Chương 1395
Chưởng ấn ánh sáng thánh lao tới, Diệp Thiên không hề né tránh, cậu đẩy vai, nghiêng người đụng độ, đỡ lấy chưởng ấn kia.
“Ầm!”
Âm thanh nặng nề vang lên, luồng sáng màu lam biến mất, trong không gian, Diệp Thiên bật lùi về sau vài bước, trượt một đường dài.
Còn người thần bí thì không hề nhúc nhích, cả cơ thể phát ra ánh sáng thánh giống như thần tiên vậy.
Trên bầu trời, Diệp Thiên đối đầu với người thần bí, nhưng lại bị đánh lùi ra sau.
Đám đông bên dưới chứng kiến cảnh này đều biến sắc.
Trước kia, Diệp Thiên lấy một địch tám đều chiếm ưu thế, hầu như diệt hết tất cả kẻ địch.
Bọn họ đều cho rằng Diệp Thiên nắm chắc phần thắng, Kỷ Nhược Tuyết cũng chuẩn bị hoan hô chúc mừng.
Nhưng người thần bí phương Tây xuất hiện lại kéo bọn họ trở về hiện thực trong nháy mắt.
Người này chỉ tùy tiện ra tay lại đánh lùi được Diệp Thiên, có thể thấy thực lực của người này mạnh đến thế nào, e rằng ngay cả tám người trước kia hợp sức cũng không chống đỡ được đòn tấn công của người này.
Người thần bí rõ ràng muốn bảo vệ cho Neil Wodos, đồng nghĩa ở phía đối lập với Diệp Thiên, Diệp Thiên có thể thắng được ông ta không?
Trong lòng mọi người đều dấy lên nghi vấn này.
“Thú vị đấy!”.
Diệp Thiên hoạt động cánh tay, máu chiến trong người sôi trào, lộ ra nụ cười.
Mặc dù cậu vẫn chưa khởi động Phệ Thiên Chi Thể, nhưng độ mạnh xác thịt đã là cao nhất trên đời.
Thế mà người thần bí thuận tay đánh ra một đòn đã đánh lùi được cậu, không hổ danh là vương cấp của trăm năm trước.
Điều này cũng khiến cậu cảm thấy hứng thú với cái gọi là vương cấp thống trị thê’ giới vào một trăm năm trước.
Chiếc áo đen trên người người thần bí phương Tây bay phần phật, chiếc nhẫn của hiền giả nâng trên đỉnh đầu, ông ta thản nhiên nói: “Tôi tin một quyền vừa rồi đã đủ cho cậu nhận thức được, cậu và tôi không cần phải đấu với nhau, bây giờ tôi có thể đưa nó rời đi chưa?”.
Giọng nói ông ta toát ra vẻ ngạo mạn nhàn nhạt.
Một cao thủ cấp lịch sử như ông ta đương nhiên biết nhiều điều bí ẩn trên thế giới này, cũng biết sự chênh lệch giữa vương cấp của một trăm năm trước và vương cấp mới lên.
Thật ra cảnh giới tu vi của ông ta bây giờ không chênh lệch với Neil Wodos bao nhiêu, nhưng ông ta lại có thể dễ dàng đánh bại cậu.
Đây chính là khoảng cách không thể vượt qua giữa vương cấp của trăm năm trước và vương cấp mới lên.
Giữa bọn họ tồn tại một khoảng cách về bản chất, đó là sự khác biệt của nguồn sức mạnh.
Mặc dù ông ta không hề nói rõ điều này cho Diệp Thiên, nhưng ông ta tin chắc một quyền vừa rồi của mình đủ đế Diệp Thiên hiểu được điều này.
“Tôi đã nói rồi, hôm nay không ai ngăn được tôi giết ông ta!”.
Diệp Thiên cười khinh thường, ánh sáng xanh lam trên người như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.
“Phệ Thiên Chi Thể, khởi động!”.
Ánh sáng xanh lam lưu chuyến giống như chất lỏng, lan đến toàn thân cậu, theo đó xác thịt cậu trở nên lấp lánh rực rỡ, từng đốm sáng lóe lên lấp lánh.
Cậu đứng cách xa người thần bí phương Tây mấy chục trượng, đánh thẳng một quyền tới.
Thức đầu tiên của Tam Tuyệt Quyền, Đoạn Hồn!
Dấu quyền màu xanh lam kèm theo làn sóng như mộng ảo chiếu sáng màn đêm, rộng khoảng hai mươi trượng, đâm thẳng vào hư không.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...