Cao Thủ Hạ Sơn Ta Là Tiên Nhân
Tuy nhiên, Lý Dục Thần đã sớm nhận ra trụ cột thực sự của quán cơm này là chị Mai.
Ông chủ Vương và chị Mai cũng chưa chắc là vợ chồng thật sự.
Cả ông chủ Vương và sư phụ Vinh đều thích chị Mai cho nên ngày nào cũng cãi nhau, châm chọc khiêu khích nhau.
Chính vì cả hai đều thích chị Mai cho nên bọn họ mới làm chung một chỗ.
Trong bữa ăn tối, lại có thêm một số vị khách bất ngờ đến.
Người đầu tiên là Lâm Vân.
“Anh rể, anh lại làm việc ở đây sao?”, Lâm Vân dáo dác nhìn xung quanh rồi hỏi.
“Ở đây thì có sao?”, Lý Dục Thần cười hỏi.
Lâm Vân có chút hưng phấn nói: “Đây có phải là nơi để các cao thủ lánh đời trong thành phố không? Anh rể, chẳng lẽ tất cả mọi người trong quán ăn này đều là cao thủ?”
Lý Dục Thần quay đầu liếc nhìn ông chủ Vương đang ngồi trên quầy, lại nghe thấy tiếng thái rau từ sau bếp, nhớ đến những chuyện mà sư phụ Vinh đã từng trải qua, liền nói: “Cũng gần như vậy đó”.
“Anh rể, khi nào thì anh mới dạy võ cho em?”
“Cậu tới đây là vì chuyện này sao?”
“Cũng không hẳn là vậy”, Lâm Vân cười nói: “Em đến đây để thay chị chuyển lời cho anh”.
“Sao chị cậu không tự mình đến đây?”
“Thật ngại quá, nhưng mà…”, Lâm Vân khẽ nói cho anh biết: “Chị em bây giờ đang bị quản thúc nên không thể ra ngoài”.
“Tại sao?”
“Còn không phải tại anh hay sao? Vì anh không muốn ở rể nhà họ Lâm nên người trong nhà đều rất không hài lòng”.
“Chồng của con gái nhà họ Lâm đều phải ở rể sao?”, Lý Dục Thần thắc mắc: “Mấy cô mấy bác gái nhà cậu không phải cũng đều gả ra ngoài đấy à?”
“Chuyện đó không giống. Nhà chồng của bọn họ đều là gia tộc lớn có thế lực hơn nhà họ Lâm”.
“Vậy à?”, Lý Dục Thần cười hỏi: “Cậu không nói cho bọn họ biết tất cả những gì tôi đã làm ở nhà họ Triệu chứ?”
“Nói, em cũng có nói một chút…”, Lâm Vân gãi gãi đầu: “Em chỉ nói một chút mà bọn họ cũng không tin, còn nói em khoác lác, nếu em nói hết tất cả ra thì chắc bọn họ sẽ tống em vào bệnh viện tâm thần mất!”
Lý Dục Thần đã sớm đoán được kết quả như vậy, cho nên liền bật cười.
“Anh rể, khi nào thì anh mới dạy võ cho em?”, Lâm Vân lại hỏi.
Lý Dục Thần nói: “Cậu kết bạn với tôi trước đi, tôi sẽ liên lạc với cậu sau”.
Lâm Vân vui vẻ kết bạn với Lý Dục Thần rồi cười nói: “Anh rể yên tâm, bất cứ tình huống nào xảy ra bên phía chị em cũng sẽ báo lại cho anh biết”.
Lý Dục Thần vỗ vỗ đầu của cậu ta một chút rồi cười nói: “Được rồi, mau nói cho tôi biết chị cậu muốn chuyển lời gì đi?”
“Chị của em nói anh không cần phải làm những việc vượt quá giới hạn chỉ vì thỏa thuận ba tháng. Điều chị ấy đánh giá cao ở anh chính là bản thân anh, là phẩm cách của anh, cho nên dù thế nào thì chị ấy cũng tình nguyện ở bên cạnh anh. Nhưng nếu anh không còn là chính mình thì cho dù anh có tổ chức hôn lễ xa hoa nhất thế giới cho chị ấy thì chị ấy cũng sẽ không lấy anh”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...