Cao Thủ Tu Chân
Chương 1253
“Tính ra lần này bế quan đã hơn một tháng, nên về thủ đô một chuyến rồi!”.
Từ khi Hoa Lộng Ảnh chia tay cậu ở Doanh Môn, một mình cậu đến đồi núi Bắc Áo, đến bây giờ đã qua nửa tháng.
Cậu hoạt động gân cốt, chân đạp ánh sáng, cơ thể huyễn hóa bay thẳng lên trời.
Ở Đại học Thủ Đô, Hoa Lộng Ảnh mặc bộ áo xanh ngồi trên bãi cỏ, nhìn hồ nhân tạo tĩnh lặng xuất thần.
Xung quanh có không ít nam sinh ngang qua, đều bị phong cảnh người đẹp trước mắt chinh phục.
Một cậu ấm nhà giàu mặc Versace, nhìn thấy dáng dấp xinh đẹp của Hoa Lộng Ảnh, trên mặt hiện ra vẻ ngưỡng mộ.
“Đúng là cực phẩm, anh đây nhất định phải đến xin số liên lạc!”.
Cậu ta là sinh viên trao đổi của Đại học Thủ Đô và Đại học Phúc Trung Hải, vừa đến Đại học Thủ Đô không lâu, còn chưa biết Hoa Lộng Ảnh.
Một người từng tán đổ biết bao cô gái như cậu ta lập tức định tiến tới bắt chuyện.
Một thanh niên đi bên cạnh cậu ta thấy tình thế không hay, kéo cậu ta lại.
“Cậu Đoạn, tôi khuyên cậu đừng qua đó!”.
Thanh niên đó chính là Khương Long Hoa từng có mâu thuẫn với Diệp Thiên ở quán bar.
Khương Long Hoa không phải sinh viên trường Đại học Thủ Đô, chỉ là cậu ta có hợp tác với Hiệp hội thương mại Trung Hải, có quan hệ không tồi với cậu ấm ở Trung Hải này, vì vậy hôm nay mới đi cùng đến Đại học Thủ Đô.
“Vì sao?”.
Cậu Đoạn nhìn về phía Khương Long Hoa, cảm thấy hơi tò mò.
“Cô ta là Hoa Lộng Ảnh, con gái Vua của nửa thủ đô Hoa Vô Đạo”.
Khương Long Hoa trả lời với hàm ý sâu xa.
“Ồ?”.
Cậu Đoạn khẽ dao động ánh mắt, nhưng lại không có vẻ kiêng dè, nhếch khóe môi.
“Vậy thì đã sao? Con gái của Hoa Vô Đạo thì Mộ Dung Đoạn tôi không được theo đuổi à?”.
Cậu ta không quan tâm đến Khương Long Hoa, định tiếp tục tiến tới.
Con ngươi của Khương Long Hoa hơi co lại, chặn trước mặt Mộ Dung Đoạn lần nữa.
“Cậu Đoạn, nghe tôi nói xong đã!”.
Anh ta thấp giọng nói: “Với bối cảnh thân phận của cậu thì đương nhiên không cần sợ Vua của nửa thủ đô và nhà họ Hoa, nhưng Hoa Lộng Ảnh thì tôi khuyên cậu không nên đụng vào!”.
“Ngay cả ông nội của cậu e rằng cũng không muốn đắc tội với chồng chưa cưới của cô ta!”.
Mộ Dung Đoạn nghe vậy bỗng bật cười.
“Nực cười!”, cậu ta khinh thường nói: “Chồng chưa cưới của Hoa Lộng Ảnh không phải là Diệp Tinh con trai của Diệp Vân Long sao?”.
“Diệp Tinh có thể trở thành chồng chưa cưới của cô ta, vì sao Mộ Dung Đoạn tôi lại không thể?”.
“Trên đời này, người đẹp đều phụ thuộc vào kẻ mạnh, ai có bản lĩnh thì có thể ôm người đẹp về!”.
“Hơn nữa, Diệp Tinh chỉ là một kẻ hậu bối, có tư cách gì khiến ông nội tôi không dám đắc tội? Dù là Diệp Vân Long bố cậu ta cũng phải gọi ông nội tôi một tiếng tiền bối, tôi có gì phải sợ?”.
Khương Long Hoa cười khổ, chỉ đành bất đắc dĩ nói: “Cậu Đoạn, chồng chưa cưới của Hoa Lộng Ảnh không phải là Diệp Tinh nữa rồi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...