Chương 1523
Đối với cậu mà nói, lần này đến nơi thần linh mật tàng cũng xem như trọn vẹn, Linh Tuyền Sinh Mệnh ở đây ẩn chưa linh khí mạnh mẽ đều bị cậu hấp thụ đến tận cùng, còn một ít linh khí, bảo vật, công pháp các thứ còn lại trong ốc đảo thì cậu không hề quan tâm.
Phệ Thiên cửu Truyền mà cậu tu luyện chính là công pháp mạnh nhất trong vũ trụ này, về mặt này, cậu vô cùng tự tin.
Nhìn thấy Diệp Thiên đã sắp đi qua mặt hồ, cô gái mới định thần lại, ánh mắt cô ta chợt ngừng lại, sau đó như đã quyết định, bóng hình chợt lướt ngang, lập tức lướt ngang trên mặt hồ, kéo theo vệt nước.
Sóng nước dao động, hoá thành vô số hơi nước băng giá bay vờn quanh người cô ta, bao phủ đường cong cơ thể tinh tế của cô ta, càng tôn thêm vẻ đẹp thanh thoát.
Cô ta trực tiếp đứng chắn trước mặt Diệp Thiên, đôi mắt kiên cường.
“Chuyện của chúng ta vẫn còn chưa nói rõ, anh muốn đi đâu?”
Diệp Thiên dừng bước, cuối cùng cũng nhìn cô ta, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn.
“Cô cho rằng mình là con gái thì tôi sẽ không ra tay với cô sao?”
Cậu cứu mạng cô gái này, nhưng cô ta không cảm tạ thì thôi vậy, trái lại còn bám riết không buông, cứ dây dưa vấn đề đã nhìn thấy cơ thể cô ta, Diệp Thiên cũng không còn nhẫn nại với chuyện này.
“Tôi đã nói rồi, chuyện này dừng ở đây, tôi và cô không thiếu nợ nhau, không liên quan nhau, đơn giản vậy được chưa?”
Giọng điệu Diệp Thiên lạnh lùng, giống như người trước mặt là một người qua đường vô cùng bình thường, chứ không phải một mỹ nữ yêu kiều.
“Không thể!”
Cô gái lập tức bác bỏ đề nghị của Diệp Thiên, xoè lòng bàn tay, chân khí hàn băng lập tức chuyển động, khiến không khí xung quanh lập tức đóng băng, một luồng sương giá từ dưới chân cô ta lan ra kéo dài cả trăm mét, bao vây Diệp Thiên bên trong.
Diệp Thiên khẽ nheo hai mắt, giọng điệu u ám hơn.
“Cô muốn ra tay VỚI tôi?”
Cô gái thẳng thắn gật đầu: “Nếu anh đã muốn không liên quan gì đến tôi thì tôi có thế đồng ý, nhưng điều kiện là anh phải đỡ được một kiếm của tôi!”
“Nếu anh có thế đỡ được một kiếm này, chắc chắn tôi sẽ không dây dưa chuyện này nữa, nhưng nếu anh không đỡ được thì phải cùng tôi quay về “thế giới nhỏ”, gặp trưởng bối trong tộc tôi, nói rõ căn nguyên mọi chuyện, đến lúc đó anh đi hay ở thì do bọn họ quyết định!”
Diệp Thiên nghe vậy chợt bật cười.
“Đỡ một kiếm của cô? Đừng nói là một kiếm, cho dù đỡ mười kiếm của cô thì có thế nào?”
Để tránh phiền phức, cậu lập tức khẽ vẫy bàn tay.
“Muốn ra tay thì mau làm đi, tôi đã ở Trung Đông khá lâu rồi, không muốn làm lỡ hành trình đâu!
“Dùng một kiếm mạnh nhất của cô đi, một lần giải quyết cho xong rắc rối!”
Căn bản cậu cũng chưa từng quan tâm cô gái này, lúc trước linh hồn thể kia mượn thân thể cô ta, sát chiêu và những phạm vi thi triển đều bị cậu phá bỏ nhẹ nhàng, cô gái muốn cậu đỡ một kiếm căn bản là chuyện hết sức bình thường.
Cô gái nhìn động tác của Diệp Thiên, cô ta không có vẻ mặt gì, ánh mắt chợt loé hào quang hàn băng, chân nguyên hàn băng mạnh mẽ quanh người sôi sục dâng trào, biến thành một cơn lốc băng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...