Cao Thủ Tu Chân


Chương 1671
Ánh mắt của cậu trầm lặng, một tay chắp ra đằng sau, bình tĩnh đứng ở nơi đó.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ hội trường trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều nói không lên lời, ngơ ngác nhìn
Diệp Thiên.

Bọn họ cảm thấy Diệp Thiên điên rồi!
Quỷ Vương Tương Tây và Lư Chính Vũ quyết đấu trên không trung, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều mang sức mạnh có thể bổ núi phá đất, mọi người đều biết, mà cũng đều đã tận mắt nhìn thấy.

Dưới sức mạnh như vậy, con người bọn họ cũng chỉ là sâu là kiến yếu ớt, là sinh linh thấp bé nhất, hoàn toàn không có quyền nói chuyện.

Mà Diệp Thiên, mặc dù là học sinh đứng đầu đã từng vang bóng một thời trong ngôi trường Tam Trung này, nhưng sao có thể so sánh với nhân vật đáng sợ không thể miêu tả được kia?

Chỉ sợ một chưởng của đối phương cũng đã có thể đập Diệp Thiên thành thịt nát xương tan, trở thành một cái xác không hồn, vậy mà Diệp Thiên còn nói muốn Lư Chính Vũ tặng trận chiến này cho cậu?
“Diệp Thiên? Cậu ta đứng trên cao lâu quá nên ngốc rồi hả?”
Ba người Ầu Hạo Thần, Vương Hiên, Từ Hải nhìn về phía Diệp Thiên, đây chính là suy nghĩ trong lòng bọn họ.

Diệp Thiên là Diệp tiên sinh tỉnh Xuyên, chủ tịch tập đoàn Lăng Thiên, bọn họ đều biết rất rõ ràng những chuyện này, nhưng dù vậy, khi đối mặt với quái vật siêu phàm thoát tục như Quỷ Vương Tương Tây, địa vị thân phận cũng chỉ giống như hổ giấy, căn bản không đáng nhắc đến.

Một cú đấm cú đá của đối phương đã đủ để giết chết cậu mười lần rồi, còn nói gì đến tiền tài và quyền thế?
“Đàn anh Diệp Thiên, anh ấy là…”
Vương Viện Viện nhìn Diệp Thiên, ánh mắt không ngừng thay đổi, bàn tay che kín đôi môi đỏ, mặc dù Đỗ Giai Giai đánh giá Diệp Thiên cực cao, nhưng tình huống bây giờ đâu phải tình huống mà một người trẻ tuổi chưa đến hai mươi như Diệp Thiên có thể đối phó?
Dưới cái nhìn của cô ta, dù cho Diệp Thiên có lợi hại hơn nữa thì cũng không thể nào đánh lại được lão quái vật hàng trăm tuổi này?
Trái lại là Đỗ Giai Giai bên cạnh cô ta, đôi mắt đẹp sâu thẳm lại càng thêm trầm tĩnh.

ở thủ đô, Diệp Thiên tung hoành ngang dọc không ai bì nổi, ngay cả nhà họ Giang ngông cuồng kiêu ngạo cũng bị đuổi ra khỏi cửa, trong vòng mười năm không được bước vào thủ đô nửa bước, một mình áp đảo bảy vị tướng quân, ba vị bí thư tỉnh hợp sức cũng không cách nào đánh ngã Diệp Thiên, trong lòng cô ta có loại mong đợi, có lẽ Diệp Thiên có thế đối phó với hai ma đầu này.


“Đàn anh Diệp Thiên, anh ấy thật sự đứng ra?”
Lục Điềm Hi ở bên cạnh Diệp Thiên, bàn tay nhỏ siết chặt, tỏ ra vô cùng căng thẳng, bây giờ cô ấy vừa chờ mong lại vừa lo lắng.

Sợ lần này Diệp Thiên đứng ra là tự hủy diệt chính mình, nhưng cô ấy cũng rất muốn được mở rộng tầm mắt, xem Diệp Thiên có thật sự đối phó được với Quỷ Vương Tương Tây hay không.

Bên phía ban giám hiệu nhà trường, hiệu trưởng Tam Trung nhìn thấy Diệp Thiên thì khẽ nhếch miệng.

Ông ta vẫn nhớ rõ ràng, hơn một năm trước, Diệp Thiên đã hoàn thành bài xét tuyển đặc biệt của Đại học Thủ Đô ngay trước mặt ông ta và chủ nhiệm Phó của đại học Thủ Đô, giành được điểm tối đa.

Nhưng bây giờ, ông ta cũng không rảnh nhớ lại chuyện cũ, chỉ muốn gọi Diệp Thiên mau mau ngồi xuống, tránh cho bị Quỷ Vương Tương Tây chú ý đến, tự hủy tương lai sau này.

Lư Chính Vũ vốn đang chuẩn bị thiêu đốt sinh mạng để liều chết đến cùng, nghe thấy vậy thì chợt dừng lại, chân nguyên trong cơ thể cũng lắng xuống.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui