Chương 1255
“Đứng lại!”.
Mộ Dung Đoạn ở một bên lên tiếng, giọng nói bỗng trở nên lạnh lùng.
Diệp Thiên và Hoa Lộng Ảnh dừng bước, đồng thời quay đầu lại.
“Sao hả? Cậu còn chuyện gì sao?”.
Diệp Thiên liếc mắt nhìn, mỉm cười nhàn nhạt.
“Chuyện gì?”, Mộ Dung Đoạn sầm mặt, lạnh lùng nói: “Cậu vừa mở miệng đã bảo tôi cút, bây giờ còn hỏi tôi có chuyện gì sao?”.
Với bối cảnh thân phận của cậu ta, cho dù nhà Mộ Dung ở xa tận Trung Hải, nhưng trong thế hệ trẻ tuổi ở thủ đô, người sáng lập Khương Minh là Khương Long Hoa đối mặt với cậu ta cũng phải tươi cười nghênh tiếp, vô cùng kính cẩn.
Ngay cả con cháu trực hệ của bốn gia tộc lớn như Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh cũng chỉ ngang vai ngang vế với cậu ta.
Diệp Thiên không ở trong hàng ngũ những người này mà dám nói cậu ta “cút”, cậu ấm của nhà Mộ Dung sao có thể bấm bụng nuốt giận chứ?
Nhất là Hoa Lộng Ảnh là nút thắt trong lòng cậu ta, cô nghe lời Diệp Thiên giống như cô vợ nhỏ, khiến cậu ta càng tức giận.
“Thằng nhóc, có biết dựa vào thái độ vừa rồi của cậu đủ để tôi quăng cậu xuống hồ không?”.
Mộ Dung Đoạn không quan tâm đến sắc mặt Hoa Lộng Ảnh đã sa sầm, nhìn thẳng vào Diệp Thiên, giọng nói nghiêm nghị.
“Ồ?”.
Diệp Thiên vốn chỉ thuận miệng nói, muốn dẫn Hoa Lộng Ảnh rời đi, không định quan tâm đến Mộ Dung Đoạn, nào ngờ Mộ Dung Đoạn lại dây dưa không buông.
Cậu ngước mắt nhìn lên, nở nụ cười sâu xa.
Xung quanh có không ít người chú ý đến Hoa Lộng Ảnh, đều tiến tới vây xem.
Ở Đại học Thủ Đô, lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cảnh tranh giành nhau vì Hoa Lộng Ảnh, bất kể nam nữ đều tràn đầy hứng thú, dự định xem một màn kịch hay.
Mộ Dung Đoạn mặc áo Versace, trên cổ tay có chiếc đồng hồ Patek Philippe trị giá mấy trăm nghìn tệ, mang hình tượng một nam thần điển hình.
Diệp Thiên mặc áo thun bình thường, bên dưới chỉ mặc quần thể thao Puma bình thường.
Mặc dù vẻ mặt cậu hờ hững, trông chẳng có gì nổi bật, nhưng giữa trán thỉnh thoảng lại hiện lên vẻ nhìn xuống chúng sinh, so với Mộ Dung Đoạn lại có ưu thế hơn.
Khương Long Hoa nhìn thấy Diệp Thiên xuất hiện con ngươi lập tức co lại, trà trộn vào đám đông, ngay cả suy nghĩ tiến tới khuyên Mộ Dung Đọạn cũng tiêu tan.
Từ lần đầu gặp Diệp Thiên lúc nhỏ, anh ta đã bị Diệp Thiên gieo xuống nỗi ám ảnh.
Sau đó, Diệp Thiên biến mất khỏi thủ đô, anh ta vốn tưởng cơn ác mộng của mình cũng biến mất theo.
Nào ngờ Diệp Thiên trở lại thủ đô, khiến cơn ác mộng của anh ta còn đáng sợ hơn trước.
Tổng giáo quan của Long Nhận, Trung tướng của Long Nhận, sở hữu huân chương Bảo Vệ Tổ Quốc, đứng đầu bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, người duy nhất trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới.
Hết thân phận này đến thân phận khác được tiết lộ, giống như một ngọn núi lớn đè anh ta không thở nổi, hoàn toàn chèn ép những cậu ấm đỉnh cao của các gia tộc lớn ở thủ đô.
Mặc dù anh ta không hiểu hết những thứ này, nhưng không ảnh hưởng đến chuyện anh ta hiểu rõ độ mạnh của Diệp Thiên.
Đây là một nhân vật mà anh ta dốc cả đời cũng không thể đuổi kịp bóng lưng.
Nhìn Mộ Dung Đoạn đối đầu với Diệp Thiên, trong mắt anh ta lóe lên sự thương hại, khẽ lắc đầu.
Nhưng Mộ Dung Đoạn không hề phát hiện ra, ánh mắt lạnh lùng, khí tức của người có địa vị cao ập vào mặt, cùng với tư thế đứng trên cao nhìn xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...