Cao Thủ Tu Chân


Chương 1365
Cảnh tượng này lại một lần nữa khiến tất cả mọi người chấn động, bọn Tê Văn Long cũng há hốc miệng nhìn với vẻ kinh ngạc.

Trong các phim truyện võ hiệp hoặc phim điện ảnh, bọn họ từng nhìn thấy các võ giả bay qua bay lại, nhưng tháp chuông này cũng phải cao đến hơn trăm mét, tương đương với vực sâu, trong các phim điện ảnh kia, các đại hiệp có khinh công giỏi đến đâu, cũng chưa bao giờ nhìn thấy có ai dám nhảy thẳng xuống vực như thế.

Sự xuất hiện của Ấn Giả đã lật đổ thế giới quan của tất cả mọi người!
So với những người khác, hai chị em nhà họ Lâm miễn cưỡng giữ được bình tĩnh, dù sao bọn họ cũng xuất thân từ Nam Long Nhận, đương nhiên biết võ công đến mức độ cao nhất có thể đạp chân vào hư không, nhưng bọn họ lại không ngờ ở Yellen lại gặp một người như vậy.

Ẩn Giả chắp tay sau lưng, phong thái ung dung, như làm nền cho trời đất vậy.

Ánh mắt ông ta nhìn sang Đàm Băng Băng, nói với vẻ vô cùng bình tĩnh: “Vừa rồi đỡ của cô một quyền, tôi cảm nhận được chân khí của cô rất giống với vua sát thủ Toru năm xưa, cô chắc là đồ đệ của ông ta đúng không?”.

“Đúng vậy!”.


Đàm Băng Băng khẽ gật đầu, từ sâu trong ánh mắt lóe lên một tia thù hận.

Cô ta từng nghe sư phụ nhắc đến, một trăm năm trước, chính là Ẩn Giả đã đánh bại ông ta, chiếm đoạt ngôi vị vua sát thủ, hại cho sư phụ của cô ta chỉ có thể sống cuộc sống ẩn dật, từ đó trở nên mờ nhạt trong giới sát thủ.

Nghe thấy Đàm Băng Băng trả lời,
Ấn Giả không chút dao động, chỉ dửng dưng nói: “Tốt lắm, Toru có đệ tử như cô đúng là không làm mất đi uy danh vua sát thủ từng có của ông ta!”.

Ngay sau đó, giọng nói của ông ta đột nhiên thay đổi, ánh mắt sắc lạnh như dao: “Nhưng nếu cô đã là đồ đệ của Toru, thì chắc là biết tôi!”.

“Toru nổi tiếng 100 năm trước đều bại dưới tay tôi, cô chẳng qua chỉ là hậu bối của ông ta, cũng dám ra tay với tôi?”.

ông ta chỉ gắt lên một câu, khiến đồng tử của Đàm Băng Băng co lại, cơ thể lùi ra sau vài bước, suýt nữa thì hồn bay phách lạc.

Đây chính là sự khác biệt giữa siêu phàm thần phẩm và tam chuyển bán vương!
Khoảng khắc Đàm Băng Băng lùi ra phía sau, một bàn tay trắng dài đỡ ngang qua vai cô ta, khiến tâm tâm trí cô ta lại một lần nữa lấy lại được bình tĩnh.


Diệp Thiên đặt tách trà xuống, kéo Đàm Băng Băng ra phía sau, khóe miệng nhếch nên nụ cười.

“Ẩn Giả, ông đã xuất hiện ở đây, chứng tỏ ông đã chuẩn bị xong hết rồi nhỉ!”.

“Vụ cá cược của chúng ta cũng nên có một kết quả rồi đấy!”.

Ẩn Giả mỉm cười gật đầu, ngửa tay ra nói.

“Hôm nay mọi người đều có mặt ở đây, bên cạnh nhà thờ này, chẳng phải là một nơi thích hợp cho trận quyết chiến của chúng ta sao?”.

Nghe hai người nói chuyện, bọn Tê Văn Long cùng Diệp Thiên đến đây, mặt mày tái mét, vô cùng sợ hãi.

Ấn Giả cưỡi gió đến đây, như thần tiên xuống trần thế, rõ ràng là một nhân vật đáng sợ khó bề tưởng tượng, nhưng Diệp Thiên lại đối đầu với ông ta, nói chuyện ngang hàng, lẽ nào Diệp Thiên có cùng đẳng cấp với ông ta sao?
Biểu cảm của hai chị em nhà họ Lâm vô cùng chấn động, nhìn sang Diệp Thiên với ánh mắt không dám tin.

Vừa rồi Ẩn Giả cưỡi mây đáp xuống, rõ ràng là một kẻ mạnh đương thế có thực lực cao siêu, nhưng ông ta lại nói muốn quyết chiến với Diệp Thiên.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui