Cao Thủ Tu Chân
Chương 1390
“Chơi với ông đủ rồi, hôm nay tôi dùng lực tinh thần để chém một người được tôn vinh nhất như ông xem thế nào nhé.
Neil nghe thấy vậy thì khựng người.
Trên đỉnh đầu Diệp Thiên đột nhiên có một luồng khí chuyển động.
Sau đó tạo thành một con dao như trăng lưỡi liềm.
“Đây này được gọi là lưỡi kiếm Quy Nguyên, tôi sẽ dùng nó để giết ông!”
Cùng với lời nói của Diệp Thiên, vũ khí hình bán nguyệt cũng biến mất trong không gian.
Neil co rụt đồng tử, cơ thế cứng đơ.
Trong tầm mắt của mấy người Ẩn Giả, một vũ khí hình bán nguyệt xuất hiện trong không gian, không báo trước đâm thẳng vào ngực của Neil.
Máu xối ra, cơ thể của Neil bị chia làm hai phần.
“Blip!”
Trong không gian, máu bắn ra xối xả.
Neil là một vương cấp thực thụ đã bị chém làm hai bởi kiếm khí hình bán nguyệt.
Cảnh tượng đó, khiến cả Dĩa, Ẩn Giả và Muffit phải há mồm trợn mắt với biếu cảm kinh hồn.
“Không thể nào?”
Dĩa nhìn trân trân, chỉ cảm thấy những thứ trước mặt quả ảo tưởng.
Một vị vương cấp thực sự lại bị Diệp Thiên giết chết chỉ bằng một chiêu sao?
Sức chiến đấu của Diệp Thiên đã đạt tới mức nào rồi chứ mà đến cả vương cấp cậu ta cũng không sợ?”
“Chủ nhân thắng rồi!”
Đàm Băng Băng lộ vẻ vui mừng.
Đến một người lý trí như cô ta cũng không thể khống chế được sự vui mừng.
Kỷ Nhược Tuyết và Thu Nhược Hi cũng nhìn chăm chăm một hồi lâu mà không thể bỏ lỡ được.
Còn hai chị em nhà họ Lâm thì sớm đã bị Diệp Thiên dọa sợ hết hồn.
“Rầm!”
Trong không gian, Neil bị chém làm hai hóa thành những đốm sáng nhỏ biến mất giữa không gian, sau đó một bóng hình chật vật lùi lại, đó chính là con người thật của Neil.
Trước đó thứ bị chém không phải là cơ thể mà chỉ là một tàn ảnh của ông ta.
Nhưng dù như vậy thì lúc này Neil cũng phun ra máu tươi, khí tức trở nên yếu ớt.
“Phân thân à?”
Diệp Thiên dù chưa giết chết được Neil nhưng cũng khiến ông ta kinh ngạc.
Cậu nhìn chăm chăm chiếc nhẫn trên đầu ông ta và mới hiểu ra.
“Hóa ra là chiếc nhẫn này vừa rồi đã giúp ông chặn được đòn tấn công à!”
Neil lau máu ở khóe miệng với biểu cảm phức tạp.
Vừa rồi nếu không phải nhờ chiếc nhẫn chặn lại thì bây giờ ông ta đã là một cái thi thể rồi.
Nhưng dù có như vậy thì lưỡi kiếm vừa rồi của Diệp Thiên cũng khiến ông ta bị thương vào căn nguyên và không thể nào giao đấu trực diện với Diệp Thiên vào lúc này nữa.
“Chiếc nhẫn đó có thể chặn lại giúp ông một lần, không biết có thể chặn giúp ông hai lần hay không?”
Diệp Thiên nhếch miệng cười, sau đó liếc nhìn mấy người Dĩa, Ấn Giả và Muffit.
“Lần này tôi muốn cả ba người cùng bị tiêu diệt theo!”
Cậu vừa dứt lời thì đôi mắt phát sáng, lại là một đường kiếm khí hình bán nguyệt được tập trung trên đỉnh đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...