Chương 1656
Trong mắt ông ta ngập tràn thù hận.
Hai người bọn họ đều là nhân vật đỉnh cao của một trăm năm trước ở Hoa Hạ, vương cấp trăm năm, tính ra bọn họ còn là tiền bối của Long Hoàng.
Ngoại hiệu của ông ta là Quỷ Vương Phệ Nhật, một trong những đệ tử còn lại của phái Hắc Vu truyền thừa từ thời cổ đại.
Bên cạnh ông ta là Quỷ Vương Đoạt Phách, sư huynh của ông ta.
Một trăm năm trước, lúc đó Hoa Hạ đang là thời buổi loạn lạc, hai người họ không đầu quân cho đội ngũ nào báo đáp quốc gia, mà ngược lại dùng tà thuật Tung Hồn Ngự Quỷ hoành hành Tương Tây, nhìn xuống Hoa Hạ.
Cao thủ võ thuật chết dưới tay bọn họ nhiều vô số kế.
Bọn họ cũng đã tìm được cơ hội trong thời loạn, dùng võ lực mạnh mẽ khống chế Tương Tây, xưng vương xưng hoàng, muốn cát cứ đất nước, sáng lập nên “Thu Hồn Giáo”.
Bởi vì tu vi của hai người mạnh mẽ tuyệt đối, khó có đối thủ, cho nên Tương Tây ở thời đại đó đã tôn bọn họ lên đầu, tung hoành vô địch, không ai dám phản đối bọn họ nửa chữ.
Tiền tài, phụ nữ, quyền lợi, ngay cả tính mạng đều bị bọn họ nắm trong tay.
Trong mắt bọn họ, người bình thường đều là đồ chơi có thể nô dịch, để bọn họ hưởng lạc.
Vì sự tồn tại của bọn họ, Tương Tây đã trải qua một thời kì hắc ám.
Nhiều thế gia đuổi tà ở Tương Tây, hay danh môn vọng tộc ngự quỷ xua hồn hầu như đều bị bọn họ quét sạch, bị tổn thất nặng nề.
Bọn họ vốn cho rằng thời đại mà bọn họ thống trị Tương Tây sẽ luôn kéo dài, nhưng bọn họ không ngờ Hoa Hạ lại xuất hiện một Long Hoàng.
Long Định Thiên nhanh chóng quật khởi, hơn nữa còn dũng mãnh tiến lên, kết hợp với những nhân vật vương cấp lòng hướng về quốc gia trong làn sóng phương Tây tấn công Hoa Hạ, sáng lập nên liên minh võ thuật, định nghĩa lại trật tự mới của giới võ thuật Hoa Hạ.
Hai người hợp lại được mệnh danh là “Quỷ Vương Tương Tây”.
Bởi vì thường xuyên nô dịch người bình thường, dùng chuyện giết người và nắm giữ sinh tử làm thú vui, nên đương nhiên trở thành mục tiêu tấn công đầu tiên của liên minh võ thuật.
Vào đêm trăng sáng của một trăm linh ba năm trước, Long Định Thiên dẫn đầu ba vị vương cấp đỉnh cao của liên minh võ thuật đột nhiên xuất hiện ở sơn môn Thu Hồn Giáo, dùng thực lực mạnh mẽ đánh bại hai người họ hoàn toàn.
Cũng vào hôm đó, Thu Hồn Giáo bị buộc phải đóng cửa núi, tà đồ trong giáo bị giết sạch, Thu Hồn Giáo sụp đổ.
Hai người họ cũng bị Long Định Thiên đánh bị thương nặng trong trận chiến đó, bất đắc dĩ chỉ có thể trốn xuống lòng đất mai danh ấn tích, một trăm linh ba năm không có chút động tĩnh nào, mãi cho tới hôm nay.
“Hừ!”.
Nghĩ tới chuyện cũ của hơn trăm năm trước, Quỷ Vương Phệ Nhật hừ nhạt một tiếng, lửa thù hận trong mắt cháy hừng hực.
“Sư huynh, một trăm linh ba năm rồi.
Mấy năm qua, hai chúng ta trốn dưới lòng đất, uống nước suối, ăn côn trùng, chưa có ngày nào được nhìn thấy ánh mặt trời.
Chúng ta nhịn nhục là để tu luyện “Tịch Diệt Luân Hồi Ấn” của tông môn truyền lại”.
“Giờ đây, cuối cùng hai chúng ta cũng đã tu luyện Tịch Diệt Luân Hồi Ấn đến hóa cảnh, tự nhủ có thể sánh ngang với tổ sư phái Hắc Vu của năm trăm năm trước.
Bây giờ đã đến lúc chúng ta trả thù rồi!”.
Ánh mắt của Quỷ Vương Đoạt Phách sắc bén lạnh lùng, một luồng sát ý cuộn lên xung quanh, vô số bia mộ bị vỡthành năm sáu mảnh.
“Tất nhiên!”.
“Năm xưa Long Định Thiên dẫn người giết lên Thu Hồn Giáo, diệt sơn môn của chúng ta, tàn sát đệ tử của hai ta, đã đến lúc tìm bọn họ đòi lại món nợ máu này rồi!”.
“Ngoại trừ Long Định Thiên, chúng ta cũng phải giết sạch những võ giả khác của liên minh võ thuật, tuyệt đối không tha cho kẻ nào!”.
Ông ta dứt lời, Quỷ Vương Phệ Nhật cũng quay đầu lại, hai người nhìn nhau.
Bóng tối từ trên đỉnh đầu bọn họ lan rộng ra, nối liền thành mảng mây đen, che phủ khu rừng ở ngoại ô.
“Nếu tôi nhớ không lầm, nơi đây ắt hẳn là địa điểm cũ của Lư Thành thời cổ đại.
Nếu đã như vậy, ông già của “quán trọ Hạo Nguyên” chắc cũng ở đây!”.
“Năm xưa ông ta là một trong những cao thủ vương cấp đã cùng Long Định Thiên lên Thu Hồn Giáo.
Trăm năm trôi qua, hi vọng ông ta vẫn còn sống khỏe mạnh!”.
Quỷ Vương Phệ Nhật khẽ phất áo choàng đen, một bàn tay gầy khô thò ra khỏi áo choàng, năm ngón tay chậm rãi khép lại.
“Mối thù năm xưa bắt đầu tính từ ông già đó đi!”.
Quỷ Vương Đoạt Phách lạnh lùng gật đầu, khóe miệng mang ý cười nhàn nhạt, không hề có chút hơi ấm nào.
“Năm xưa ông ta đã lựa chọn đứng về phía Long Định Thiên thì nên chuẩn bị sẵn sàng cho chuyện ngày hôm nay!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...