưng lại chưa từng gặp được kiếm giả nào ngang tay với minh, mặc dù kiếm thủ cấp bậc như Kiếm Thánh Đảo Quốc đời trước, so với ông ta cũng giống như so thanh niên với người trưởng thành vậy.
Nhưng gặp được Diệp Thiên, cuối cùng ông ta cũng cảm nhận được đối thủ ngang tầm, kiếm Hàm Quang trong tay cũng phát ra tiếng kêu phấn khích.
Nhìn thấy tư thế tay chém chéo trời của Diệp Thiên, lần đầu tiên ông ta cảm nhận được chiến ý của bản thân lại sôi sục nhiệt huyết như vậy.
“Diệp Lăng Thiên, hôm nay, tôi chưa từng xem cậu là kẻ địch, cậu là đối thủ kiếm ý của tôi, là tri kỷ kiếm pháp mà tôi đã lâu mới được gặp!”
“Để chúc mừng, tôi sẽ dùng kiếm kỹ mạnh nhất của tôi để chém chết cậu!”
Ánh mắt ông ta sáng rực, kiếm ý trên người bỗng chốc sôi sục, Hàm Quang trong tay cuối cùng đã xuất hiện hình hài, lưỡi kiếm mỏng như cánh ve, lấp lóe ánh kiếm lạnh lẽo.
Kiếm ý dày đặc ngưng tụ quanh người Cận Vô Trần, dần dần hóa thành thực chất, biến thành một kiếm vực bao phủ trời đất, trong kiếm vực này, Cận Vô Trần chính là vua, là vua chân chính, chúa tể của mọi thứ!
“Tọa vong vô tâm, phong thiên địa!”
Cận Vô Trần chân giẫm đất trời, tay cầm Hàm Quang đảo qua, đường cong màu trắng chợt lóe lên giữa không gian.
Đường cong trắng vắt ngang mặt biển, dài ước chừng trăm trượng, mặc kệ sóng biển bị thế kiếm chia cắt, kiếm mang mỗi lần chém ra, tia sáng trắng lại càng mạnh thêm một phần.
Ông ta tay cầm kiếm, nhẹ nhàng vung tay, một đường cong hoàn hảo xuất hiện trước mắt mọi người, như thể một kiếm đã chia cắt đất trời và biển.
Diệp Thiên dùng hai ngón tay chém chèo lên trời, bản thân kiếm thế cũng đã tích tụ, Bá Đồ Thập Tam Kiếm, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, mỗi một kiếm vừa ra đều sở hữu sức mạnh phá vỡ đất trời, bây giờ cậu đang đợi kiếm thế của Cận
Vô Trần ngưng tụ lại.
Hai mắt Cận Vô Trần phát sáng, chân giẫm hư không, Hàm Quang trong tay giống như xuyên mây, nhẹ như không có gì.
Dưới chân ông ta, một bản đồ Thái Cực âm dương đang từng bước ngưng tụ thành, bản đồ Thái Cực âm dương này to khoảng chừng hơn mười trượng, bao phủ lấy toàn bộ đất trời, kiếm thế kiếm ý tích tụ quanh người, tạo thành kiếm vực.
Trong kiếm vực, mỗi một tấc đều lấp đầy kiếm cương bất lực đã được tôi luyện gần trăm năm, mỗi loại đều có thể cắt được vàng rèn được sắt, cắt cả xe tăng bọc thép.
Trong kiếm vực này, Cận Vô Trần chính là chủ nhân chúa tể thật sự của mọi thứ, kiếm vực này cũng là kết tinh cô động từ thành kiếm đỉnh cao nhất mà
ông ta dùng trong đời.
Ánh mắt Diệp Thiên khẽ động, cậu đã từng gặp rất nhiều người dùng kiếm giỏi, như như hai người Watanabe Heizou, Mitsui Masao đến từ gia tộc kiếm thuật của Đảo Quốc, có thể nói được xem như là thiên tài kiếm thuật có một không hai trên địa cầu, nhưng hai người này không có khả năng giống như Cận Vô Trần, dùng kiếm thành thần.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...